Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 271:

Chương 271:Chương 271:
Bình thường Phạm Gia Câu rất ít khi nhìn thấy bưu tá, cho dù có bưu tá đến thì cũng là chuyển phát bọc hàng và thư của thanh niên trí thức, còn về người bản địa của Phạm Gia Câu, rất ít khi nhận được, ít nhất thì bọn họ chưa từng nhận.
Có thể là do cho rằng bưu tá mang đồ cho thanh niên trí thức nên những người phụ nữ đó đều không để ý nữa. Nhưng mà bưu tá lại dừng trước mặt bọn họ hỏi: "Chào mọi người, xin hỏi trong thôn có ai tên Vu Tiếu không ạ?
Ấy?
Có vài người không biết Vu Tiếu là ai, hoặc có thể nói là ngoài bà Kha ra thì mọi người đều không biết Vu Tiếu là ai, bởi vì mọi người đều không biết tên con dâu nhỏ nhà họ Kha.
Bà Kha lập tức giơ cánh tay lên: "Là nhà tôi, nhà tôi, Vu Tiếu là con dâu nhà tôi, sao vậy?"
Bưu tá nhìn bà Kha: "Ở đây có thư và bọc hàng của Vu Tiếu, nhưng mà..." Bưu tá là một người rất có trách nhiệm, vì vậy trước khi đưa thư và bọc hàng cho bà Kha, anh ấy lại quay qua hỏi thăm: "Tôi nhớ là Vu Tiếu là thanh niên trí thức ở Ao Tử Sơn mà, tôi từng đưa thư và bọc hàng cho cô ấy may lần, hai Vu Tiếu này là một sao?"
Bưu tá nói như vậy, có người nói: "Con dâu nhà bà ấy là thanh niên trí thức của Ao Tử Sơn gả qua đây."
Bà Kha vội vàng nói: "Đúng vậy, đúng vậy, con dâu tôi là thanh niên trí thức của Ao Tử Sơn gả qua đây, tên Vu Tiếu, nhà ở huyện lị X."
Nghe thấy huyện lị X, bưu tá thở phào một hơi, anh ấy sợ đưa sai người: "Đúng vậy, quê của đồng chí Vu Tiếu là huyện lị X." Mỗi tháng Vu Tiếu đều có bọc hàng gửi đến, đều là từ thủ đô, thi thoảng cũng có thư của huyện lị X. Bởi vì tháng nào anh ấy cũng đem đến nên anh ấy và Vu Tiếu có quen biết. Cô thanh niên trí thức đó không tệ, mỗi lần chuyển đồ đến đều sẽ cho anh một vài thứ, có kẹo hoa quả, kẹo sữa, cũng từng cho anh ấy táo, nên anh ấy sẽ để ý kỹ hơn. Nhân tình đổi lấy nhân tình mà.
Bưu tá lấy bọc hàng và thư ra: "Đây là thư huyện lị X gửi đến, đây là bọc hàng gửi đến từ thủ đô. Cô à, cô ký tên vào đây, nếu không biết ký tên thì có thể ấn dấu tay."
Bà Kha nói: "Được."
"Ấy, bọc hàng này to thật, đây là thứ gì?"
"Đâu chỉ to, còn rất nặng nữa."
"Chắc là nhà thông gia của Bảo Lan gửi đến rồi."
"Nhà thông gia của Bảo Lan không phải ở huyện lị X sao? Đây là đồ gửi đến từ thủ đô mà."
"Vậy có lẽ là nhà thông gia của Bảo Lan gửi từ thủ đô qua."
Nghe mọi người sôi nổi bàn tán, bà Kha đã ấn dấu tay xong, cất thư vào trong túi, thấy nó không thể nào rơi ra được bà mới ôm bọc hàng lên. Cái khác không nói, bọc hàng này không những to mà còn thực sự rất nặng. Đến người quen làm việc đồng áng như bà cũng thấy nặng, vậy thực sự là rất nặng. Bà Kha nói: "Tôi về nhà trước đây, sau lại ra tán chuyện với mọi người."
Có người nói: "Bảo Lan đừng đi, bóc bọc hàng ra xem bên trong là gì?”
"Đúng vậy, con dâu bà không ở nhà, bà phải bóc ra xem sao."
"Mẹ Cảnh Dương, chắc không phải bà không dám bóc chứ?”
Bà Kha hừ một tiếng: "Tôi về nhà từ từ bóc." Bà cũng không phải người tham đồ của con dâu, sao có thể bóc đồ của con dâu chứ. Nhưng mà tý nữa bà ăn cơm trưa xong sẽ đến bưu điện gọi điện thoại cho quân doanh.
Mười hai giờ trưa, xe hậu cần của quân doanh rốt cuộc đã đến cửa quân doanh. Tất cả mọi người xuống xe kiểm tra giấy tờ.
"Vợ ơi.." Một giọng nói vang lên, chỉ thấy một người đàn ông cao to chạy đến.
"Chồng à”" Vương Diễm ôm con trai vừa xuống xe liền nghe thấy giọng nói của chồng mình.
"Cha..."
"Cha, con ở đây." Con trai lớn và con gái của Ngưu Bảo Cường đồng thời cất tiếng gọi, bọn họ đang ở trên xe đợi người ôm xuống.
Thì ra người đàn ông đó là chồng của Vương Diễm.
Người có giấy cư trú ở quân doanh đều đã lần lượt đi vào, hai người mới đến như Vương Diễm và Vu Tiếu thì không có giấy cư trú. Nhưng mà chồng Vương Diễm đã xin được tư cách theo quân, anh ấy lấy đơn xin ra là có thể đưa theo vợ con đi vào. Mà Vu Tiếu thì phải do Kha Cảnh Dương đứng ra đảm bảo thì mới được đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận