Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 312:

Chương 312:Chương 312:
Trương Vân Đóa nói: "Có thể làm quen trước một chút." Ấn tượng đầu tiên khá tốt, có thể làm quen trước. Nếu đã cảm thấy anh ta không tệ mà còn đong đưa với người khác thì có chút không ổn. Thậm chí trong lòng Trương Vân Đóa còn không thích như vậy. Cô ấy có suy nghĩ và dũng khí mà những cô gái ở thời đại này không có, đồng thời cũng có sự bảo thủ của phụ nữ thòi đại này. Trừ khi chưa từng xem mắt Xa Bình thì Trương Vân Đóa mới nguyện ý đi xem mắt với Lưu Dương.
Thật ra Vu Tiếu rất tự tin về Trương Vân Đóa, mặc kệ nói thế nào cô ấy cũng là nữ chính đời đầu tiên trong quyển tiểu thuyết này, cả trí tuệ, ngoại hình lẫn vận may đều có sẵn.
"Vậy được, tôi sẽ nói với Xa Bình." Đây là lần đầu tiên Vu Tiếu làm người mai mối, nếu Trương Vân Đóa và Xa Bình có thể đến với nhau thì không còn øì có thể tốt hơn.
Bà Kha nhìn hai cô gái, cũng phụ họa theo: "Đứa nhỏ tiểu Bình này quả thật không tệ, mỗi lần mẹ đến đều gọi thím dài thím ngắn, làm việc rất giỏi. Đứa nhỏ giỏi làm việc đều thông minh, nhạy bén."
Trương Vân Đóa hơi đỏ mặt, dù sao có người lớn ở đây thì cũng rất ngại.
Đúng lúc này, bên ngoài lại vang lên tiếng của Xa Bình: "Chị dâu... chị dâu ơi..." Vu Tiếu vừa ra ngoài đã thấy Xa Bình dân người khiêng đến bốn chiếc giường: "Chị dâu, giường ở phòng tạp vụ đều là loại giường giống trong ký túc xá của tụi em, khá là hẹp, chỉ có thể ngủ một người, nhưng chúng ta có thể ghép hai chiếc giường lại với nhau. Em tìm được bốn chiếc, có thể ghép thành hai chiếc giường đôi, chị dâu thấy thế nào?"
Giường dài hai mét, rộng một mét, trước đây lúc còn đi học, Vu Tiếu đã từng ngủ trên loại giường này. Mép giường làm từ sắt, nhưng tấm phản giường lại làm bằng gỗ. Vu Tiếu rất thích loại giường này, thứ nhất là cô thích ngủ giường cứng, thứ hai là loại giường này rất dễ lau chùi vệ sinh. Cô đã từng thấy rất nhiều loại giường lâu năm ở thời đại này, không chỉ đều là giường gỗ, mà còn điêu khắc phức tạp, không dễ lau chùi. Vì vậy nói ngay: "Rất tốt, cảm ơn Xa Bình, cảm ơn mọi người."
"Chị dâu lại khách sáo rồi."
Xa Bình nói: "Nhưng những chiếc giường này để không ở phòng tạp vụ đã lâu nên phản giường đều hỏng hết rồi, tụi em đã sửa sang lại, nhưng vẫn rất cũ."
Vu Tiếu nói: "Chúng ta đều là dân thường, khi không có giường còn có thể nằm ra đất, cũ mới gì chả được."
Xa Bình nghe vậy thì cười hì hì.
Bốn chiếc giường được nâng vào nhà, hai chiếc ghép thành một chiếc, tương đương với giường lớn dài hai mét rộng hai mét. Vu Tiếu cảm thấy lăn qua lăn lại trên giường chắc là thoải mái lắm.
Sau khi đặt giường xong, Xa Bình và những người khác lại đi chuyển bàn ghế, đều là bàn ghế đã cũ, hoặc là đã gãy bốn chân hoặc là đã bị mối mọt ở đâu đó. Tuy nhiên, tất cả đều đã được sửa lại, chân bàn và ghế được chắp vá từ những chiếc bàn và ghế khác.
Căn nhà đã có giường và bàn ghế thì trông khác bọt hẳn.
Xa Bình để những đồng chí khác đi trước, còn mình và Trương Phú Cường thì nán lại hỏi thêm: "Chị dâu à, còn có việc gì cần tụi em hỗ trợ không?"
Thật ra Vu Tiếu có rất nhiều thứ cần chuẩn bị, nhưng hiện tại không gấp, dù sao không ở đây được thì có thể đến nhà khách ở tạm, về phần ăn uống thì đã có nhà ăn. Do đó lúc này không vội, cô nói: "Tạm thời không có, khi nào cần thì tôi sẽ tìm anh."
Xa Bình: "Ừm, tôi, vậy tôi đi đây, tạm biệt chị dâu, tạm biệt thím, tạm biệt nữ đồng chí."
Vu Tiếu: "Để tôi tiễn anh."
Xa Bình nào dám, anh ta vội vàng từ chối: "Không cần, không cần đâu."
Vu Tiếu cũng không nói nhiều, tiễn anh ta ra tới cổng, không vội vào nhà ngay mà gọi người lại: "Đồng chí Xa Bình, không phải trước đó anh muốn nhờ tôi giới thiệu đối tượng cho anh sao?"
Xa Bình sửng sốt, trong mắt lập tức lóe lên vui mừng: "Đúng đúng đúng, chị dâu muốn giới thiệu cho em sao?”
Vu Tiếu gật đầu nói: "Anh thấy cô gái trong nhà thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận