Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 83:

Chương 83:Chương 83:
Thấy hai người trở lại, Kim Linh nhắc nhở: "Hai người trở về rồi, mỗi thanh niên trí thức đều được chia một mảnh đất riêng, có lẽ hôm nay đại đội trưởng sẽ đến thông báo với mọi người, trong lúc đó hai người đừng đi đâu, tránh việc đại đội trưởng tìm không thấy người."
Vu Tiếu: "Cảm ơn thanh niên trí thức Kim, chúng tôi biết rồi."
Chờ Kim Linh và Lâm Ái Dao đi rồi, Vu Tiếu và Châu Mật Hồng lại đến nhà biết làm giỏ (đan bằng mây, tre) trong thôn, mỗi người mua một cái giỏ, dùng để đựng quần áo tắm rửa.
Bọn họ cầm theo quần áo tắm rửa đêm qua đến bên đập chứa nước. Ao Tử Sơn có một đập chứa nước nhỏ ở trong thôn dùng để giặt áo quần, một đập chứa lớn ở ven đường lên núi ngoài thôn dùng để nuôi cá, đập chứa nước lớn này chính là nơi Châu Mật Hồng và nguyên chủ bị chết đuối vào đời trước.
Khi hai người đi giặt áo quần, bên đập chứa nước có trẻ cũng có già đang giặt áo quần, mấy cô gái trẻ là loại không đi làm mà chỉ phụ trách việc nhà. Mấy bà cụ là vì trong nhà quá nhiều đứa nhỏ nên phải ở nhà chăm việc bếp núc. Cũng chỉ có hai loại người này mới có thời gian đến đây giặt áo quần vào lúc mọi người đều đi làm.
Diện tích của đập chứa nước không nhỏ, tốp hai tốp ba đều tu chiếm vị trí. Khi thấy nhóm Vu Tiếu đến, không ai thèm phản ứng, chỉ chăm chăm giặt phần mình. Sau khi giặt xong, hai người trở lại ký túc xá và phơi quần áo trong sân, bấy giờ chỉ mới chín giờ. Đời trước, đại đội trưởng sẽ đến thông báo về việc chia đất cho bọn họ vào buổi trưa, cho nên thời gian còn lại đều tự do.
Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan đã thức dậy lúc hai người đi giặt áo quần. Bây giờ thấy hai người trở về thì tò mò hỏi: "Hai cô không nấu cơm ở đây, là nấu ở nhà dân làng hả?"
Vu Tiếu và Châu Mật Hồng cũng không giấu diếm, gật đầu.
Triệu Bảo Lan lại nói: "Nhà ai vậy?"
Đây đều là chuyện có thể nghe ngóng được, cho nên giấu diếm là chuyện không cần thiết, Vu Tiếu nói: "Là nhà của bà cụ Tống, chính là hộ gia đình mà Nhậm Sóc đang ở nhờ."
Bà cụ Tống? Nhậm Sóc? Điền Tinh Tinh và Triệu Bảo Lan vẫn chưa biết chuyện Nhậm Sóc không sống ở ký túc xá thanh niên trí thức. Triệu Bảo Lan khe đảo mắt, nói như có điều suy nghĩ: "Hai cô là vì Nhậm Sóc mới nhờ nhà đó nấu cơm giúp nhỉ?"
Vu Tiếu quá lười để ứng phó với loại đề tài này.
Châu Mật Hồng không chấp nhận bị bịa đặt lung tung, bèn nói: "Cô đừng có nói bậy, là bà cụ Tống nấu ăn ngon, mỗi ngày tan làm còn phải nấu cơm thì quá mệt, cho nên chúng tôi mới tìm bà ấy." Triệu Bảo Lan hu một tiếng, cô ta mới không tin chuyện này: "Chúng ta xuống nông thôn là vì xây dựng nông thôn, lấy lao động làm quang vinh, hai người nhờ người nấu cơm thay là tác phong của phái hưởng thụ, như vậy là không đúng."
Châu Mật Hồng cũng hừ một tiếng: "Cô quản được à?"
Vu Tiếu kéo Châu Mật Hồng lại, nhìn Triệu Bảo Lan với vẻ mặt vừa vô tội vừa uất ức: "Thanh niên trí thức Triệu, cô.. sao cô có thể oan uổng cho người khác như vậy? Cô thật sự quá... xấu xa rồi."
Châu Mật Hồng nào biết bạn tốt đã tự bật chế độ bạch liên hoa (/), cho rằng cô thật sự bị chọc giận, bèn vội vã an ủi: "Tiếu Tiếu, cậu đừng buồn, lời nói của loại người này sao có thể tin, mình biết cậu là một người cần cù lao động mà."
(/) bạch liên hoa (白莲花): Tương đồng với "trà xanh", dân mạng Trung Quốc còn dùng hình ảnh "hoa sen trắng" để mỉa mai những cô nàng đạo đức giả nhưng luôn tỏ ra vô tội, yếu đuối.
Vu Tiếu kéo tay Châu Mật Hồng, yếu đuối nói: "Mật Hồng, để không bị người khác oan uổng, chúng ta đi nhặt củi đi." Vu Tiếu nói xong thì chạy ra ngoài.
"Tiếu Tiếu.." Châu Mật Hồng nhìn bạn tốt, sau đó thốt ra lời tàn nhẫn: "Triệu Bảo Lan, cô thật quá đáng, cô mới là kẻ vừa lười biếng vừa ác độc." Sau đó đuổi theo Vu Tiếu: "Tiếu Tiếu, cậu đừng chạy." Nhưng bên ngoài đã không còn bóng dáng Vu Tiếu đâu nữa. Nhớ Vu Tiếu nói muốn đi nhặt củi, Châu Mật Hồng liền biết cô đã đi đâu, đời trước bọn họ thường đi nhặt củi với nhau, cho nên cô ấy biết nơi mà Vu Tiếu có thể đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận