Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 339:

Chương 339:Chương 339:
Trước khi tan tầm, khoảng bốn giờ, Vu Tiếu đưa bản kế hoạch cho chủ nhiệm: "Chủ nhiệm, đây là lần đầu tiên cháu viết một bản kế hoạch, cũng không biết có ổn hay không, bác xem thử ạ."
Chủ nhiệm gật đầu, nhận lấy bản kế hoạch của Vu Tiếu. Bản kế hoạch của Vu Tiếu rất chỉ tiết, bất luận là hạng mục nhận thầu, hay là hạng mục giao hàng, tất cả đều vô cùng chi tiết. Hơn nữa cách diễn đạt rất tốt, có sự đam mê đối với công việc. Mặc dù cần phải sửa lại một chút, nhưng mà không tệ. Chủ nhiệm gật đầu: "Có một vài điểm cần sửa lại, ta sẽ sửa, cháu về trước đi." Ông còn muốn cân nhắc kỹ lưỡng tính khả thi của chuyện này.
"Vâng."
Đến năm giờ rưỡi, Vu Tiếu đến phòng bếp lấy thức ăn hôm nay trước khi tan làm, hôm nay có đậu hũ thịt nướng, đậu hũ là đậu hũ già, nướng hơi xém, mùi rất thơm.
Sáu giờ năm mươi phút, Vu Tiếu về đến phòng của người nhà.
"Đồng chí Kha Cảnh Dương, em về rồi."
Kha Cảnh Dương đi từ trong phòng ra: "Hôm nay tâm trạng rất tốt nha?" Trong giọng nói còn mang theo một chút vui vẻ, chẳng lẽ hôm nay đã xảy ra chuyện øì tốt?
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy, hôm nay chủ nhiệm của bọn em đã trở lại, em bỗng cảm thấy làm việc cũng rất thú vị."
Kha Cảnh Dương nhướng mày: "Em đây là trái tim phụ nữ như kim dưới đáy biển." Lời này không nói quá một chút nào, lúc đầu anh cho rằng cô gái này rất có ý chí tiến thủ, dù sao cũng làm việc ở tiệm cơm quốc doanh, kết quả hôm qua đi làm về lại cảm thấy đi làm không có gì thú vị, nhiệt tình không quá ba phút. Nhưng mà hôm nay lại có tâm trạng khác. Vì vậy... Lời nói của cô sau này, anh đều phải cân nhắc một chút.
Vu Tiếu dừng xe, lấy đậu hũ thịt nướng trong hộp cơm ra: "Anh nói như thể rất hiểu lòng phụ nữ ấy."
Kha Cảnh Dương thuận miệng đáp một câu: "Anh chỉ biết hai người phụ nữ là em và mẹ của anh." Anh bưng thức ăn vào trong nhà: "Đậu hũ thịt nướng, đồ ăn hôm nay thật ngon. Anh mua thịt băm xào giá và canh trứng."
Vu Tiếu không thích ăn thịt, bất luận là đậu hũ thịt nướng hay là thịt băm xào giá, cô chỉ ăn đậu và giá: "Em kể cho anh nghe, hôm nay chủ nhiệm của bọn em đã trở về từ nội thành, nói về chuyện của tiệm cơm quốc doanh.." Cô nói hết mọi chuyện hôm nay với anh.
Kha Cảnh Dương nghe cô nói chuyện, nhìn ánh đèn màu vàng chiếu lên gương mặt thanh tú của cô gái, thỉnh thoảng cô lại phồng má lên, anh bỗng cảm thấy, cuộc sống như bây giờ cũng không tệ. Vu Tiếu: "Anh thấy kiến nghị của em như thế nào? Nhận thầu và giao hàng có được không? Kha Cảnh Dương... Kha Cảnh Dương.." Gọi vài tiếng không thấy anh trả lời, Vu Tiếu không khỏi ngẩng đầu nhìn, lại phát hiện anh đang nhìn mình. Cô khó hiểu: "Sao vậy? Trên mặt em có gì sao?"
Kha Cảnh Dương dừng một chút, thu hồi tâm mắt, sau đó gật đầu: "Đúng vậy."
Vu Tiếu sờ mặt mình: "Không phải chứ? Có gì thế?"
Kha Cảnh Dương mím môi, sau đó nói: "Cơm."
Vu Tiếu chớp mắt, không phải chứ? Chuyện mất mặt như vậy sẽ xảy ra trên người mình sao? Cô vội vàng hỏi: "Ở đâu vậy?"
Kha Cảnh Dương: "Rơi xuống rồi."
"Ồ! Anh cảm thấy kế hoạch của em như thế nào? Nhận thâu và giao hàng có khả thi không?" Mặc dù là mượn ý tưởng của người khác, nhưng mà cô cũng muốn thể hiện một chút.
"Không biết, nhưng mà hẳn là có thể nhận thầu, giao hàng thì khó nói." Kha Cảnh Dương có chút ngạc nhiên, không ngờ cô còn có thể nghĩ đến chuyện nhận thầu và giao hàng.
"Vì sao có thể nhận thầu, còn giao hàng thì không?" Vu Tiếu hỏi.
"Lấy quan hệ ngoại giao của chủ nhiệm của tiệm cơm quốc doanh, tất nhiên là có thể nhận thầu. Hơn nữa, cứ cho là nhà máy có nhà ăn, nhưng mà hoàn toàn là cung không đủ cầu, giống như nhà ăn ở bộ đội của bọn anh, nếu đến muộn sẽ không có đồ ăn. Vì vậy, tiệm cơm quốc doanh cung cấp môt hai món ăn và mấy cân lương thực, nhà ăn của nhà máy chắc chắn sẽ tiêu thụ hết. Toàn bộ huyện li có nhiều đơn vị nhà máy như vậy, nếu có thể nhận thầu năm nhà ăn, vậy chuyện làm ăn của tiệm cơm quốc doanh sẽ tăng lên rất nhiều." Phải biết rằng một hai món ăn cũng không phải một hai bát thức ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận