Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 219:

Chương 219:Chương 219:
Bà Kha hừ lạnh một tiếng nói: "Đây rõ ràng là bắt nạt Vu Tiếu ở Ao Tử Sơn không có người nhà mà." Thanh niên trí thức trông thì có vẻ nhiều người, nhưng thực tế thì ai cũng bo bo giữ mình, không quan tâm đến việc bên ngoài, vì vậy, thanh niên trí thức là một cá thể rất mỏng manh. Tính cách của thanh niên Vu tốt, ở đây có thể không bị bắt nạt sao? Bà Kha suy nghĩ, đột nhiên trong lòng nảy ra chủ ý, bà nói với Lâm Ái Dao: "Vị đồng chí này, nếu như Tiếu Tiếu trở lại, cô nói với cô bé một tiếng, nói có bác gái Kha đến thăm cô bé, tôi đi trước đây."
Lâm Ái Dao: "Dạ, thím yên tâm."
Bà Kha trở về nhà, lúc ăn cơm tối đột nhiên bà ném một quả bom cho ông Kha: "Ông nó à, ngày mai tôi đến đơn vị của thằng nhỏ, ông và cha hai người mang theo lương thực đến nhà thằng lớn ăn cơm đi."
Ông Kha khó hiểu: "Sao đột nhiên lại đến đơn vị của thằng nhỏ? Bà đã gọi điện cho nó chưa?"
Bà Kha phi một tiếng nói: "Gọi điện rồi tôi còn có thể gặp được nó hả? Tính cách của con trai ông thế nào không phải ông không biết, nó chắc chắn sẽ nói mình đi làm nhiệm vụ rồi. Nếu như tôi còn không đến chỗ nó, ông có muốn ôm cháu nội nữa không?”
Ông Kha bẹp miệng nói: "Tôi biết rồi." Mặc dù ông đã có cháu nội rôi, đứa cháu nội nào trong mắt ông cũng giống nhau cả. Nhưng nếu như là cháu nội của đứa con trai ông yêu thương nhất, cho dù là bề ngoài ông vẫn có thể đối xử công bằng, nhưng trong lòng vẫn thiên vị hơn.
Ngày hôm sau, bà Kha lại lấy tương đậu và tương thịt hôm chuẩn bị cho Vu Tiếu ra gói lại cẩn thận, hôm nay lúc đến đơn vị của con trai thì mang qua cho nó. Từ nhà họ Kha đến thành phố, là anh cả Kha sáng sớm dùng xe đạp đèo mẹ đi. Xe đạp đương nhiên là của bà Kha, nhưng mà bình thường nếu những đứa con trai khác cần dùng, bà cũng sẽ cho mượn. Đến thành phố, bà Kha lại ngồi xe buýt nhỏ một tiếng rưỡi để đến khu vực ngoại thành chỗ đơn vị của con trai. Khu vực ngoại thành rất lớn, thành phố này ngoại trừ khu vực nội thành thì còn có bốn khu vực ngoại thành. Lần lượt là khu vực ngoại thành phía đông, khu vực ngoại thành phía nam, khu vực ngoại thành phía tây, khu vực ngoại thành phía bắc.
Khu vực ngoại thành phía bắc gần biển, đơn vị của Kha Cảnh Dương ở khu vực ngoại thành phía bắc, được gọi là chiến khu Bắc Cảng hay là quân khu Bắc Cảng.
Bà Kha đã đến chiến khu Bắc Cảng rất nhiều lần, chiến khu Bắc Cảng rất lớn, binh sĩ hậu cần của bọn họ cứ cách một ngày lại vào thành phố mua đồ, mỗi lần bà Kha đến chiến khu Bắc Cảng đều sẽ chọn sáng sớm đến chợ huyện. Bởi vì có thể đi nhờ xe hậu cần của chiến khu Bắc Cảng, cũng đỡ phải đi bộ một quãng xa hoặc ngồi xe khác, chủ yếu là đường đi không tiện.
Lần này bà Kha đi cũng không biết hôm nay có xe hậu cần của chiến khu Bắc Cảng không, nhưng nếu không có cũng không sao, bà có thể ở lại nhà khách một đêm, đợi xe ngày mai. Hoặc là đến nhà khách thuê xe đạp, trả tiền phí xe là được. Loại chuyện này bà Kha rất quen thuộc, con trai bà từng dạy cho bà.
Bà Kha đeo gùi lớn đến chỗ đỗ của xe hậu cần chiến khu Bắc Cảng, bà gõ vào cửa sổ, anh lái xe trên ghế ngồi đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Nhưng mà, tính cảnh giác của anh lái xe cũng rất cao, lúc có người lại gần, cho dù trong xe không nghe thấy tiếng, nhưng anh đã tỉnh lại rồi, chỉ là không mở mắt. Đây giống như là có người đang ngủ, người lại gần rõ ràng không phát ra tiếng động nhưng vẫn có thể cảm nhận được bóng dáng lại gần, vì vậy có vài người sẽ đột nhiên tỉnh lại.
Anh lái xe vươn đầu ra hỏi: "Thím à, có việc gì không?”
Bà Kha nhanh nhẹn lấy ra chứng minh người thân quân nhân của mình ra, sau đó nói: "Chào đồng chí, đây là xe đến quân khu Bắc Cảng sao?"
Anh lái xe mặc quân phục gật đầu nói: "Đúng vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận