Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 578: Chỉ trích.

"Có thể xuất ra 60-70 vạn binh mã cũng coi như là không tệ. Dù sao, đối phương cũng chỉ là một Võ Hầu vừa mới được phong cấp mà thôi."
...
Thời điểm mọi người ở đây đều đang nghị luận ầm ĩ, Mục Y Nhân mặt không đổi sắc, đi thẳng về phía trước, nói:
"Mục Võ Hầu phủ, 10 vạn binh mã."
Gia hỏa phụ trách đăng ký bất thình lình ngẩng đầu lên nhìn Mục Y Nhân một chút, ngây ngẩn cả người.
"Thật không có ý tứ, ngươi có thể nói lại rõ ràng bao nhiêu binh mã không?"
"10 vạn!"
Mục Y Nhân sắc mặt vẫn bình thản, lần nữa lên tiếng, sau đó nàng lại nói thêm một câu.
"Sao vậy? Như thế không được sao?"
"Ách... Được, ngược lại là cũng được! Chỉ là... Đây có phải là ít quá hay không?"
"Binh không quan trọng ở lượng, mà quan trọng là chất!"
Mọi người xung quanh lúc này cũng nhịn không được mà bật cười.
"Ta nhổ vào! Đã mang đến vẻn vẹn 10 vạn binh mã, còn không biết ngượng mà nói khoác như thế."
"Phủ Mục Võ Hầu này tốt xấu gì cũng vừa mới lên cấp, cũng không thể nghèo nàn như vậy a!"
"Còn tưởng rằng nàng ta mang đến bao nhiêu binh mã, thật không nghĩ tới lại có thể nghèo đến như vậy!"
Ánh mắt Mục Y Nhân lạnh như băng đảo qua khắp nơi, mọi người lúc này đều quay đầu sang hướng khác, không ai dám cùng nàng trực tiếp đối mặt. Nhưng trên mặt nguyên một đám thì đều nín cười, ai cũng có thể nhìn ra ý tứ trào phúng trong nội tâm của bọn họ.
Rốt cục, tên quan viên phụ trách vẫn phải ghi chép số liệu của phủ Mục Võ Hầu vào sổ.
Sau đó, hắn gấp sổ lại, nói:
"Tại hạ trước tiên sẽ đem bảng danh sách báo lên cấp trên, các vị Hầu gia, tạm thời xin chờ ở đây một chút. Chờ công chúa Lâm Lang triệu kiến."
Nói xong, hắn trực tiếp đi thẳng vào địa bản doanh.
Đại bản doanh có bố trí trận pháp, người bên ngoài không cách nào có thể nhìn thấy ở bên trong có bao nhiêu người, cũng không thể nghe được thanh âm phát ra từ trong đó.
Dù sao cũng là hành quân tác chiến, loại cơ mật quân sự này vẫn phải bảo hộ nghiêm ngặt.
Bên trong đại bản doanh, có một vị nữ tử trẻ tuổi khoảng 26-27 tuổi mặc một thân trang phục màu vàng đang ngồi. Bàn về dung mạo, nàng không thua gì Mục Y Nhân. Ở giữa vầng trán của nàng, so với Mục Y Nhân còn nhiều hơn một phần khí thế.
Đó là do trải qua thời gian dài sống ở trong cung, là Vương tộc cao cao tại thượng.
Quan viên phụ trách thống kê sau khi đi vào sau khi chỉ dán vụng trộm liếc qua, liền lập tức cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng nàng một chút nào.
"Công chúa, các vị Hầu gia đã mang binh đến, quân số cũng đã thống kê xong."
"Đọc!"
Công chúa Lâm Lang chỉ nhàn nhạt phun ra một chữ, thanh âm mang theo một tia lười biếng, trong ngữ khí tràn ngập một cỗ cao cao tại thượng, giống như phong thái của Vương thất.
"Tuân mệnh!"
Quan viên đáp ứng một tiếng, chợt mở miệng thì thầm:
"Phủ Chiến Vũ Hầu, mang đến 180 vạn binh."
"Phủ Đức Võ Hầu, mang đến 240 vạn binh."
"Phủ Hàn Vũ Hầu, mang đến 200 vạn binh."
"Phủ Thiên Võ Hầu, mang đến 120 vạn binh."
"Phủ Mục Võ Hầu, mang đến 10 vạn binh."
"Đông...."
"Chờ một chút!"
Không chờ quan viên đọc tiếp, công chúa Lâm Lang công chúa đã là trực tiếp ngắt lời hắn.
"Ngươi lặp lại lần nữa. Lúc nãy, phủ Mục Võ Hầu kia mang đến bao nhiêu vạn binh."
"Hồi bẩm công chúa, là 1 vạn binh!"
"Thật lớn mật!"
Công chúa Lâm Lang công chúa tức giận vỗ lên bàn một cái, cái bàn bằng gỗ trân quý lập tức bị nàng một chưởng đánh thành bụi phấn.
"Công chúa bớt giận! Xin công chúa bớt giận!"
"Phủ Mục Võ Hầu này thật không coi an nguy của cường triều Đại Triệu chúng ta là chuyện to tát gì, thế mà cả gan chỉ mang theo 10 vạn binh mã, nàng thật quá xem thường chúng ta rồi!"
"Nếu như ta nhớ không lầm thì lúc trước, người diêṭsát Long Tuyền sơn trang, giết cô cô của ta chính là phủ Mục Võ Hầu bọn hắn."
"Hồi bẩm công chúa, đích thật là do người của phủ Mục Võ Hầu gây nên."
