Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 247:

Chương 247:Chương 247:
Trước đây kết hôn phải chọn ngày lành, bây giờ đã loại bỏ phong kiến không tin cái đó nữa, vì vậy lúc nào cũng có thể kết hôn, chỉ xem con trai bao giờ về. Nghĩ đến việc này, bà Kha lại nghĩ đến Vu Tiếu, nhà xây xong rồi, mà con dâu chưa đến lần nào. Vì vậy đợi bà dọn phòng xong phải đến Ao Tử Sơn một chuyến.
Lúc này Vu Tiếu con dâu bà đang tiếp khách.
"Chị Thôi, sao chị lại đến đây?" Vu Tiếu đang ở dưới đồng, nghe thấy có người tìm cô, cô ngẩng đầu lên phát hiện thì ra lại là Thôi Lương ở nhà khách đến.
Thôi Lương đạp xe đạp đến, từ thành phố đến Ao Tử Sơn, đúng là mệt chết cô ta: "Em gái à, rốt cuộc tìm thấy em rồi, chỗ này cũng xa xôi thật đấy."
Vu Tiếu nói một tiếng với bà Tống rồi lên bờ: "Đúng là hơi xa xôi, không chỉ xa xôi mà chỗ em còn không có điện." Công xã Đại Phong có nơi đã có điện, nhưng những nơi giống như Ao Tử Sơn, Phạm Gia Câu xe không vào được thì không có điện. Giao thông không thuận tiện, cũng không thể để người của bên sở điện lực đi bộ vào để nối điện cho bọn họ đúng không: "Chị Thôi, hôm nay chị đến tìm em có việc gì sao?"
Thôi Lương cũng không dài dòng: "Việc cuối năm ngoái em nhờ Kỳ Thúc đã có kết quả rồi, nhưng bây giờ hơi thay đổi, có thể sắp xếp cho em đến tiệm cơm quốc doanh làm thu ngân, nhưng không phải tiệm cơm quốc doanh ở trong thành phố gần bệnh viện, mà là một tiệm cơm quốc doanh mới mở, ở khu ngoại thành phía nam. Tiệm cơm ở ngoại thành phía nam cũng không khác gì cả chỉ là khoảng cách có hơi xa."
Vu Tiếu nói: "Xa cũng không sao, em không sợ xa." Càng xa càng tốt, cô mới không thích nơi gần đâu.
Thôi Lương: "Còn một việc nữa, lai lịch của công việc này của em, theo lý mà nói, người bản địa của bọn chị nhiều như vậy, công việc này cũng không đến lượt em, em nói việc này đúng không?"
Việc này Vu Tiếu tán thành: "Đúng vậy." Mặc dù lúc đó vì công việc cô đưa cho Kỳ Thúc một tấm phiếu tivi, một tấm phiếu đồng hồ. Nhưng quả thực, dùng hai tấm phiếu này có thể tìm được một công việc ở tiệm cơm quốc doanh, vậy thì dễ dàng quá: "Chị Thôi có lời gì cứ nói thẳng."
Thôi Lương: "Vậy được, chị cũng nói thẳng, công việc này của em, vốn dĩ là người thân của quản lý đã xin rồi, quản lý nể mặt phiếu tivi của em, có thể đưa công việc cho em, nhưng phải tính là em mua, em phải đưa tiền mua công việc. Đương nhiên, đây là thao tác bên ngoài, về quy trình, thì em vẫn theo quy trình xin việc bình thường." Thực ra cũng bằng việc đi cửa sau.
Vu Tiếu đương nhiên hiểu đạo lý này: "Em hiểu, chị Thôi cảm thấy em nên đưa bao nhiêu thì hợp lý?" Có thể dùng tiền giải quyết vấn đề thì không tính là vấn đề.
Thôi Lương nói: "Ba trăm đồng đi" Đương nhiên, công việc như vậy ba trăm đồng là không đủ, nhưng phiếu tivi của Vu Tiếu đã đưa cho quản lý của tiệm cơm quốc doanh rồi, quản lý đó dùng phiếu để đi cửa sau, vì vậy cũng hào phóng đưa công việc cho Vu Tiếu.
Vu Tiếu: "Được ạ, em sẽ chuẩn bị tiền, cảm ơn chị Thôi và Kỳ Thúc đã giúp đỡ em."
Thôi Lương xua xua tay, nhà cô ta hai vợ chồng đều có công việc, con cũng còn nhỏ, vì vậy công việc này cô ta không cần đến. Nếu như cô ta cần dùng thì đương nhiên sẽ không để người khác được lợi: "Vậy hôm nay em rảnh không? Cùng chị đi làm thủ tục? Vừa hay chị chở em vào thành phố."
Vu Tiếu đương nhiên có thời gian, không có thời gian cũng phải xin nghỉ.
Đại đội trưởng đã không còn quan tâm đến Vu Tiếu nữa rồi, cô thích đi làm thì đi làm, cô thích xin nghỉ thì xin nghỉ. Vì vậy Vu Tiếu nói một tiếng với đại đội trưởng, cầm thư giới thiệu, về kí túc xá thanh niên sửa soạn một chút rồi cùng Thôi Lương đến thành phố.
Ngày hôm sau, bà Kha đến Ao Tử Sơn tìm con dâu, biết con dâu lên thành phố. Bà Kha cũng không ở lại lâu liền về nhà.
Chiều hôm qua dưới sự giúp đỡ của Thôi Lương, Vu Tiếu đến tiệm cơm quốc doanh làm thủ tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận