Thập Niên 60: Trở Thành Bạn Thân Nữ Phản Diện

Chương 268:

Chương 268:Chương 268:
Ngồi xuống xong, một người phụ nữ đến thu tiền vé xe, Kha Cảnh Dương trả tiền.
Vu Tiếu lấy bình nước quân dụng ra uống mấy ngụm nước, nước vẫn còn ấm. Rồi cô hỏi Kha Cảnh Dương: "Anh có muốn uống không?"
Kha Cảnh Dương gật đầu nhận lấy bình nước, anh cũng không ngậm mồm vào uống mà là há mồm rót vào.
Vu Tiếu trêu chọc: "Đồng chí Kha được đấy, rất thông minh."
Kha Cảnh Dương uống mấy ngụm rồi cười nói: "Có thể khiến đồng chí Vu hài lòng, anh thực sự là vừa mừng vừa lo."
Vu Tiếu vặn nắp lại, cô đang định để bình nước vào trong balo, liền nghe thấy người phụ nữ ở chỗ ngồi bên cạnh nói: "Đồng chí, có thể cho đứa trẻ ít nước uống không?"
Cô ấy vừa nói xong, Kha Cảnh Dương và Vu Tiếu đêu nhìn qua.
Chỉ thấy một người phụ nữ mặc dù mặc quần áo không mới, nhưng sạch sẽ gọn gàng, cô ấy hơi ngượng giải thích: "Chào đồng chí, chúng tôi đến quân khu Bắc Cảng tùy quân, trên đường ngồi tàu hoả đến đây mất bình nước, trên tàu hoả thì dùng hộp cơm rót nước. Nhưng sau khi xuống tàu thì không thể uống được nữa. Sáng thằng bé ăn bánh bao hơi nghẹn, chúng tôi có hộp cơm, có thể xin ít nước đổ vào hộp cơm không?"
Vu Tiếu cười nói: "Đương nhiên là được." Chị gái này nói chuyện có đầu có cuối, là một người cởi mở, hơn nữa còn rất lịch sự bảo có thể đổ nước vào hộp cơm, chứ không phải cầm bình nước uống, vì vậy ấn tượng của Vu Tiếu về cô ấy không tồi. lại nhìn đứa trẻ ngượng ngùng nhìn mình, giống như một con thỏ nhỏ, rất đáng yêu.
Vu Tiếu mở nắp ra, đưa bình nước cho Kha Cảnh Dương, Kha Cảnh Dương đổ nước vào trong hộp cơm. Người phụ nữ lại cảm kích nói: "Cảm ơn, thật sự cảm ơn cô quá." Nhận lấy xong thì cô ấy cẩn thận đút cho đứa trẻ uống nước, đứa con trai bên cạnh cô uống xong, cô lại hỏi con trai và con gái ngồi đằng sau: "Hai đứa có khát không, có cần uống nước không?"
"Có ạ, mẹ, con cũng khát." Đứa con trai ngồi sau nói.
"Để các em trai uống trước đi ạ." Cô bé ngồi sau nói theo.
Vu Tiếu nhìn người phụ nữ rồi lại nhìn ba đứa trẻ: "Chồng của chị cũng làm lính ở quân khu Bắc Cảng ạ?"
Người phụ nữ nói: "Đúng vậy, cha của bọn trẻ về nhà nói đã có tư cách được theo quân, lần này xin được phòng rồi nên viết thư bảo chúng tôi đến, tôi nghĩ bọn trẻ vẫn nên sống cùng cha nó thì tốt hơn. Một phụ nữ nông thôn như tôi cũng rất sợ theo quân, đến bên đó cũng không biết nên làm gì. Nhưng mà cha đám trẻ đã nói, trong quân doanh có ruộng, có thể đi làm giống như ở nhà, dùng công điểm đổi lương thực và tiền, vậy tôi cũng yên tâm hơn."
Vu Tiếu nói: "Chị nghĩ rất đúng, trẻ con phải sống cùng cha chúng mới tốt, người một nhà ở bên nhau, cho dù khổ cũng thấy hạnh phúc. Hơn nữa cha đứa trẻ bảo vệ tổ quốc cũng nên để đám trẻ biết cha mình vĩ đại như nào." Hơn nữa, trong quá trình trưởng thành của trẻ con, nếu như lâu không thấy cha, chỉ có mẹ, có lúc tuổi thơ của chúng sẽ không tốt đẹp, vẫn là người một nhà bên nhau thì tốt hơn. Dạy dỗ bằng đòn roi tốt hơn dạy dỗ bằng lời nói, hình tượng của cha rất quan trọng với sự trưởng thành của đám trẻ.
Người phụ nữ nghe xong, cảm thấy lời của Vu Tiếu rất đúng: "Đám trẻ đều cảm thấy tự hào vì cha mình."
Kha Cảnh Dương nói: "Trong quân doanh quả thực có ruộng, người nhà quân nhân có thể đi làm, đám trẻ cũng có thể gửi vào nhà trẻ, nhà trẻ không thu tiền, chỉ là phải tự phụ trách cơm của mình."
Người phụ nữ nghe xong: "Đồng chí nam này cũng là người của quân doanh sao?" Bởi vì cô ấy thấy hình như anh rất hiểu biết về quân doanh.
Kha Cảnh Dương nói: "Phải."
Người phụ nữ nghe xong thấy rất vui: "Vậy trùng hợp quá, em gái này đến tùy quân sao? Chị tên Vương Diễm, chồng chị tên là Ngưu Chí Cường." Người của cả quân khu rất nhiều, tên Ngưu Bảo Cường này Kha Cảnh Dương chưa từng nghe đến. Vu Tiếu nói: "Em tên Vu Tiếu, chồng em là Kha Cảnh Dương. Bọn em là người ở đây, mấy hôm trước vừa kết hôn, vì vậy vẫn chưa tùy quân, em đến làm quen hoàn cảnh trước."
Bạn cần đăng nhập để bình luận