Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chuong 238:

Chuong 238:Chuong 238:
Thứ nhất, không có chứng cứ chứng minh mẹ cô ngoại tình trong hôn nhân, bao nhiêu năm qua rồi sẽ không tìm được chứng cứ. Thứ hai, việc này nếu như bị điều tra, chứng minh mẹ cô có cấu kết với đàn ông, vậy người bị tổn hại danh tiếng chính là cha ruột của cô, mà người nhà họ Vu cũng sẽ bị cười nhạo có một người con dâu cũ cấu kết với đàn ông. Mà cô, chính là tôi bây giờ, cũng sẽ bị cười nhạo có một người mẹ ruột cấu kết với đàn ông. Về mặt lợi ích thì tôi sẽ không tố cáo. Con người đang sống không thể vì niêm vui bất chợt. Nhưng mà về chuyện xuống nông thôn thì có thể tố cáo, cho dù có tạo thành phiền phức cho bọn họ hay không, khiến bọn họ buồn nôn cũng được. Cô thấy sao? Hơn nữa, bao nhiêu năm nay Trương Hạ chắc chắn cũng lấy được không ít chỗ tốt, không chừng kết quả sẽ bất ngờ thì sao."
"Vậy cứ làm theo ý của cô đi." Hệ thống nguyên chủ nói: "Như vậy cũng rất tốt."
Vu Tiếu lại nói: "Sang năm mới rồi tôi sẽ gửi thư tố cáo, đến lúc đó bảo Châu Mật Hồng gửi đi giúp tôi."
"Vì sao lại để Mật Hồng gửi?" Hệ thống nguyên chủ tò mò.
Vu Tiếu giải thích: "Như vậy thì địa chỉ gửi thư sẽ không phải là chỗ này, bọn họ sẽ không biết là ai tố cáo." Hệ thống nguyên chủ: "Vu Tiếu, cô thật thông minh”
Vu Tiếu cười, không phải cô thông minh mà là nguyên chủ quá thật thà.
Hệ thống nguyên chủ không giỏi ăn nói, nói chuyện một lúc với Vu Tiếu, cô ay liền rời đi, lần rời đi này, sự buồn bực cuối cùng trong lòng cô cũng được loại bỏ. Chắc là do Vu Tiếu tố cáo bọn họ, cô ấy mặc dù không muốn báo thù, nhưng sao có thể không oán hận chứ? Sau khi hệ thống nguyên chủ rời đi, trong đầu Vu Tiếu chỉ còn lại mỗi cửa hàng hệ thống.
Hệ thống nguyên chủ đi rồi, Vu Tiếu cân nhắc chuyện về sau.
Mặc dù hợp tác kết hôn với Kha Cảnh Dương, nhưng quy trình không thể thiếu. Đến lúc đó nhà họ Kha đưa sính lễ ba món đồ lớn, những thứ này cô chắc chắn sẽ mang qua, ngoài ra của hồi môn cô cũng phải có, nhưng mà phải chuẩn bị của hồi môn øì đây? Những cái này Vu Tiếu không hiểu, cô định ngày mai đến hỏi vợ của đại đội trưởng.
Ngày hôm sau.
Sau khi Vu Tiếu ăn xong bữa sáng ở nhà bà cụ Tống, cô liền đến nhà đại đội trưởng. Cô không hỏi bà cụ Tống về việc liên quan đến của hồi môn là vì việc này tạm thời cô chưa muốn người khác biết.
Vu Tiếu đến nhà đại đội trưởng, đại đội trưởng vừa nhìn thấy cô đã thấy đau đầu, cũng không phải ông ấy ghét Vu Tiếu, mà ông ấy cứ cảm thấy việc xảy ra gần đây quá nhiều, những chuyện này đều có liên quan đến Vu Tiếu. Thêm chuyện của Châu Mật Hồng nữa, Châu Mật Hồng là bạn của Vu Tiếu, cũng gián tiếp liên quan đến cô. Đại đội trưởng đột nhiên cảm thấy, từ khi Vu Tiếu đến Ao Tử Sơn, Ao Tử Sơn chưa từng được yên bình. Haiz... Cô gái này về sau gả đến Phạm Gia Câu cũng tốt, Ao Tử Sơn có thể yên bình rồi.
Nhưng mà cho dù như vậy, đại đội trưởng nhớ đến vị sĩ quan quân nhân đến ngày hôm qua, ông ôn tồn hỏi: "Thanh niên Vu sao lại đến vậy? Có việc gì sao?”
Vu Tiếu cười: "Cháu đến tìm thím, xin hỏi đại đội trưởng, thím có nhà không ạ?"
"Có đây, có đây..." Vợ của đại đội trưởng từ trong phòng đi ra, bà đang dọn dẹp, dù sao cũng vừa mới ăn sáng xong: "Thanh niên Vu mau vào phòng ngồi đi." Khác với thái đội của đại đội trưởng chê Vu Tiếu phiền phức thì vợ của đại đội trưởng lại rất nhiệt tình. Vu Tiếu phải gả đến đại đội sản xuất Phạm Gia Câu ở bên cạnh, huống hồ người đàn ông của cô lại có tiền đồ, cứ coi như kết thêm một mối lương duyên đi, vợ đại đội trưởng đương nhiên vui mừng: "Thanh niên Vu đến tìm Vân Đóa hả? Vân Đóa đi giặt quần áo rồi."
Vu Tiếu nói: "Cháu đến tìm thím ạ, có việc muốn xin thím chỉ điểm cho cháu."
"Ấy, một người phụ nữ dưới nông thôn cái gì cũng không hiểu như thím thì có thể chỉ điểm cho cháu cái gì chứ?" Vợ đại đội trưởng quả thực vô cùng tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận