Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 179: Xua Quân — Kim Lăng!

Đến lúc cuối thì một khối Linh Thạch cuối cùng cũng nổ tung, toàn bộ đại trận bảo vệ núi cũng triệt để hóa thành tro bụi.
Hai tay của Lăng Tiêu đặt sau lưng, chậm rãi rơi xuống.
"Giết — —!"
Nhàn nhạt một chữ 'Giết', lại xen lẫn với ngữ khí không thể cãi lại.
Một đám đệ tử Quỷ Cốc giận dữ quát một tiếng, nhanh chóng hướng về hướng Tuyệt Thần điện.
Thiết kỵ đi đầu đạp nát dãy núi, lại là một trận gió tanh mưa máu.
Lúc này trong lòng của tất cả đệ tử của Tuyệt Thần điện run sợ, liền đại trận thủ hộ của tông môn mình đều bị phá, bọn họ còn có tư cách ngăn cản sao?
Thời khắc tuyệt vọng, mọi người ào ào trốn chạy, hoàn toàn không có một chút ý nghĩ ham chiến.
Nhưng đệ tử Quỷ Cốc lại làm sao có thể sẽ buông tha bọn họ đây? Nguyên một đám đệ tử Quỷ Cốc điên cuồng nghiền ép, một vòng trùng sát, liền trực tiếp diệt đi bảy tám phần Tuyệt Thần điện.
Còn về những người đại biểu cho các tông môn hoặc còn có một số phú hào có giá trị con người 10 tỷ ở giới thế tục khi nhìn thấy cảnh này, hai chân đều run lập cập.
Phải biết rằng đây chính là Tuyệt Thần điện a! Chính là môn phái đứng vị trí thứ tám ở trên giang hồ! Cũng không phải loại chó mèo gì gì đó a!
Nhưng mà cho dù Tuyệt Thần Điện có mạnh mẽ hơn nữa thì cũng như cũ bị Quỷ Cốc nghiền ép. Sức chiến đâu của đám Quỷ Cốc này chỉ sợ rằng ít nhất cũng xếp ở ba vị trí đầu!
Giờ khắc này, mọi người mới rốt cuộc hiểu rõ sự đáng sợ của Quỷ Cốc!
Một tông môn trăm năm không ra, nguyên lai chỉ là khinh thường tranh bá thiên hạ.
Nhưng khi mãnh hổ xuất lồng, lại lao thẳng đến ngai vàng Vương quyền, một đường nghiền ép không người có thể cùng tranh tài!
Đang đúng lúc Quỷ Cốc thiết kỵ giống như hổ vồ mồi Tuyệt Thần điện thì bên trong Tuyệt Thần Điện đột nhiên có một âm thanh gầm lên giận dữ.
"Lăng Tiêu tiểu nhi, ngươi khinh người quá đáng! Ta giết ngươi!"
Trong lòng mọi người giật mình, khí thế của đối phương khổng lồ. Rõ ràng lấy thực lực của hắn chí ít cũng ở cảnh giới Võ Tôn bát cửu trọng trở lên.
Mà y phục của hắn cũng đẹp mắt vô cùng.
"Là Tuyệt Thần điện điện chủ! Tuyệt Thần điện điện chủ cuối cùng cũng ra đến rồi!"
"Thực lực của Tuyệt Thần điện điện chủ chỉ sợ không phải bình thường a. Quỷ Cốc không có một vị trưởng lão nào đến, vậy thì có thể gánh vác được hắn sao?"
Lúc này ở trong lòng của mọi người không khỏi trầm xuống, nghiêm túc hẵn lên.
Trong lòng của Mục Y Nhân cũng không nhịn được xiết chặt lại. Cố Mính Yên vỗ vỗ vai của nàng, an ủi:
"Yên tâm đi, hắn rất mạnh, rất xứng với sự cuồng ngạo của hắn!"
Đến mức Lăng Tiêu thì ánh mắt híp lại, bên trong ánh mắt bắn ra hai đạo sát ý cực mạnh.
"Cuối cùng cũng dám ra đây rồi sao?"
Dứt lời, Tuyệt Thần điện điện chủ đã đi đến trước mặt.
"Lăng Tiêu tiểu nhi, nhận lấy cái chết!"
Hắn trực tiếp đánh ra một quyền, lập tức tỏa ra uy áp bao phủ trời đất, làm cho không khí ma sát với nhau tóe phát ra từng đạo tia chớp!
Tia chớp cùng năng lượng cực mạnh làm cho mọi người hoảng sợ đến sắc mặt đại biến, không ngừng lùi lại.
Lúc này ánh mắt của Cố Mính Yên híp lại, nhanh chóng ngăn ở trước người Mục Y Nhân, lấy cương khí ngăn cản.
Nhưng khi nàng va chạm đến một tia cương khí của đối phương liền bị oanh liên tục lùi lại, khí huyết sôi trào, sắc mặt hơi hơi trắng bệch.
"Mính Yên tỷ, ngươi không sao chứ?"
Mục Y Nhân có chút lo lắng, nhưng Cố Mính Yên lại lắc đầu.
So với những người khác mà nói, nàng đã rất khá! Tia chớp vừa rồi không biết đã đánh chết bao nhiêu người.
Lại nhìn phía trước, bóng người Lăng Tiêu vẫn như cũ đứng ngạo nghễ, không nhúc nhích chút nào.
Những tia chớp kia muốn đến gần người của hắn tất cả đều bị năng lượng cuồn cuộn ở trên người hắn hình thành vòng xoáy, trực tiếp nghiền thành cặn bã.
"Người nào chết còn chưa biết được đâu!"
Lăng Tiêu hừ lạnh một tiếng, bước về phía trước một bước, cũng đánh ra một quyền.
Một quyền này vừa ra, trong không khí phát ra một loại âm thanh chấn động, dường như chung quanh tất cả không khí đều bị hắn trong nháy mắt móc sạch, ngưng tụ lại một chỗ, sau đó nổ tung bạo liệt đi ra.
"Rống — —!"
Uy lực của một quyền này phát ra tiếng gầm giận dữ, giống như tiếng hổ gầm vang vọng khắp núi rừng, uy thế ngập trời.
Hai cỗ năng lượng tương đụng vào nhau, chỉ là vừa đối mặt thì Tuyệt Thần điện điện chủ liền phun máu bay rớt ra ngoài.
"Rầm rầm rầm...."
Hắn liên tiếp giống như đạn pháo liên tục đụng nát mấy cái lầu các.
Không khí yên tĩnh như mặt nước, tất cả mọi người cũng nhịn không được trong lòng run lên.
Tuyệt Thần điện điện chủ cũng không phải đối thủ của Lăng Tiêu, mà Lăng Tiêu lại chỉ là một tên Quỷ Cốc thiếu chủ?
Thiếu chủ đã như thế, vậy thì Quỷ Cốc cốc chủ, còn có một đám Quỷ Cốc trưởng lão lại mạnh mẽ đến mức nào đây?
Âu Dương Hiểu Bạch thật sâu thở dài một tiếng.
"Thủ đoạn của Lăng huynh ta theo không kịp! Khó trách Quỷ Cốc lại được xưng là một trong ba đại môn phái thần bí nhất, có thể dạy ra loại thiên tài này, chỉ sợ cũng chỉ có Quỷ Cốc!"
Cách đó không xa Cố Mính Yên lắc đầu cười khẽ.
"Ngươi sai!"
"Hả?"
"Không phải Quỷ Cốc dạy bảo ra Lăng Tiêu, mà chính là Quỷ Cốc may mắn gặp Lăng Tiêu!"
Lúc này ánh mắt của Âu Dương Hiểu Bạch híp lại.
"Lời này nói như thế nào?"
"Trước đó khi ta gặp được Lăng Tiêu thì Quỷ Cốc chúng ta kỳ thật đã bị tuyển ra một vị Thiếu chủ, gọi là Ninh Hiên Viên! Thiên tư của hắn coi như hơn người, hơn hai mươi năm thời gian cũng đã tu luyện đến Võ Thánh ngũ trọng cảnh! Nhưng loại thiên phú này so với ngươi, còn có những tên Thiếu chủ của những tông môn ở mấy vị trí đầu thì không chịu nổi một kích! Cho nên, Quỷ Cốc chúng ta cũng chưa từng dự định tham gia vào lần Bách Gia Tranh Bá này."
"Thẳng đến ba năm trước đây, cốc chủ vận khí tốt tìm được Lăng Tiêu bị người đánh gãy tay chân."
"Ba năm? Đánh gãy tay chân?"
Âu Dương Hiểu Bạch trong nháy mắt đồng tử co rụt lại.
"Ngươi nói là, Lăng huynh chỉ dùng ba năm thì đạt đến loại trình độ hiện giờ sao?"
"Không sai! Mà lại theo sự phát triển tu vi của hắn càng sâu sắc thì tốc độ tăng lên của hắn cũng liền càng nhanh! Hiện nay, cho dù là ở bên trong Quỷ Cốc cũng không có người nào biết giới hạn của hắn đến cùng ở nơi nào! Nhưng bây giờ, Quỷ Cốc ta cơ hồ đều tuân theo mệnh lệnh của Thiếu chủ. Gia nhập Bách Gia Tranh Bá cũng chính là yêu cầu của hắn!"
"Hít hà ~! Ông trời ơi.. !"
Âu Dương Hiểu Bạch nhìn về hướng bóng người ngạo nghễ đang đứng kia, nhất thời đánh run một cái.
Mỗi khi hắn coi là mình đã biết rõ được thực lực của Lăng Tiêu thì lại trong lúc đó phát hiện, chính mình biết được cuối cùng vẫn là quá ít!
Lăng Tiêu gia hỏa này quả thực thì là yêu nghiệt không có điểm mấu chốt!
Đến tận đây, hắn lại lần nữa thật sâu thở dài một tiếng.
"Ta coi như chỉ là ta không bằng hắn sao, hiện tại xem ra chỉ sợ sư phụ ta có tới cũng chưa chắc là đối thủ của hắn! Gia hỏa này, thật là đáng sợ!"
Bên trong đống đổ nát, Tuyệt Thần điện điện chủ tức giận giằng co, gắt gao nhìn chằm chằm bóng người Lăng Tiêu.
"Lăng Tiêu! Lăng Tiêu! A a a a — —! Ta hận a! Ông trời tại sao lại sinh ra loại yêu nghiệt như ngươi?"
Lăng Tiêu lập tức bổ ra một đao, ánh mắt băng lãnh cùng cực.
"Ông trời còn chưa có tư cách sinh ra ta!"
Một đao rơi xuống, Tuyệt Thần điện điện chủ tại chỗ bị chém thành hai khúc, toàn bộ Tuyệt Thần điện cũng triệt để tuyên cáo hủy diệt.
Lăng Tiêu quay người hạ xuống, hướng phía sau đi tới, mọi người thấy cảnh này liền nuốt ngụm nước bọt, nhìn nhau liếc một chút.
Cuối cùng, một người bắt đầu quỳ xuống, sau đó là hai người... Ba người..., cuối cùng tất cả mọi người đều té quỵ trên đất.
"Tham kiến Thiếu chủ! Từ nay về sau chúng ta Giang Nam, Giang Đông, Giang Bắc, Tây Giang đều tuân theo mệnh lệnh của Quỷ Cốc thiếu chủ! Nguyện Thiếu chủ hồng phúc tề thiên, chiếm lấy đệ nhất Bách Gia Tranh Bá. Có được Võ Lâm Minh Chủ chi vị!"
Ánh mắt của Lăng Tiêu trầm tĩnh như nước, khí thế như Đế Hoàng buông xuống.
"Ngày mai, tiến quân Kim Lăng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận