Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 346:

Chương 346:Chương 346:
Hôm nay cô gặp phải Hàn Tiểu Tỉnh, tất nhiên là muốn nói với cô ấy chuyện này, cô sẽ không giấu ở trong lòng. Còn sau đó Hàn Tiểu Tinh và Triệu Nguyệt Nguyệt giải quyết như thế nào, cô không quan tâm.
"Em về rồi." Kha Cảnh Dương thấy cô vui vẻ, hỏi: "Cười cái gì thế?"
Vu Tiếu rất muốn trả lời một câu cười em gái* anh, nhưng mà: "Lúc em vừa về thì gặp phải Hàn Tiểu Tinh và một nam đồng chí, chắc là vị hôn phu của cô ấy."
(*Chửi bậy. )
Kha Cảnh Dương: "Sau đó thì sao?"
Vu Tiếu: "Sau đó, em hỏi cô ấy có biết chuyện của tiệm cơm quốc doanh không, cô ấy nói không biết, còn muốn bồi thường cho em nữa."
Kha Cảnh Dương gật đầu: "Vậy trong lòng em thoải mái hơn chút nào không?"
Vu Tiếu nói: "Cũng không thoải mái lắm, nhưng mà vẫn dễ chịu hơn là cứ giấu ở trong lòng. Phải rồi, hôm nay bọn em đã ký hợp đồng với nhà máy may mặc lần trước, mỗi ngày sẽ cung cấp ba trăm suất ăn, bữa trưa là một trăm năm mươi suất, bữa tối là một trăm năm mươi suất, em đã tính qua rồi, một tháng có thể kiếm được khoảng tám trăm, cứ như vậy, tiệm cơm sẽ không lỗ vốn. Sau khi trả lương cho mọi người, vẫn còn có lợi nhuận."
Có một số việc thành công đều muối chia sẻ với người khác, tất nhiên, không phải ai cũng có thể chia sẻ. Có một số người bạn, nhìn có vẻ tốt nhưng cũng không thể chia sẻ, bởi vì bọn họ sẽ cho rằng mình đang khoe khoang. Thật ra có kiểu suy nghĩ này cũng bình thường, bởi vì ai cũng hy vọng mình sống tốt hơn người khác.
Nhưng mà nói với Kha Cảnh Dương cũng không sao, giữa bọn họ không có xung đột về lợi ích, cũng không tồn tại cảm giác hâm mộ ghen tị đó. Vị trí của bọn họ khác nhau, hướng phát triển cũng khác nhau. Bọn họ là bạn bè, nhưng mà quan hệ lại trên cả tình bạn.
Kha Cảnh Dương khen ngợi: "Thì ra em lợi hại như vậy."
Vu Tiếu: "Quá khen, quá khen." Thấy Kha Cảnh Dương nghiêm túc khen ngợi mình như vậy, Vu Tiếu còn có chút xấu hổ. Cô cũng không có gì lợi hại, chỉ bắt chước cách làm của người đời sau mà thôi: "Hiện giờ, kế hoạch này coi như đã thành công một nửa, nếu thành công, cho dù sau này chỉ hợp tác với một nhà máy may mặc cũng được. Nếu như vậy, sau này em có thể tan làm vào bốn giờ. Oa, đúng là xa thật, thuê nhà vẫn tốt hơn."
Kha Cảnh Dương nghe thấy cô lại muốn thuê nhà thì nói: "Không thể thuê nhà, lỡ như mẹ của anh tới, phát hiện em thuê nhà bên ngoài, có khi sẽ lo lắng mà chuyển đến ở cùng em." "Thật sao?" Vu Tiếu cẩn thận ngâm lại, bà Kha sẽ làm như vậy sao?
Kha Cảnh Dương chắc chắn nói: "Đúng vậy." Thật ra là nếu cô đi thuê nhà ở huyện lị, vậy thì chỉ có một mình anh ở đây, anh cảm thấy không quen.
Vu Tiếu: "Được rồi."
Ngày hôm sau, tiệm cơm quốc doanh.
"Trợ lý Vu, đã chuẩn bị xong suất ăn một món chay một món mặn, không chuẩn bị nhiều, tổng cộng là năm mươi suất. Món ăn mặn là thịt kho đậu, món ăn chay là cải trắng xào." Đầu bếp Tô chỉ vào hai nồi thức ăn nói: "Tiếp theo làm gì?"
Vu Tiếu gật đầu: "Để tất cả những thức ăn này vào trong chậu tráng men, sau đó dọn ra ngoài. Đặt một chiếc bàn dài bên ngoài và đặt năm mươi bát lên đó."
Đầu bếp Tô lập tức cho người đi chuẩn bị.
Vị trí của tiệm cơm quốc doanh rất tốt, những người đi ngang qua nhìn thấy mọi người dọn bàn rồi bưng thức ăn thì rất tò mò, bởi vì bắt đầu từ mười một giờ mười lăm phút, tiệm cơm quốc doanh mới mở của buôn bán, lúc này còn chưa đến giờ, sao đã mở cửa rồi?
"Mọi người đang làm gì vậy?”
"Bắt đầu bán rồi sao?"
Người qua đường tò mò hỏi. Nhưng mà không có ai trả lời bọn họ. Chỉ một lát sau, Vu Tiếu câm ra một cái loa. Loa này là cô mượn Chương Tiểu Phân, lúc trước tiệm cơm đồng khách, sau khi thức ăn làm xong, cô ta cầm loa gọi là khách hàng có thể nghe thấy.
"Trợ lý Vu, cháu cầm loa làm gì?" Thím Miêu tò mò hỏi.
Vu Tiếu: "Chờ một chút nữa mọi người sẽ biết au
Giờ này còn chưa đến giờ tiệm cơm quốc doanh mở cửa, nhóm nhân viên chưa đi ăn cơm, bởi vì mọi người tò mò nên ai cũng không vội đi ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận