Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 171:

Chương 171:Chương 171:
Vu Tiếu nhìn hai người đàn ông đổi hết bao gạo mình khiêng tới, sau đó rời đi. nhưng mà một lát sau, lại có hai người đàn ông xa lạ khiên đồ đến đây thu. Hầu như người ở Ao Tử Sơn đều đổi gạo, ngoài ra còn có các loại phiếu khác.
Vu Tiếu thấy buồn chán nên nhỏ giọng nói chuyện phiếm với bà cụ Tống: "Bà ơi, gạo này bà giữ lại để ăn sao?"
Bà cụ Tống vừa nghe đã hiểu ý của cô: "Giữ lại mười một ký gạo, còn hai mươi ký sẽ đổi với thanh niên Nhậm." Còn lấy gì để đổi, trong lòng mọi người đều biết rõ.
Trong khoảng thời gian này, Vu Tiếu ăn cơm ở nhà bà cụ Tống, bất luận là gạo hay bột mì, đều là dùng phiếu gạo thông dụng cả nước đi Cung Tiêu Xã mua, bây giờ thấy người dân Ao Tử Sơn đổi nhiều gạo như vậy nên cô mới hỏi.
Bà cụ Tống thấy Vu Tiếu không nói gì, lại nhẹ giọng nói: "Thanh niên Vu, nếu cháu muốn đổi gạo thì có thể tìm nhà Mãn Đường, nhà bọn họ đông con, nhiều người làm giày nên đổi được nhiều gạo."
Vu Tiếu nghe vậy, biết mình có thể tiết kiệm phiếu gạo toàn quốc để đề phòng trường hợp khẩn cấp, lập tức nói: "Cảm ơn bà, cháu biết rồi."
Bà cụ Tống: "Bà đổi đồ xong sẽ về, cháu muốn đi cùng mọi người hay là đi về trước?" Vu Tiếu vốn định den nhà họ Kha một chuyến, nhưng mà nhớ ra trên người không mang theo đồ, tay không đến nhà người ta không tốt lắm, cho nên không đi nữa, Vì vậy nói: "Cháu về với bà, cháu đi nói với Vân Đóa một tiếng đã."
Bà cụ Tống nói: "Được."
Vu Tiếu đứng dậy, đi đến chỗ Trương Vân Đóa, đồ vật nhà Trương Vân Đóa cũng đổi gần xong, thấy Vu Tiếu đi đến, cô ta hỏi: "Chúng ta đi chỗ khác họp chợ không? Có một số nơi có nhiều đồ ăn hơn, hay là đi thử xem?"
Vu Tiếu vừa nghe liên hỏi: "Có hoa quả không?"
Trương Vân Đóa nói: "Cô muốn hoa quả thì đến Đại Đồ Gia họp chợ, đi bộ qua đó mất một giờ đồng hồ, chúng ta phải đi xe đạp."
Vu Tiếu: "Vậy chúng ta đi xe đạp đi?"
Trương Vân Đóa cười giảo hoạt: "Được rồi, chúng ta đến chỗ anh của tôi mượn xe đạp, để bọn họ đi bộ đi."
Vu Tiếu chào bà cụ Tống, sau đó đi cùng Trương Vân Đóa.
Anh trai của Trương Vân Đóa tên là Trương Vân Tiến, đang đứng trong xe đạp nhà mình, hôm nay đồ vật mà nhà bọn họ mang đến trao đổi đều là anh ta trở đến đây bằng xe đạp, nhưng bây giờ không có gì. Thấy em gái và Vu Tiếu tới, anh ta chào hỏi: "Vân Đóa, thanh niên Vu, sao hai người lại đến đây? Đổi xong rồi sao?" Trương Van Đóa nói: "Bọn em muốn đến Đại Đồ Gia họp chợ, bọn em đi xe đạp nhé! Anh, anh đi bộ cùng với mẹ và mọi người đi."
Trương Vân Tiến cũng không nói gì: "Được, vậy em nhớ trông xe cẩn thận."
Trương Vân Đóa: "Em biết rồi."
Trương Vân Đóa lái xe rất êm, cũng rất ổn định, hơn nữa cô gái nhỏ đạp xe không nhanh, Vu Tiếu ngồi ở phía sau, ôm lấy eo của cô ta, quả nhiên ngồi xe thoải mái hơn đi bộ, khiến cô cũng muốn mua một chiếc xe đạp dành cho nữ.
Rất nhanh đã đến đại đội sản xuất Đại Đồ Gia mà Trương Vân Đóa nói. Nhưng mà người đến đây họp chợ không đông như ở Phạm Gia Câu.
Trương Vân Đóa dắt xe đạp đi vào khu họp chợ, có rất nhiều sạp hàng, nhưng mà sạp lớn nhất chắc chắn là sạp hàng bày táo.
Vu Tiếu giật mình nói: "Ở đây nhiều táo quá!" Ở trong tiểu thuyết cũng không nhắc tới cái này.
Trương Vân Đóa nói: "Đặc sản của Đại Đồ Gia chính là táo và lá trà, vì vậy, hầu hết những người đến đây họp chợ đều đổi táo. Nhưng mà... Rất nhiều người không muốn đổi táo." Táo chỉ là đồ ăn vặt, giá lại đắt, cũng không phải là lương thực nên không có nhiều người muốn đổi, vì vậy, người đến đây họp chợ không nhiều như ở Phạm Gia Câu.
Vu Tiếu nói: "Vậy chúng ta có thể trực tiếp mua táo không?" Dùng đồ vật để đổi rất phiền toái. Trương Van Đóa nói: "Có thể. Táo là tài sản chung của đại đội Đại Đồ Gia, không thuộc về cá nhân nào cả, chúng ta mua sẽ không thuộc phạm vi đầu cơ trục lợi." Bởi vì công xã cho phép đại đội sản xuất Đại Đồ Gia tự mua bán táo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận