Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 92:

Chương 92:Chương 92:
Bà cụ Tống cảm thấy chuyện này không khó: "Cháu yên tâm, lát nữa bà sẽ đi tìm người cho các cháu, đảm bảo trưa mai sẽ khai hoang xong ba sào đất đó."
Sau khi bàn bạc xong xuôi với bà cụ Tống, Vu Tiếu trả tiền thừa lại cho Nhậm Sóc, về phần phiếu thịt thì không trả, bởi vì bọn cô đã bỏ ra phiếu đường.
Lúc hai người trở lại ký túc xá thanh niên trí thức, nhóm người Kim Linh đang ăn cơm, đây chính là chỗ tốt của việc có người nấu cơm giúp.
Tối đến, khi nằm trên giường, Vu Tiếu rà soát lại số điểm thiện cảm thu được hôm nay, sáu điểm thiện cảm từ bà cụ Tống, mười lăm điểm từ Tống Tiểu Thông, hai điểm từ bà cụ Trương, hai điểm từ đại đội trưởng Trương Lâm Quốc, một điểm từ vợ của đại đội trưởng. Số điểm thiện cảm có được từ gia đình đại đội trưởng chắc chắn có liên quan đến số đường đỏ đã tặng vào hôm nay. Một điểm thiện cảm đến từ Lữ Mỹ Hồng, hả? Vu Tiếu vội hỏi: "Nguyên chủ, Lữ Mỹ Hồng là ai vậy?" Bây giờ Vu Tiếu không cho hệ thống nguyên chủ nhắc nhở về điểm thiện cảm nữa, tối đến cô sẽ tự mình tra. Lúc mới xuyên sách, cô rất thích âm thanh nhắc nhở điểm thiện cảm của hệ thống nguyên chủ, nhưng giờ cô đã quen rồi. Có đôi khi hệ thống nguyên chủ đột nhiên nhắc nhở sẽ quấy rầy đến cô, cho nên cô không để hệ thống nhắc nhở nữa.
Hệ thống nguyên chủ: "Chính là nhân viên bán hàng ở Cung Tiêu Xã trên thị trấn."
Vu Tiếu nghĩ lại liền hiểu, có lẽ là thiện cảm vì cùng ghét một người. Như vậy hôm nay có tổng cộng hai mươi bảy điểm thiện cảm, trừ đi hai mươi điểm thiện cảm của phiếu đường một ký, tương đương buôn bán lời bảy điểm thiện cảm. Xem ra Tống Tiểu Thông mới là mối lớn, Vu Tiếu vẫn luôn biết điểm thiện cảm của mấy bạn nhỏ đến cực nhanh, bởi vì bọn nhỏ đơn thuần, cho nên rất dễ nảy sinh thiện cảm với người khác. Vu Tiếu nhìn tổng số, cộng thêm bốn trăm linh bảy điểm thiện cảm trước đó, nay cô đã có bốn trăm mười bốn điểm thiện cảm. Thật nghèo!
Xem ra cô phải dùng kẹo trái cây để kiếm thêm điểm thiện cảm từ bạn nhỏ Tiểu Thông mới được.
Ngày thứ hai, Vu Tiếu và Châu Mật Hồng đều dậy rất sớm. Sáng hôm nay phải bắt đầu làm việc, hai người vừa dậy, Tống Tiểu Thông đã đưa đồ ăn sáng đến. Vu Tiếu lại pha sữa bột cho cậu bé uống, dùng cà mèn của cô đựng sữa, chỗ cô không có bát.
Ăn xong vẫn còn thời gian, Vu Tiếu và Châu Mật Hồng lại đi giặt áo quần đã thay ngày hôm qua. Lúc hai người đi giặt quần áo về, Kim Linh và những người khác mới bắt đầu ăn sáng.
Tám giờ sáng, tiếng còi báo hiệu đến giờ làm việc vang lên, mọi người nề nếp đến sân thể dục tập hợp, sau đó nhận cuốc và bắt đầu làm việc. Đại đội trưởng gọi sáu thanh niên trí thức mới đến lại: "Ao Tử Sơn chúng tôi có tổng cộng mười tiểu đội, các cô các cậu có tiểu đội nào muốn đến không?”
Vu Tiếu và Châu Mật Hồng nhìn nhau, hai người ngoan ngoãn nói: "Chúng tôi nghe theo đại đội trưởng."
Những người khác cũng trả lời giống vậy.
Trương Lâm Quốc biết rất rõ tình huống của đại đội, cũng biết tình huống của mấy thanh niên trí thức. Lúc ông ấy đang muốn mở miệng, một phụ nữ bên cạnh đột nhiên nói: "Đại đội trưởng, phân thanh niên trí thức Vu và thanh niên trí thức Châu đến tiểu đội của chúng tôi đi."
Người mở miệng là mẹ của Tống Mãn Đường. Bà Tống có ấn tượng rất tốt đối với Vu Tiếu và Châu Mật Hồng, ngoài khoản tiền kiếm được từ việc bán dụng cụ gỗ, còn có chuyện khai hoang. Tối hôm qua, bà cụ Tống đến tìm bà Tống và sáu người phụ nữ khỏe mạnh cùng họ Tống đi khai hoang ba sào đất giúp Vu Tiếu, Châu Mật Hồng và Nhậm Sóc. Sáu người, mỗi người được chia ba lạng đường đỏ, cho nên mọi người đều rất mừng. Mặc dù phải chờ đến khi làm xong việc mới nhận được đường, nhưng bọn họ đều tin tưởng bà cụ Tống.
Bà cụ Tống là thân thích của nhà họ Tống, ngày thường một già một trẻ nhà bà ấy được người trong dòng họ chiếu cố ít nhiều, một khi có mối tốt tự nhiên sẽ giới thiệu cho người trong dòng họ.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận