Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 128:

Chương 128:Chương 128:
Mà bây giờ, Kim Linh ở trước mắt nói lời của cô gái xuyên sách, vì vậy cô gái xuyên sách đến rồi. Hơn nữa Kim Linh trước đây tính tính rất tốt, sẽ giúp đỡ người khác, nhưng lại không phải một người hay lo chuyện bao đồng, cô ấy sẽ không nói lời như vậy.
Vu Tiếu không biết cô gái xuyên sách đến từ lúc nào, nhưng cô đoán khả năng lớn nhất là mấy hôm trước lúc Kim Linh ngã xuống núi, đầu đập vào đá.
Nếu thực sự là như vậy... Vu Tiếu phải cẩn thận khi giao tiếp với Kim Linh rồi. Kim Linh bị thương vì cô nên cô thiếu Kim Linh một phần ân tình, nhưng người cô thiếu là Kim Linh nguyên thân, chứ không phải là cô gái xuyên sách Kim Linh, vì vậy Vu Tiếu phải đề phòng Kim Linh lợi dụng phần ân tình. Mặc dù cô không biết cô ta có làm như vậy không, nhưng cô phải giải quyết việc này trước. Cô thà báo đáp cho Kim Linh nguyên thân, chứ không hề muốn báo đáp phần ân tình này cho cô gái xuyên sách.
Nhưng mà, Vu Tiếu cũng không hề lập tức từ chối, cô nói với Kim Linh: "Cảm ơn cô, Kim Linh. Tôi sẽ suy nghĩ. À đúng rồi Kim Linh, lần này phí điều trị của cô hết bao nhiêu? Tôi trả cho cô."
Kim Linh nói: "Không cần đâu, phí điều trị đại đội đã trả hộ tôi, trước cuối năm sẽ trừ vào tiền công điểm của tôi." Lúc Vu Tiếu rời khỏi phòng Kim Linh thì hít sâu một hơi. Trở về phòng mình, cô hơi mệt mỏi nằm lên giường, ngồi xe đạp lâu như vậy cũng mệt thật. Cô vừa nằm vừa suy nghĩ. Cô gái xuyên sách đến rồi, cô phải làm hai việc, việc thứ nhất là không để cô gái xuyên sách tròng phần ân tình đó lên người cô, cho dù cô ta có làm không cô cũng phải đề phòng. Việc thứ hai là làm thế nào để cô gái xuyên sách không hoài nghi cô? Cô vẫn rất lo lắng tính cách của mình bại lộ.
Vu Tiếu nhắm mắt suy nghĩ. Nghĩ mãi nghĩ mãi liền ngủ mất, đợi đến buổi trưa, nghe thấy tiếng các thanh niên trí thức nữ tan làm trở về, cô mới tỉnh lại.
Nhìn thời gian, đã đến giờ ăn cơm trưa rồi, Vu Tiếu vội vàng chạy đến nhà bà cụ Tống.
Nhìn thấy Vu Tiếu từ trong phòng đi ra, đám thanh niên trí thức nữ hơi kinh ngạc, không ngờ Vu Tiếu đã trở lại.
Lâm Ái Dao nói: "Thanh niên Vu về rồi à? Mấy hôm nay có tốt không?"
Lâm Ái Dao là người được cô gái xuyên sách coi là bạn thân, sau khi cô gái xuyên sách cướp được Nhậm Sóc liền đẩy người vốn là chồng tương lai của cô ta cho Lâm Ái Dao. Trước đây Vu Tiếu không hề suy nghĩ những việc này, nhưng đó là bởi vì cô gái xuyên sách chưa đến. Bây giờ cô gái xuyên sách đã đến, những việc cô không nghĩ đến tự nhiên xuất hiện trong đầu. Vu Tiếu xin lỗi: "Tôi không sao, cảm ơn các cô quan tâm, thanh niên Lâm, thanh niên Kim vì tôi mà bị ngã vỡ đầu, từ bữa tối nay, đồ ăn của cô ấy tôi sẽ chuẩn bị, quần áo của cô ấy cứ để tôi giặt."
Lâm Ái Dao ngây ra: "Việc này..."
"Cứ vậy đi, thanh niên Lâm, tôi đi ăn cơm đây." Cô không nói từ bữa trưa là bởi vì trưa nay cô quên nói với bà cụ Tống mình đã về, nhà họ Tống chắc không làm bữa trưa cho cô, càng đừng nói là còn thừa cho Kim Linh ăn.
Lâm Ái Dao cũng không nói nhiều, dù sao cũng là việc liên quan đến Kim Linh, phải do Kim Linh và Vu Tiếu nói chuyện với nhau. Nhưng mà, Lâm Ái Dao vào phòng xong liền truyền đạt lại lời của Vu Tiếu cho Kim Linh nghe: ".. Thanh niên Vu rất tốt bụng."
Kim Linh ở trong phòng cũng nghe thấy bọn họ đang nói chuyện, nhưng cụ thể là gì thì nghe không rõ, bởi vì giọng của Vu Tiếu rất nhẹ. Lúc này nghe lời Lâm Ái Dao truyền đạt lại, Kim Linh nói: "Thanh niên Vu cũng tốt bụng thật." Trong sách, Vu Tiếu là một người thật thà.
Trên đường đến nhà bà cụ Tống, Vu Tiếu lại gặp may người phụ nữ.
"Thanh niên Vu về rồi à? Đồng chí cảnh sát nói cô gặp phải phần tử phạm tội, không sao chứ?"
"Thanh niên Vu, phần tử phạm tội trông như thế nào?" “Thanh niên Vu..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận