Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 984: Nhất chiến thành danh (thượng)

Lăng Tiêu cứ ngỡ ông trời có mắt, bản thân chỉ cần tùy tiện đánh mấy trận tranh tài, sau khi đánh xong thì tìm một cơ hội thích hợp để rút lui, không cần phải tranh đoạt cái chức vô địch nhàm chán này làm gì!
Nhưng hắn làm thế nào cũng không nghĩ đến, mình thế mà lại gặp phải loại tình huống này, trong thời gian ngắn, hắn vậy mà chiến thắng hai lần liên tiếp.
Lần đầu tiên là bởi vì không có cách nào, thực lực của đối phương quá yếu làm hắn không giả bộ được. Vốn là nghĩ đến trận thứ hai liền chịu thua, không nghĩ tới đối phương lại trọng thương, còn chưa thấy được tròn méo ra sao chứ đừng nói đến so tài. Ngược lại lần nữa khiến hắn tấn cấp.
Như vậy, nhất định sẽ làm danh khí của hắn lớn thêm một chút, càng ngày càng làm người khác chú ý, mà như thế, đối với hắn rất là bất lợi!
Tuy nhiên chuyện đã rồi, cũng không có biện pháp gì. Không thể làm gì khác hơn là nhảy xuống, đi đến trước mặt mấy vị trưởng lão cùng chưởng giáo!
Gương mặt của mấy vị trưởng lão cùng Triệu chưởng giáo lúc đó cực kỳ hưng phấn, Lăng Tiêu nhìn thấy, cũng chẳng còn gì để nói!
“Quá tốt rồi! Ngươi lại chiến thắng. Kế tiếp, chỉ cần ngươi có thể thắng một trận nữa, là có thể tiến vào Top 32 rồi. Hàn Tinh Cung chúng ta, từng ấy năm tới nay, đã rất ít khi tiến vào được sâu như vậy. Nếu như ngươi có thể tiến vào, sau khi trở về, chúng ta cam đoan trọng thưởng cho ngươi.”
Gương mặt Lăng Tiêu nhịn không được giật mạnh một cái!
Nói thật là dễ dàng a! Phải dùng cụm từ “thiên hạ vô địch” mới lột tả hết được độ mặt dày của mấy người này. Có câu, cây không cần vỏ chắc chắn phải chết, đám người Hàn Tinh Cung này đều có phần quá không biết xấu hổ đi! Cái này cũng có thể xem như tranh tài thắng lợi ư? Đây chẳng qua là may mắn mà thôi. (Tầm này vã lắm rồi, còn liêm sỉ gì nữa! XD)
Tuy nhiên hắn cũng không tiện nói ra, chỉ là đơn giản khách khí cười cười.
“Cũng là nhờ hồng phúc của mọi người, nếu không, chỉ bằng vào sức mạnh của một mình ta. Chắc chắn không thể nào tới được bước này.”
Tất cả mọi người dều hài lòng gật nhẹ. Thắng mà không kiêu, đây là loại thái độ rất tốt; rất nhiều người mặc dù có thực lực rất mạnh nhưng quá mức kiêu ngạo, cũng không đi được bao xa.
Một vòng tranh tài này, diễn ra rất lâu, so với lần trước lâu hơn không ít. Bởi vì ở vòng này, trình độ của tuyển thủ so với vừa mới tranh tài, cao hơn nhiều.
Đánh ước chừng một canh giờ mới phân ra thắng bại.
Lúc này, đã lọc ra được Lục Thập Tứ cường!
Nhưng, vẻn vẹn chỉ trong danh sách sáu mươi bốn người này, cán cân thắng lợi đã xuất hiện chênh lệch nghiêm trọng!
Không nói cái khác, chỉ vẻn vẹn nói về những tông môn đứng đầu, hạng nhất Đao Thần Cung đã chiếm ước chừng hơn mười bảy danh ngạch!
Kế sau là hạng nhì Thiền tông có 10 người, hạng ba Thúc Mộc Các chín người. Huyền Vũ Môn cũng đã chiếm tám danh ngạch.
Mới chỉ tính của 4 tông môn thì đã chiếm bốn mươi hai danh ngạch, thế thì còn đánh thế nào nữa? Hết thảy cũng chỉ có sáu mươi bốn người, các ngươi ào ào lấy hết bốn mươi hai cái danh ngạch rồi!
Lại nhìn 5 tông môn kế sau, họ chia đều hai mươi bốn danh ngạch! Liệt Hỏa Thần Tông còn khá tốt, cũng được 10 cái danh ngạch.
Đáng thương nhất phải kể tới Địa Liệt Tông, thế mà một cái cũng không có, đã bị loại không thương tiếc, có thể nói là đáng thương đến cực điểm.
Lăng Tiêu tận mắt nhìn thấy, mấy người Triệu chưởng giáo, còn đặc biệt chạy tới an ủi đối phương! Cái này khiến hắn “hạn hán” lời, chẳng lẽ tình cảnh của Hàn Tinh Cung so với người khác thì tốt hơn sao?
Hàn Tinh Cung, đến cuối cùng, chỉ còn lại một mình hắn tiến vào mà thôi. Hơn nữa, đây mới chỉ là Lục Thập Tứ cường, còn chưa đến Top 32, thập lục cường đâu!
Thực sự là không hiểu, đám gia hỏa này làm sao còn có tâm trạng chạy tới an ủi người khác?
Chẳng lẽ đây là rác rưởi cùng chung chí hướng trong truyền thuyết? Vậy cũng quá vớ vẩn rồi a?
Tuy nhiên lúc này, vòng tranh tài thứ ba cũng bắt đầu bốc thăm, Lăng Tiêu liền tức tốc đi rút thăm!
Lần này, hắn rút đươc lôi đài số 1! Sau khi đi tới nơi này, hắn phát hiện đã có một gia hỏa đã sớm ngồi ở đây, tuổi tác cùng hắn không sai biệt lắm!
Đương nhiên, nói là tuổi tác cùng hắn không sai biệt lắm, nhưng trên thực tế, đối phương đã hơn 40 tuổi, chẳng qua là bởi vì tu luyện võ đạo, cho nên tuổi tác của đối phương không biểu hiện rõ ràng mà thôi, chỉ có những người cùng là tu võ giả như Lăng Tiêu, mới có thể nhìn ra.
“Xem trang phục của ngươi! Ngươi hẳn là đệ tử Hàn Tinh Cung a?”
Đối phương hơi hơi mở mắt, liếc mắt nhìn Lăng Tiêu, tiếp đó, ánh mắt cực kỳ khinh thường nói ra câu nói này!
Lăng Tiêu gật nhẹ!
“Không sai. Ta chính là đệ tử Hàn Tinh Cung!”
Nhưng mà hắn như thế nào cũng không nghĩ đến, ngay khi hắn nói ra câu này xong, đối phương thế mà mở miệng nói:
“Nếu là như vậy, vậy ngươi có thể lăn ra ngoài rồi đó! Ngươi không có tư cách đối chiến với ta. Ngươi chỉ là một tên rác rưởi mà thôi. Đừng ở chỗ này lãng phí thời gian của ta. Lập tức lăn xuống cho ta.”
Sắc mặt Lăng Tiêu không khỏi có chút quái dị! Nguyên bản là hắn định ở trận đấu này, nghĩ biện pháp lộ ra sơ hở, rồi cố ý thua.
Tuy nhiên lại không nghĩ tới, giọng điệu của đối phương lại gợi đòn đến như thế. Nếu hắn cứ như vậy buông tha đối phương, về sau e rằng trong lòng của mình sẽ “mắc thêm một con ruồi”. (ý là khó chịu)
Hít thở sâu một hơi, sắc mặt của hắn thêm mấy phần ngưng trọng!
“Ta tại sao lại phải lăn xuống ? Sao ngươi không kêu bản thân lăn xuống đi.”
Lời vừa nói ra, sắc mặt của đối phương trong nháy mắt trở nên có chút khó nhìn, âm u lạnh lẽo, tràn đầy sát ý lạnh thấu xương!
“Tên hỗn trướng! Ngươi chính là muốn chết. Nếu như ta không giết ngươi, thì khó mà lắng xuống phẫn nộ trong lòng!”
Nói xong, đối phương liền chậm rãi đứng lên!
Theo hắn chậm rãi đứng lên, một cỗ uy áp làm người sợ hãi cũng dần dần hiển lộ!
Tu vi của đối phương thế mà đã đạt đến Sáng Thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong, khoảng cách tới tu vi Đại Thần cảnh trong truyền thuyết cũng chỉ còn vẻn vẹn một bước nữa thôi.
Có thể tưởng tượng được, thực lực của đối phương mạnh đến mức nào.
Dù đặt ở Đao Thần Cung, chỉ sợ thực lực cũng ở trong top đầu!
Mà thấy hắn đứng lên, chung quanh không ít người, cũng bắt đầu nghị luận ầm ĩ.
“Trời ạ! Lại là hắn. Tên đệ tử Hàn Tinh Cung kia có phần quá không may mắn đi. Thế mà đụng phải hắn.”
“Đây không phải là Đao Thần Cung Dương Viêm sao? Nghe nói hắn là đệ tử tinh anh của Đao Thần Cung, xếp hạng thứ mười trong đám đệ tử tinh anh!”
“Thực lực của hắn cũng không phải cường đại bình thường. Nghe nói hắn đã từng dùng sức một mình, giết chết được một đầu Thần thú có tu vi cao hơn mình một cấp bậc.”
“Gia hỏa này cũng là một kẻ hung ác. Chiêu thức của hắn cũng vô cùng cay độc, bá đạo! Chỉ sợ tên đệ tử Hàn Tinh Cung kia sẽ không phải là đối thủ của hắn.”
“Tuy nhiên, thua dưới tay hắn cũng không tính quá oan uổng. Dù sao người ta cũng là một vị cường giả chân chính. Đừng nói là y chỉ là một tên đệ tử Hàn Tinh Cung, dù đổi lại là kẻ lợi hại hơn đi nữa mà đụng phải Dương Viêm, đoán chừng cũng chỉ có một con đường chết. Còn về phần y( Lăng Tiêu) thì càng không cần nói nhiều.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận