Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 160:

Chương 160:Chương 160:
Bà nội Vu nhớ lúc mình chỉ gửi một con gà hong gió đi, người trong nhà bắt đầu suy nghĩ, bây giờ nhìn thịt khô và vải trong gói, so sánh như vậy, trong lòng liền có chút thiên vị. Người bình thường đều như vậy, ai đối tốt với mình thì tự nhiên sẽ thiên vị người đó.
Chờ đến khi ông nội Vu từ ngoài đồng trở về, bà nội Vu liền kéo ông về phòng: "Ông xem gói bưu phẩm này."
Ông nội Vu nhìn thịt khô trong gói và vải ở bên cạnh, nhưng mà vẫn là số vải này thu hút ánh mắt của ông, bởi vì hai vải khối mười thước thật sự rất nhiều: "Đây là... Sao lại có nhiều vải như vậy? Còn có chỗ thịt này là thế nào?"
Bà nội Vu nói: "Đây là do Tiếu Tiếu gửi về, còn có phong thư này, ông xem trong thư viết gì?"
Ông nội Vu nghe là cháu gái gửi thì rất bất ngờ, ngoài bất ngờ còn có chút lo lắng, một cô gái lấy đâu ra nhiều vải như vậy? Vì vậy, ông vội vàng mở thư ra xem.
Bà nội Vu ở bên cạnh thúc giục: "Tiếu Tiếu viết øì trong thư thế? Có gặp phải chuyện gì không?"
Sau khi ông nội Vu đọc thư thì thở phào nhẹ nhõm, nói: "Tiếu Tiếu nói, ở Ao Tử Sơn đó có một ngôi mộ cổ, lúc con bé lên núi nhặt củi thì nhặt được một thỏi vàng của nhân viên khảo cổ ở mộ cổ làm rơi, sau đó, người ta tặng con bé phiếu thịt, bởi vì thỏi vàng khá lớn nên người ta cho con bé rất nhiều phiếu thịt. Nhưng mà phiếu thịt đều sắp hết hạn, nên con bé mua thịt, sau đó nhờ người trong thôn làm thịt khô. Con bé ở bên đó giữ lại một ít, còn lại thì gửi cho chúng ta bồi bổ sức khỏe, nói là mỗi bữa cơm, chúng ta thái mấy miếng, còn dặn chúng ta cất đi ăn đần, có thể bảo quản rất lâu."
Nghe được cháu gái hiếu thảo như vậy, bà nội Vu cười không khép miệng, vô cùng vui vẻ. Nhưng mà: "Đứa nhỏ này nhất định là đã gửi hết thịt khô cho chúng ta, chắc chắn con bé sẽ không để lại, tính cách của Tiếu Tiếu giống cha của nó, đều hiếu thảo. Mặc dù mấy năm đó bị mẹ ruột mang đi, nhưng mà cũng may là bản tính của con bé vẫn tốt, đầu óc cũng suy nghĩ lại, con bé đây là bị mẹ của nó làm cho đau lòng!"
Ông nội Vu thở dài, ông cũng không tiện đánh giá con dâu, nhất là con dâu trước.
Bà nội Vu cũng không cần ông nói: "Vậy vải thì sao? Nhiều vải như vậy, phải đến hai mươi thước, Tiếu Tiếu lấy đâu ra nhiều phiếu vải như vậy?"
Ông nội Vu nói: "Tiếu Tiếu nói đó là dạy học thêm cho trẻ con trong đại đội kiếm được, con bé dạy thêm cho trẻ con trong đại đội nên được phụ huynh cho phiếu."
Vu Tiếu lấy cớ rất hợp lý, thứ nhất, giao dịch này rất thỏa đáng, cho dù ông nội Vu và bà nội Vu biết chuyện cũng sẽ không lo lắng. Thứ hai là ông nội Vu và bà nội Vu không có cách nào kiểm chứng. Vì vậy, trước khi chuẩn bị gửi đồ, cô đã nghĩ xong lý do.
Quả nhiên, bà nội Vu vừa nghe xong thì rất vui mừng, nói: "Tiếu Tiếu thật thông minh, biết dạy học thêm cho bọn nhỏ để kiếm phiếu, kể ra Tiếu Tiếu chính là đứa nhỏ thông minh nhất trong nhà chúng ta, tiếc là.." Tiếc là phải xuống nông thôn: "Con người a, phải gặp chút chuyện thì mới hiểu chuyện được."
Ông nội Vu an ủi, nói: "Chuyện đã qua rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy. Hơn nữa, đứa nhỏ trở nên thông minh cũng là chuyện tốt, ít nhất bà cũng không cần lo lắng chuyện ở bên đó."
Bà nội Vu gật đầu, cũng không nói gì nữa. Bà im lặng suy nghĩ, số vải này nên chia như thế nào đây? Cho bọn nhỏ? Đây là cháu gái cho bà và ông già, chia cho bọn nhỏ, bà nội Vu không nỡ. Lại nói, trong nhà nhiều trẻ con, chia cho ai cũng không tốt. Nghĩ đi nghĩ lại, bà may cho mình và ông già một cái quần đi, mấy năm nay bọn họ đều không may quần áo mới, bây giờ cháu gái gửi vải tới, bọn họ may quần mới thì có gì không tốt?
Đến bữa tối, thím ba Vu nói: "Mẹ, hôm nay Tiếu Tiếu gửi bưu phẩm có gì vậy ạ? Lần trước, mẹ gửi một con gà hong gió, còn không phải cho Tiếu Tiếu bồi bổ sức khỏe sao."
Bạn cần đăng nhập để bình luận