"Hừ! Phủ Mục Võ Hầu này lá gan cũng thật lớn a!"
Công chúa Lâm Lang siết chặt nắm tay, đôi mắt dường như muốn phun lửa!
"Phủ Mục Võ Hầu này rõ ràng là không muốn vương triều Đại Triệu chúng ta giành chiến thắng đây mà! Nếu như người nào cũng giống như nàng ta, mang đến chỉ mọt chút binh mã như thế, vậy thì trận chiến này, chúng ta còn có thể đánh thế nào nữa, không bằng trực tiếp đầu hàng luôn cho rồi!"
"Xin công chúa bớt giận, hẳn là phủ Mục Võ Hầu chỉ vừa mới thành lập, thêm nữa phủ Mục Võ Hầu bọn hắn cũng chỉ là người mới, căn bản không hiểu quy củ cùng môn đạo ở nơi này. Sau này công chúa có thể yêu cầu cho nàng ta tiếp tục tăng thêm binh mã."
"Hừ! Chỉ mong là nàng ta sẽ không khiến cho ta thất vọng, bằng không, bản cung tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha cho nàng!"
Công chúa Lâm Lang hừ lạnh một tiếng, nói:
"Đi, đi gọi tất cả Võ Hầu toàn bộ đều đi vào đây, bản cung muốn bố trí kế hoạch tác chiến."
"Tuân mệnh!"
Rất nhanh, các vị Võ Hầu đã được gọi tiến vào trong đại bản doanh..
Lần đầu nhìn thấy công chúa Lâm Lang, mọi người đều cùng nhau chắp tay hành lễ.
"Chúng ta, bái kiến công chúa Lâm Lang!"
Mục Y Nhân lặng lẽ vụng trộm nhìn thoáng qua công chúa Lâm Lang, trong lòng cũng không nhịn được âm thầm tán thưởng một tiếng, dung mạo công chúa Lâm Lang quả thật xinh đẹp tuyệt trần.
Nữ nhân cùng nam nhân suy nghĩ không giống nhau, những người khác có thể đang nghĩ, cần phải đối với công chúa Lâm Lang công chúa tôn kính như thế nào.
Nhưng Mục Y Nhân lại nghĩ đến so sánh dung mạo giữa hai người trước tiên.
Trong lúc đó, công chúa Lâm Lang, nhìn lướt qua tất cả mọi người, thản nhiên nói:
"Các vị đều bình thân đi!"
"Vâng! Đa tạ công chúa!"
"Lần này, là giờ phút nguy nan của Đại Triệu ta, có thể nhận được sự tương trợ của các vị Võ Hầu, vương thất Đại Triệu ta vô cùng cảm kích!"
"Công chúa nói quá lời rồi, chúng ta cũng là con dân Đại Triệu, đương nhiên là phải vì Đại Triệu mà tận tâm tận lực, lấy ra một phần tâm huyết của mình."
Công chúa Lâm Lang gật gật đầu.
"Các ngươi có thể có một phần tâm tư như thế này, ta cũng thật cao hứng. Ta tin phụ vương nếu như nghe được những lời này, cũng nhất định sẽ thật cao hứng! Mặt khác, lúc này phụ vương ta hiện đang bế quan, lần này, nếu như có thể xuất chiến, người nhất định sẽ đứng vào hàng ngũ Tiên Vương! Đến lúc đó, Bắc Tề Vương, cùng Nam Tống Vương, chắc chắn sẽ thất bại thảm hại!"
Nhất thời, sắc mặt các vị Võ Hầu sắc mặt đều trở nên vui vẻ.
Triệu Vương nếu như có thể tăng thực lực lên, đối với bọn hắn mà nói là chuyện không còn gì tốt hơn.
Dù sao, người nào cũng không muốn trong khi chiến đấu lại dẫn đến tổn thất thực lực của mình! Tiếp đó, ai không muốn có một người dẫn đầu thật lợi hại chứ.
"Quá tốt rồi, Triệu Vương nếu như có thể tiến giai thành công, trận chiến này, Đại Triệu chúng ta nhất định sẽ giành thắng lợi!"
"Đúng vâỵ a! Nếu như Triệu Vương có thể tu luyện trở thành Vương gia, đối với chúng ta mà nói, là chuyện không tthể nào tốt hơn!"
Công chúa Lâm Lang khoát khoát tay, ra hiệu mọi người an tĩnh trở lại, sau đó mở miệng nói:
"Lần này, rất nhiều Võ Hầu đều xuất lực đều vô cùng tận tâm, thí dụ như Đức Võ Hầu, Hàn Vũ Hầu đều khiến cho ta hết sức cảm động. Nhưng mà, trong số đó cũng có một số người khiến cho ta cảm thấy có chút thất vọng. Nghe nói, phủ Mục Võ Hầu chỉ xuất ra 10 vạn binh lực! Mục Võ Hầu, ngươi không có ý định giải thích cho ta một chút sao?"
Lời vừa nói ra, nhất thời dẫn tới một số âm thanh trào phúng. Nhưng cũng có một số Hầu Phủ có quan hệ tốt với phủ Mục Võ Hầu, ngay lập tức đứng ra mở miệng nói giúp.
Đứng mũi chịu sào chính là Thiên Võ Hầu, dù sao, hắn cũng là Võ Hầu mà Lăng Tiêu tiếp xúc đầu tiên, hai người cũng coi như là quen biết đã lâu. Hắn đương nhiên sẽ không đứng nhìn phu nhân của Lăng Tiêu ở trước mặt mọi người mà chịu nhục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận