Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 400:

Chương 400:Chương 400:
Lúc Vu Tiếu về đến nhà hai đứa trẻ đó vẫn còn chơi trong sân, nhưng cô không dừng lại nữa mà về nhà của mình, Kha Cảnh Dương đã rót xong nước sôi vào ấm đựng nước rồi. Thấy cô về rồi nhưng hơi im lặng, anh hỏi: "Sao vậy em?"
Vu Tiếu nói: "Không sao, lúc em đi mua cơm thấy bên cạnh có người vào ở rồi."
Việc này Kha Cảnh Dương cũng không có suy nghĩ gì, việc trong dự liệu.
Chớp mắt đã đến tháng mười hai.
Trải qua bốn năm tháng, tất cả tiệm cơm quốc doanh của thành phố Y đều thành công trong việc thực hiện kế hoạch thức ăn suất, những quân nhân giải ngũ và người nhà quân nhân tuyển từ quân doanh đều đã đi làm. Bởi vì việc này, nên rất nhiều công xưởng, đơn vị cũng bắt đầu học theo, họ sẽ đành ra một hai vị trí để tuyển dụng quân nhân giải ngũ.
Hiệu ứng của tiệm cơm quốc doanh ở thành phố Y rất lớn, đặc biệt là lúc sắp đến cuối năm, lợi nhuận của tiệm cơm quốc doanh cả thành phố Y đều tăng lên rất nhiều so với năm ngoái, đương nhiên tám phần là nhờ công lao của kế hoạch thức ăn suất.
Đồng thời chủ nhiệm Đỗ của phòng công thương cũng nộp kế hoạch của Vu Tiếu lên. Kể ra thì cho dù Vu Tiếu không viết kế hoạch này ra, chỉ cần nhìn thấy lợi nhuận của tiệm cơm quốc doanh ở thành phố Y, nhưng thành phố khác sẽ mô phỏng theo.
Lúc Vu Tiếu tan làm trở về thấy ống khói ở phòng bếp nhà mình đang bốc khói, trong phòng bếp còn tỏa ra mùi thơm, cô nghĩ không thể nào là Kha Cảnh Dương tan làm sớm, vì vậy: "Mẹ... Là mẹ đến đúng không?" Bây giờ là giữa tháng, có thể là bà Kha đến, mỗi tháng bà sẽ đến quân doanh ở lại mấy ngày.
Bà Kha từ phòng bếp đi ra, ngồi gần bếp lò nên bà thấy vô cùng ấm áp, nhìn thấy con dâu về rồi, bà vội vàng nói: "Mẹ đến rồi đây, con mau uống cốc nước nóng cho ấm đi."
Vu Tiếu: "Rét quá đi mất."
Bà Kha: "Chỗ chúng ta gần biển, lạnh hơn những chỗ khác. Nơi gần biển lạnh cắt da cắt thịt, loại lạnh mà giống như xương rời ra vậy."
Vu Tiếu nói: "Đúng vậy." So sánh giữa phương nam và phương bắc, nhiệt độ phương bắc thấp hơn phương nam, nhưng cái lạnh không khó chịu như cái lạnh ở phương nam: "Mẹ, mùa đông con làm áo bông mới cho mẹ, cha và ông nội." Cô nhìn thấy áo bông của bà Kha có vết vá, hơn nữa màu sắc cũng hơi cũ, chắc là mặc nhiều năm rồi.
Chiếc áo bông này quả thực bà Kha đã mặc nhiều năm rồi, bà muốn mua bông tự mình làm. Nhưng bông không dễ mua, bình thường bồng đều bị những người có quan hệ mua hết: "Có thể mua được bông không? Mua được thì mẹ tự làm, rẻ hơn mua.”
Vu Tiếu nói: "Bông thì con không biết, cho dù có phiếu bông cũng chưa chắc mua được, không biết Cung Tiêu Xã và trung tâm thương mại bao giờ có bông, nhưng con có thể đi hỏi, mẹ muốn mua bao nhiêu cân bông?"
Bà Kha tính toán: "Có thể mua mười cân không... Con dâu nhà thằng lớn hai hôm trước sinh rồi, sinh một cô con gái, cha mẹ ở cùng hai con, quà mẹ sẽ tặng, nếu như mua được thì tặng một cân bông."
Vu Tiếu nói: "Vâng ạ, vậy còn càng nên đi hỏi."
Bà Kha: "Con trai nhà ta nhiều, không trọng nam khinh nữ, nhưng vợ thẳng lớn thấy lại thêm một cô cháu gái, trong lòng không thoải mái." Bà Kha thực sự không để ý việc con trai hay con gái, con trai bà nhiều, cháu trai cũng có, nào có quan tâm vấn đề này. Nhưng chị dâu cả Kha thì lại khác. Cái thai đầu tiên là cháu gái, chị ta cũng không có ý kiến gì, khai hoa trước kết quả sau, nhưng hai đứa liên tiếp là cháu gái, chị ta liền không vui.
Vu Tiếu khen: "Người tiến bộ như mẹ thực sự hiếm thấy." Niên đại này đều trọng nam khinh nữ, bởi vì bà Kha nhiều con trai, vì vậy không trọng nam khinh nữ, đương nhiên Vu Tiếu không nói lời này ra, có lễ mẹ chồng thực sự không trọng nam khinh nữ: "Tiểu Hoa trông cũng không phải người dễ bị bắt nạt, sẽ không chịu thiệt." Vu Tiếu mới gặp vợ của cháu trai lớn được mấy lần, nhưng nhìn qua cũng biết là người có suy nghĩ, cô cảm thấy cô gái này sẽ không để mình chịu thiệt, cũng sẽ không để con mình chịu thiệt.
Bà Kha cũng chẳng có ý kiến gì với với Bạch Tiểu Hoa cô vợ cháu trai lớn này: "Chị dâu cả của con có lúc hơi hồ đồ, việc sáng suốt nhất đời này nó làm chính là chọn cô con dâu như vậy."
Vu Tiếu cười không nói gì. Có thể là xa thơm gần thối, dù sao thì Vu Tiếu cũng rất hài hòa với mấy chị dâu.
Một lúc sau Kha Cảnh Dương trở về, anh thấy mẹ trong nhà thì hơi bất ngờ, nhưng tính ngày thì cũng không có gì kỳ lạ. Lúc ăn cơm, Vu Tiếu nói: 'Đồng chí Kha Cảnh Dương, em thấy anh cũng không có áo bông, năm nay làm cho anh một chiếc áo bông nhé."
Kha Cảnh Dương nói: "Không cần đâu, anh có áo khoác quân đội, áo bông không ấm bằng áo khoác quân đội. À đúng rồi, trong quân doanh có áo khoác quân đội cũ, mẹ xem có cần mua cho mấy anh trai không?”
Bà Kha nghe xong nói: "Cho dù là áo khoác quân đội cũ cũng vẫn ấm, những người đó không cần sao?"
Kha Cảnh Dương nói: "Có vài người không cần, có vài người bị nhỏ nên muốn bán lại, chúng ta chỉ cần trả hai đồng một cái là có thể mua được." Bà Kha: "Vậy cũng rất tốt, mua về giặt cẩn thận là được, dù sao bình thường không mặc, mùa đông mặc chắn gió quả thật tốt hơn áo bông nhiều." Áo khoác quân đội tương đối dài, quấn chặt người, thực sự rất ấm.
Vu Tiếu: "Vậy anh mua thêm mấy cái đi, em cũng gửi cho ông nội em mấy cái."
"Được"
Kha Cảnh Dương ăn xong cơm thì rảnh rỗi, anh liền đi mua áo khoác quân đội cũ. Chớp mắt không đến hai tiếng đồng hồ đã thu mua được mười cái. Nhưng mà, những chiếc áo khoác quân đội bị bỏ đi đương nhiên không phải rất tốt, có cái rất bẩn, có cái rách rồi, nhưng... độ dày và hiệu quả giữ ấm vẫn rất tuyệt vời.
Bà Kha nói: "Tiếu Tiếu, con muốn gửi mấy cái về quê?" Bà cũng không biết bên nhà họ Vu có mấy người, không biết chia như nào.
"Một chiếc là đủ rồi, để lại một chiếc cho ông nội con." Vu Tiếu không quan tâm những người khác, cô chỉ quan tâm mỗi ông bà nội Vu thôi. Cô không hề quên chuyện lúc cô mới tới thế giới này, thiện ý của ông bà nội Vu đối với cô. Cô có được cơ thể của nguyên chủ, lúc biết được ông Vu hi sinh vì đất nước, vậy cô đương nhiên có nghĩa vụ phải hiếu thuận ông bà nội Vu trong phạm vi năng lực của mình.
"Một chiếc có đủ không?" Bà Kha không ngờ con dâu chỉ cần một cái, nên bà hỏi lại một câu. Vu Tiếu nói: "Đủ rồi mẹ a số còn lại mẹ mang về cho mấy anh trai với các bác các cậu đi ạ, bên nhà họ Vu con chỉ cần hiếu thuận với ông bà nội là được rồi."
"Ồ, vậy được."
Sau khi chia áo xong, bởi vì chưa đến giờ tắt đèn đi ngủ, vì vậy bà Kha và Vu Tiếu cùng giặt chiếc của ông nội Vu đi, chọn chiếc còn tốt nhất. Còn về những cái khác, bà Kha đương nhiên sẽ không giặt, cho bọn chúng một chiếc là tốt lắm rồi, còn mong bà giặt quần áo cho á, nào có chuyện tốt đẹp như vậy?
Đợi giặt xong quần áo, Vu Tiếu lau qua người rồi chui vào chăn. Trời ngày đông thực sự không thích tắm, vừa cởi quần áo gió lạnh tốc vào người. May mà trong chăn đã có người ủ ấm rồi, Vu Tiếu vừa chui vào đã cảm thấy ấm áp: "Mau, sưởi ấm chân em với." Cô duỗi hai chân về phía Kha Cảnh Dương.
Kha Cảnh Dương cũng rất phối hợp, nắm lấy hai chân của cô, cũng không thiếu việc anh sờ mó: "Tiếu Tiếu, em định bao giờ sinh khỉ con cho anh?"
Vu Tiếu: ".. Em còn chưa trưởng thành, chúng ta còn chưa đăng ký kết hôn mà."
Kha Cảnh Dương không gấp, anh cũng không phải loại đàn ông vội phải có đời sau, chỉ là lời Vu Tiếu nói muốn sinh khỉ con cứ luôn ở trong lòng anh, thêm việc hôm nay mẹ anh đến, nên anh mới hỏi: "Em có tin rằng ngày mai lúc em đi làm, mẹ anh chắc chắc sẽ hỏi anh chuyện con cái không?"
Vu Tiếu nghe xong căng thẳng, cô và Kha Cảnh Dương kết hôn đã tám tháng rồi còn chưa có động tĩnh gì, mẹ chồng khác chắc chắn cũng sẽ hỏi mấy câu, thêm vào việc bà Kha luôn giục Kha Cảnh Dương lấy vợ, vì vậy Vu Tiếu cho rằng bà Kha có thể sẽ gấp. Trước đây cô không định yêu đương với Kha Cảnh Dương nên Vu Tiếu không lo lắng vấn đề này, bởi vì Kha Cảnh Dương sẽ tự xử lý. Nhưng bây giờ bọn họ đã yêu nhau, Vu Tiếu đương nhiên cũng quan tâm vấn đề này: "Vậy phải làm thế nào?"
Kha Cảnh Dương vốn cũng chỉ định dọa cô thôi, thấy dáng vẻ căng thẳng của cô thì anh hơi đắc ý: "Vậy em thể hiện lòng thành đi, anh giúp em giải quyết."
Vu Tiếu nghi ngờ nhìn anh: "Thật sao?"
Kha Cảnh Dương khẳng định: "Anh lừa em bao giờ chưa?"
Vu Tiếu do dự: "Vậy anh muốn thể hiện lòng thành như nào?" Có thể không bị mẹ chồng giục sinh con, cô đương nhiên vui mừng, đặc biệt là chồng cô giúp giải quyết, thực sự là quá tốt.
Kha Cảnh Dương hất cằm: "Em tự nghĩ äi."
Vu Tiếu thấy dáng vẻ giả vờ giả vịt của anh, cô đột nhiên bật cười. Cô nhào qua áp lên người Kha Cảnh Dương nói: "Chồng ơi, như vậy được không?" Nói xong còn hôn thật mạnh lên môi anh.
Động tác không chân thành nhưng cách gọi thì được đấy. Đây là suy nghĩ của Kha Cảnh Dương. Nhưng mà: "Một tháng."
"Cái gì một tháng cơ?" Vu Tiếu không hiểu.
Kha Cảnh Dương: "Em phải gọi anh là chồng một tháng."
"." Vụ Tiếu cảm thấy hình như cô đặt kỳ vọng hơi cao về anh thì phải? Điều kiện này cũng đưa ra được ấy hả."
"Được." Đây không phải chỉ là chuyện vặt thôi sao?
Kha Cảnh Dương coi thường suy nghĩ của người hiện đại rồi.
Ngày hôm sau Vu Tiếu ăn sáng xong liền đi làm, trong nhà chỉ còn Kha Cảnh Dương và bà Kha. Không thể không công nhận Kha Cảnh Dương rất hiểu bà Kha. Vu Tiếu vừa đi bà Kha đã không nhịn được hỏi: "Thằng út à, sao Tiếu Tiếu vẫn chưa có vậy?" Không phải bà giục sinh con mà chỉ tùy tiện hỏi thôi. Bởi vì lúc ở quê, thi thoảng lại có người nhắc đến.
Kha Cảnh Dương không muốn mẹ anh chốc chốc lại hỏi vấn đề này, vì vậy anh nói thẳng: "Hai năm tới con chưa định sinh con."
"Gì cơ?"Bà Kha ngây ra.
Kha Cảnh Dương giải thích: "Tiếu Tiếu năm nay mới mười bảy tuổi, sang năm mười tám, đến lúc đó bọn con mới đăng ký kết hôn được, đợi đăng ký xong bọn con mới chuẩn bị sinh con." Bà Kha nghe xong cũng không nói gì, dù sao thì con trai bà lớn tuổi nhưng con gái nhà người ta quả thực còn nhỏ tuổi: "Vậy được, bọn con tự tính toán là được." Bà nghĩ rồi lại nói: "Vẫn nên sớm sinh con thì hơn, nhân lúc mẹ vẫn còn chăm con cho hai đứa được, đợi mấy năm nữa, mẹ lớn tuổi rồi, sợ không chăm được nữa."
Kha Cảnh Dương dỗ bà: "Cho dù sinh con sớm, con cũng không nỡ để mẹ quá mệt, chăm trẻ con mệt lắm."
Bà Kha bật cười: "Thằng nhóc con nhà con."
Hơn hai mươi tuổi rồi vẫn bị gọi là thằng nhóc con, Kha Cảnh Dương không hề hài lòng: "Mẹ không thể tùy tiện đặt biệt danh cho con."
Bà Kha không thèm nhìn anh, bà đi vào phòng bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận