Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 122: Quỷ Cốc Ta làm việc, không cần phải giải thích với ngươi!

Lăng Tiêu hơi hơi nhíu nhíu mày.
"Ta diệt Không Động thì có liên quan gì đến bọn hắn? Lo chuyện bao đồng!"
Phượng Vũ có chút xấu hổ.
"Thiếu chủ, dựa theo công ước của võ lâm và quy tắc của giang hồ thì trước khi mở ra Bách Gia Tranh Bá là không cho phép điều động đại binh. Mà khi Bách Gia Tranh Bá mở ra thì chúng ta tại Giang Châu lại đột nhiên có hơn 80 ngàn tu luyện giả, cho nên bọn họ tự nhiên muốn cầm lấy cán dao, mượn cái lý do này để xảo trá một phen, thậm chí nghĩ biện pháp thủ tiêu tư cách tham gia Bách Gia Tranh Bá của Quỷ Cốc chúng ta! Nếu đúng như vậy thì bỗng dưng thiếu đi Quỷ Cốc cùng Không Động, bài danh của bọn họ lại có thể thể tăng lên rất nhiều!"
Lúc này ở bên trong ánh mắt của Lăng Tiêu lóe qua một vệt khinh thường.
"Thế hệ bầy kiến cỏ này cũng chỉ có loại thủ đoạn hạ lưu này mà thôi!"
"Cốc chủ nói, sự kiện lần này là do Thiếu chủ làm ra, cho nên xin mời Thiếu chủ trở về giải thích một phen."
"Lão già này ngược lại là biết chơi đá bóng a. Thôi, vừa vặn ta cũng có một chút sổ sách tính với Ninh Hiên Viên, cho nên tạm thời trở về cũng là một chuyến tốt."
Nói xong, hắn nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Mục Y Nhân.
"Ở Giang Châu ngoan ngoãn chờ ta, rất nhanh ta liền trở về."
Mục Y Nhân nhu thuận gật đầu.
"Ta sẽ chờ ngươi trở về!"
...
Sau bốn canh giờ, một chiếc máy bay riêng hạ xuống tại bên trong Quỷ Cốc.
Ở nơi này cũng có không ít máy bay riêng của các môn phái.
Lăng Tiêu bước vào bên trong Quỷ Cốc, những nơi mà hắn đi qua, mọi người đều cung kính cúi đầu.
"Tham kiến Thiếu chủ!"
"Cung nghênh Thiếu chủ hồi cốc."
Lăng Tiêu gật gật đầu, sắc mặt lạnh nhạt hỏi:
"Người của những tông môn kia ở đâu?"
"Bẩm Thiếu chủ, đều bị cốc chủ an bài tại đại điện!"
"Ta đi xem một chút."
"Vâng!"
Nói xong, hai tay của Lăng Tiêu sau lưng, hướng về phía đại điện mà đi.
Chỉ chốc lát sau thì Lăng Tiêu đã đi đến trước đại điện. Khi Lăng Tiêu còn chưa đi vào thì hắn liền đã nghe được những âm thanh nghị luận ồn ào ở bên trong.
Hắn nhẹ hừ một tiếng, khí thế bắn ra, bắn thẳng vào bên trong đại điện, thân hình cũng hướng về trong điện đi đến.
"Đều nhao nhao lăn tăn cái gì? Quỷ Cốc ta cũng không phải chợ bán thức ăn. Nguyên một đám các ngươi ở chỗ này giống như mấy mụ đàn bà chửi ầm ỷ cả lên, còn thể thống gì?"
Hai câu nói này trong nháy mắt làm cho mọi người sững sờ, sau đó liền tức giận dị thường.
"Ngươi nói cái gì? Ngươi vậy mà dám can đảm nhục nhã chúng ta sao Ngươi có biết chúng ta là ai sao?"
"Cũng dám chửi chúng ta là đàn bà, ngươi là ai? Xưng tên ra!"
Lăng Tiêu không thèm đếm xỉa tới những người này, đi thẳng tới thượng tọa rồi ngồi xuống.
Quỷ Cốc trưởng lão ở bên cạnh hắn sắc mặt nghiêm túc nói:
"Vị này chính là Thiếu chủ của Quỷ Cốc chúng ta! Lăng Tiêu! Lăng Vô Địch!"
Chỉ một câu, để toàn trường lại lần nữa an tĩnh lại.
"Ngươi chính là Quỷ Cốc thiếu chủ?"
Mọi người ào ào đánh giá Lăng Tiêu, tận đến giờ phút này thì ở trong mắt của mọi người mới không nhịn được toát ra một cỗ kinh ngạc.
Nhìn kỹ thì mới phát giác được chỗ lợi hại của Lăng Tiêu!
Không nói đến dung mạo tuyệt hảo kia, chỉ cần vẻn vẹn nói ở trên người hắn, cái loại khí thế không giận tự uy, cùng với bên trong ánh mắt toát ra một loại ánh sáng thoắt ẩn thoắt hiện thì cũng đủ để chứng minh rằng hắn không phải là một tên tiểu nhân vật.
Quả nhiên không hổ là Quỷ Cốc thiếu chủ!
Nhưng... Mọi người tới nơi này cũng không phải hâm mộ Lăng Tiêu.
Rất nhanh sau đó, phía bên trái hàng ghế có một vị lão giả đứng ra. Một mặt ngạo nghễ cùng khó chịu.
"Hừ! Lăng thiếu chủ thật kiêu ngạo a! ! Chúng ta có nhiều tông môn trưởng lão ở chỗ này chờ ngươi nửa ngày như vậy, ngươi mới đi đến, ngươi đúng là bận rộn hơn so với cốc chủ của người nha."
Lăng Tiêu nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn.
"Nếu như ngươi không thoải mái, vậy thì cứ tiếp tục chờ. Cuống họng của ta không thoải mái, còn phải đi uống chén trà cái đã!"
"Ngươi — —!"
Một câu nói này của Lăng Tiêu trực tiếp làm cho tên trưởng lão kia nghẹn họng, hắn tức giận đến nỗi dựng râu trừng mắt.
Các trưởng lão của các môn phái khác cũng không khỏi hơi hơi lắc đầu, một vị trưởng lão khác đứng ra, hướng về phía Lăng Tiêu hỏi:
"Lăng thiếu chủ, chúng ta cũng không cần cãi cọ với ngươi. Lúc Bách Gia Tranh Bá vừa mới bắt đầu thì ngươi lại tiêu diệt Không Động, chẳng lẽ ngươi không có điều gì muốn nói với những môn phái chúng ta hay sao?"
Lăng Tiêu liếc mắt nhìn hắn, ngón tay sờ sờ chiếc nhẫn phỉ thúy, sắc mặt lạnh nhạt hỏi:
"Ngươi thuộc tông môn nào?"
Vị trưởng lão kia ưỡn ngực ngẩng đầu, giống như là một cây Chiến Thương, sắc mặt đắc ý trả lời:
"Ta chính là Tứ trưởng lão của Thu Thủy tông."
"Thu Thủy tông sao?"
Lăng Tiêu cười khẩy.
"Nếu như ta không có nhớ lầm thì Thu Thủy tông tại bên trong Bách Gia Tranh Bá lần trước chỉ lấy được bài danh thứ tám mươi chín! Một môn phái bỏ đi như vậy cũng không cảm thấy ngại khi đi tìm hiểu sự tranh đấu giữa các môn phái thượng lưu hay sao ?"
"Ngươi — —!"
Trưởng lão này bị Lăng Tiêu châm chọc kém chút nữa thì phun máu.
Nhìn thấy hắn thua trận, lập tức có một vị trưởng lão khác ở đây đứng lên, sắc mặt lạnh lùng hỏi:
"Nếu như Thu Thủy tông không có tư cách, vậy thì không biết Bát Quái Môn ta có tư cách hỏi Lăng thiếu chủ hay không?"
Lăng Tiêu quét mắt nhìn hắn một cái, sắc mặt lạnh nhạt nói:
"Bát Quái Môn bài danh 17, tuy còn có chút khoảng cách, bất quá hôm nay tâm tình của bản thiếu chủ cũng không tệ lắm, miễn cưỡng cho ngươi một cái tư cách, hỏi đi."
Vị trưởng lão kia nhất thời nghẹn ở cổ họng, nghẹn đến có chút khó chịu, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
Nhưng sau một lúc lâu thì hắn vẫn là hít sâu một một hơi, lồng ngực bị trọc khí đè ép phun ra ngoài, ngược lại nghiêm túc hỏi:
"Lăng thiếu chủ, Bách Gia tranh bá lúc này chỉ có ngày đầu tiên, ngài đã diệt Không Động. Mà khoảng cách của Giang Châu cùng Quỷ Cốc lại xa đến 10 ngàn dặm. Ta chỉ muốn biết rằng ngươi làm sao chỉ trong thời gian ngắn lại đem được đại quân Quỷ Cốc đến Giang Châu tiêu diệt Tây Bắc?"
Lăng Tiêu cười nhạt một tiếng.
"Trước khi Bách Gia Tranh Bá mở ra thì Giang Châu chính là địa bàn của Quỷ Cốc chúng ta, ta phái binh bảo vệ hậu viện của mình thì có chỗ nào không đúng sao?"
"Lăng thiếu chủ bảo vệ Giang Châu bất quá chỉ có mấy ngày, nếu không phải có âm mưu từ trước thì làm sao có thể ngay ngày đầu tiên đem mấy vạn binh mã của Quỷ Cốc chuyển đến Giang Châu? Chẳng lẽ điều này không phải làm trái với công ước của Võ Lâm hay sao?"
"Chuyện này ta cũng không cần phải giải thích với ngươi nhỉ? Nếu như có chứng cớ gì để chứng minh ta phá vỡ công ước, ngươi cứ trực tiếp đi Long Tổ tố cáo là được!"
"Lăng thiếu chủ, ngươi không cần phải chơi trò khỉ với ta! Tuy chúng ta không có chứng cứ để chứng minh ngươi phá vỡ công ước. Nhưng mà không có nghĩa ngươi có thể trốn tránh được! Lưới trời tuy thưa, nhưng mà khó lọt, chúng ta nhất định sẽ tìm được chứng cứ!"
"Sau đó thì sao? Tố cáo ta với Long Tổ sao?"
Lăng Tiêu cười khẩy, hắn đứng dậy, một cỗ uy áp to lớn đè nén ở trong lòng của mọi người.
Sau đó, nụ cười kia dần dần biến mất.
"Một bầy kiến hôi mà thôi, lại tự cho mình rất mạnh sao?"
"Đừng nói các ngươi không có chứng cứ! Liền xem như các ngươi có chứng cứ vậy thì thế nào? Chờ đến lúc các ngươi bẩm báo với Long Tổ thì ta đã tiêu diệt hết tông môn của các ngươi rồi!"
"Không Động xếp hạng thứ chín còn không phải đối thủ của ta. Mấy tông môn bài danh ở trên Không Động cũng không có một cái dám ra đây nói ta không phải! Một đám tôm tép nhãi nhép các ngươi lại không muốn trên nhảy dưới tránh, ngược lại ở chỗ này đùa nghịch uy phong! Nhưng mà các ngươi... Đùa nghịch nổi sao?"
Lập tức sắc mặt của mọi người trắng bệch.
"Ngươi... Quỷ Cốc các ngươi vênh váo hung hăng như thế, chẳng lẽ không sợ mấy tông môn chúng ta cùng một chỗ vây công Quỷ Cốc, vây giết các ngươi hay sao?"
Lăng Tiêu bước về phía trước một bước, khí thế bắn ra, trực tiếp chấn bay mọi người lùi lại mấy bước!
"Không sợ chết vậy liền thử nhìn một chút! Là các ngươi diệt Quỷ Cốc ta hay là Quỷ Cốc ta tiêu diệt các ngươi!"
"Thất trưởng lão, hôm nay người đến Quỷ Cốc đều lưu lại một cánh tay! Nếu không làm vậy thì bọn ngu xuẩn này thật sự cho rằng Quỷ Cốc chúng ta sợ bọn chúng!"
Mọi người sắc mặt đại biến.
"Ngươi... Ngươi dám! Lăng Tiêu, nếu như ngươi lấy đi cánh tay của chúng ta thì sẽ có rất nhiều tông môn tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi!"
"Nói nhảm nhiều quá, lại thêm một tay, mỗi người lưu lại hai tay. Thất trưởng lão, ngươi tự mình giám sát! Người vi phạm giết chết bất luận tội!"
"Lăng Tiêu, tại sao ngươi lại tàn bạo như thế? Ngươi... Ngươi quả thực không một chút tình người nào! Chúng ta bất quá là đến vấn trách mà thôi, tại sao ngươi lại động thủ?"
Lăng Tiêu lạnh nhạt thoáng nhìn, hai tay đặt sau lưng rời đi.
"Quỷ Cốc ta làm việc, không cần phải giải thích với ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận