Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 115:

Chương 115:Chương 115:
Mẹ Kha bịn rịn không nỡ rời khỏi nhà khách, bà vừa trở lại bệnh viện thấy con trai nằm bò trên giường bệnh, bà tức giận không có chỗ trút, trực tiếp đến bên giường bệnh: "Đồng chí Kha Cảnh Dương, anh có biết vừa rồi mẹ gặp ai ở bên ngoài không?”
Kha Cảnh Dương nhắm chặt mắt giả vờ như không nghe thấy. Anh biết, nếu như mình đáp lời, mẹ anh chắc chắn sẽ nói không ngừng.
Mẹ Kha mới không tin rằng con trai ngủ rồi, nhưng con trai không đáp lời, bà cũng hết cách. Bà chuyển ghế ngồi xuống bên cạnh giường: "Mẹ không tin rằng đến trưa anh không tỉnh lại ăn cơm."
Kha Cảnh Dương định đợi sau khi mẹ anh đi rồi mới 'tỉnh lại: "..."
Sau khi trở lại phòng trong nhà khách, Vu Tiếu đặt bình giữ nhiệt và cốc sứ xuống, cô cũng không hề buồn ngủ, cô định chút nữa đi dạo một vòng trung tâm thương mại, sau đó... cô còn định qua tay mấy tấm phiếu. Những phiếu khác không bán, chỉ định bán phiếu xe đạp, phiếu máy may, phiếu đồng hồ, đều là những loại phiếu mà người của niên đại này có tiền cũng không mua được.
Nhưng mà trước lúc đó, cô phải xem điểm thiện cảm trước đã. Cả điểm thiện cảm của ngày hôm qua cô cũng chưa xem nữa. Hôm qua tổng cộng được bốn mươi điểm thiện cảm, có của Tống Tiểu Thông và các bạn nhỏ, có của đồng chí cảnh sát, nhưng nhiều nhất là của Kha Cảnh Dương, anh lại cho tận hai mươi điểm thiện cảm. Thực ra, Vu Tiếu không biết, Kha Cảnh Dương cho điểm thiện cảm nhiều nhất là bởi vì anh cảm thấy cô dũng cảm.
Trước đây cô có năm trăm lẻ hai điểm thiện cảm, hôm qua được thêm bốn mươi điểm, dùng sáu mươi lăm điểm, tổng cộng còn bốn trăm bảy mươi bảy điểm.
So với tối qua thì điểm thiện cảm của hôm nay càng nhiều hơn, mẹ Kha đúng là một bảo bối lớn, vậy mà lại cho cô tận ba mươi điểm thiện cảm, giữa nam và nữ vừa gặp đã yêu cũng chỉ cho bằng như vậy mà thôi. Phải biết rằng lúc bà nội Vu mới gặp cô, cũng không cho nhiều điểm thiện cảm như vậy, vì vậy mẹ Kha thực sự rất thích cô. Nhờ sự việc của Ôn Nhu hôm nay cũng được năm mươi lăm điểm thiện cảm, lúc đó ở chỗ khám bệnh nhiều người, điểm thiện cảm cũng nhiều, vì vậy phải cảm ơn cái người Ôn Nhu kia. Nhưng mà buổi sáng mua bánh bao đổi phiếu thịt dùng mất mười điểm thiện cảm, vì vậy hôm nay tương đương với kiếm được bảy mươi lăm điểm thiện cảm.
Điểm thiện cảm: Năm trăm năm mươi hai.
Nhìn số điểm thiện cảm này, Vu Tiếu cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Sau đó cô lại tính tiền của mình, từ chỗ Trương Hạ và Dư Phương lấy được bảy trăm bảy mươi đồng, đưa bà nội Vu một trăm đồng, đến ngày hôm nay tổng cộng đã dùng khoảng ba mươi đồng, vẫn còn sáu trăm bốn mươi đồng. Nhưng mà năm trăm đồng ở trong ngân hàng, vì vậy trong tay cô chi còn một trăm bốn mươi đồng.
Vu Tiếu muốn mua nhà, mua nhà cần tiền, cô không có tiền nên dùng điểm thiện cảm đổi những phiếu hiếm có, sau đó bán phiếu đi đổi lấy tiền. Còn về việc bán phiếu cho ai, cô cảm thấy người quản lý của trung tâm thương mại, người bán hàng họ Đồ kia, còn cả người bán hàng họ Lã ở Cung Tiêu Xã của thị trấn đều là những lựa chọn tốt.
À, không biết nhà họ Tống ở đại đội có cần phiếu không, có lẽ cũng có thể hỏi cả nhà đại đội trưởng.
Nhưng mà trước mắt thì cô vẫn phải mua ít đồ cho Kha Cảnh Dương. Cô tính toán trong đầu, mua đồ bổ cho Kha Cảnh Dương đi, sữa bột và hồng táo, vừa bổ cho thân thể vừa bổ máu.
Suy nghĩ kĩ rồi, Vu Tiếu ra khỏi phòng.
Vu Tiếu đi ra xong trực tiếp đến trung tâm thương mại. Nhưng mà cô không biết đường đến trung tâm thương mại đi như nào, hỏi hai người mới tìm được. Đến trung tâm thương mại, cô không lập tức đi tìm người bán hàng họ Đồ, mà đi xem đồng hồ trước.
Thành phố lớn nhiều người, người đang đứng xem trước quây đồng hồ không ít, Vu Tiếu đi đến trước quây cũng xem đồng hồ theo. Nhưng mà cô chỉ xem thôi, không nói gì, cũng không mua. Người bán hàng cũng không tiếp đón cô, mà nói chuyện với khách hàng khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận