Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 335: Hành trình đến Miêu Cương.

"Sư phụ, lúc này Hoa gia đã bị diệt trừ, phía Đông không có người thủ hộ, tên quỷ nhỏ ở nơi đó là vô sỉ nhất, không thể không đề phòng!"
Cốc chủ gật gật đầu.
"Ta hiểu được, lúc trước đã đáp ứng ngươi, giờ phút này sẽ không lùi bước. Có ta ở đây, sẽ không để cho biên cảnh của Hoa Hạ bị tên quỷ nhỏ quấy nhiễu nửa phần!"
"Đã làm phiền người rồi!"
"Thằng nhóc thối, còn khách khí với ta làm gì "
Nói xong, cốc chủ từ trong túi móc ra một cái vòng ngọc, phía trên lộ ra Linh khí nhàn nhạt, hiển nhiên là một món pháp bảo.
Hắn có chút lưu luyến nhìn cái vòng tay này một chút, chợt đưa cho Lăng Tiêu, nói:
"Ta biết, hai người các ngươi lần này cũng đã muốn thành thân! Ta đi trấn giữ biên phòng, chỉ sợ không thể tuỳ thời mà trở về tham dự hôn lễ của các ngươi, cái vòng tay này là kỷ vật mẫu thân của ta đã từng đeo, để lại cho ta truyền cho hậu nhân. Ta cũng không có con cái gì, để lại cho hai người các ngươi vậy."
Lăng Tiêu tiếp nhận vòng ngọc, gật gật đầu.
"30 vạn đệ tử Hoa gia này sau khi chứng kiến thực lực của đệ tử hẳn là sẽ không vi phạm mệnh lệnh của người, nhưng mà một triệu đệ tử Hoa gia còn lại kia cũng không nhất định sẽ phục tùng. Sau khi người đến Đông Hải Chi Tân, nếu bọn họ không phục thì cứ lấy giết để lập uy!"
"Ừ! Ta lần này rời đi, Quỷ Cốc giao lại cho ngươi. Bảo trọng."
"Bảo trọng."
Nói xong, cốc chủ tự mình dẫn 30 vạn đại quân Hoa gia còn lại nhanh chóng đi về hướng Đông Hải Chi Tân!
Lăng Tiêu nhìn lướt qua mọi người ở phía dưới, nói:
"Ta sẽ đưa cho các ngươi một phần bản vẽ thiết kế, các ngươi nhất định phải dựa theo yêu cầu của ta mà xây dựng thành trì, sân bãi phải lớn, tốt nhất là đủ để vây quanh vài toà núi. Các loại trận pháp phải đầy đủ, không được tùy ý lười biếng."
"Vâng!"
"Tú Nhi, lúc trước phái Ám Ảnh đường đi điều tra người thân của những đệ tử đã chết khi chinh chiến Hàn Quốc, điều tra thế nào rồi? "
"Hồi bẩm Thiếu chủ, đại bộ phận, chúng ta đều đã tìm được, đồng thời tại Giang Châu thành lập cô nhi viện cùng trường tư lập, trợ giúp bọn họ học tập cùng trưởng thành. Cũng có một bộ phận người, lựa chọn con đường tu luyện, đều đã mang về trong Quỷ Cốc. Nhưng mà có một cô bé ở Miêu Cương lại từ đầu đến cuối không có điều tra được chút dấu vết nào."
Lăng Tiêu khẽ nhíu mày, nói:
"Chuyện gì xảy ra? Không phải để cho các ngươi một tên cũng không sót, tất cả tìm ra cho ta sao?"
"Hồi bẩm Thiếu chủ, Miêu Cương là địa bàn của Minh Nguyệt Thần Giáo. Minh Nguyệt Thần Giáo chính là một trong bốn Ma giáo lớn nhất ở Hoa Hạ, đệ tử trong giáo vô cùng hung ác, thực lực mạnh mẽ. Chiếm cứ Miêu Cương, không cho phép người ngoài tiến vào, đệ tử Ám Ảnh đường không cách nào có thể đi vào."
Lăng Tiêu hai mắt buông xuống, hơi suy nghĩ một chút rồi nói:
"Ta đã từng hứa, phải để linh hồn của những đệ tử đã chết kia được yên nghỉ. Mỗi người trong nhà bọn họ ta đều muốn tìm trở về, xác định bọn họ có thể sống đủ tốt hay không. Như vậy đi, sau lễ tiếp nhận vị trí minh chủ, còn có ba ngày, ta sẽ tự mình đi một chuyến đến Miêu Cương! Minh Thừa, ngươi đi theo ta."
"Ặc!"
Sắp xếp tốt một ít vấn đề tu luyện của người mới như Mục Y Nhân, Từ Cường, Trương Văn Hách, còn có vấn đề xây dựng tường thành của bọn người Kiếm Vô Sinh, Lăng Tiêu liền mang theo Minh Thừa, rời khỏi Quỷ Cốc.
Kiến tạo thành trì mặc dù là công trình vĩ đại, nhưng mà nơi này còn có 2 vạn cao thủ Qủy Cốc cấp bậc Võ Thánh cùng 2000 vị cao thủ cấp bậc Võ Tôn cho nên cũng không phải là quá khó.
Đối với Võ Tôn mà nói, có thể một chiêu đánh vỡ núi đá, mấy chiêu liền có thể chế tạo ra vô số khối đá xanh.
Bọn họ chỉ cần dựa theo yêu cầu của Lăng Tiêu mà dựng tường thành cùng bố trí trận pháp thật tốt.
Còn lại, chỉ cần chờ Lăng Tiêu trở về, sắp đặt Linh Tinh, kích hoạt trận pháp, tác dụng của tường thành liền có thể hiển hiện ra.
...
Lúc xế chiều, Lăng Tiêu cùng Minh Thừa đi tới biên giới Miêu Cương Thập Vạn Đại Sơn.
Vùng đất rộng lớn Hoa Hạ thu được, ngoại trừ Trung Thổ Thần Châu mênh mông ở bên ngoài, cũng tồn tại nột vài vùng đất cực kỳ nguy hiểm như là Tây Nam Miêu Cương, Tây Phương Sa Mạc!
Chỉ tính riêng Tây Nam Miêu Cương mà nói, nơi này khí độc trải rộng, khắp nơi đều là côn trùng mang nọc độc chết người.
Thập Vạn Đại Sơn càng là con đường gian nan đầy hiểm nguy, Kiếm Các cao chót vót.
Rất nhiều tại Tu luyện giả Võ đạo ở Trung Thổ Thần Châu phạm tội vì trốn tránh trừng phạt, đều trốn vào trong hiểm địa.
Sau khi trốn vào, có thể thoát ra được hay không thì không thể biết được rồi!
"Thiếu chủ! Cái Minh Nguyệt Thần Giáo nho nhỏ này thật lá gan thật lớn, ngay cả người của Quỷ Cốc chúng ta mà cũng dám cản, hay là chúng ta nhân cơ hội này hung hăng đánh bọn họ một chút. Để đám cháu trai bọn hắn biết được quy củ, cũng miễn cho bọn hắn sau này còn dám tiếp tục phách lối."
Lăng Tiêu thản nhiên nói:
"Ta đối với Minh Nguyệt Thần Giáo không có hứng thú. Những người thuộc Ma giáo này từ trước tới nay đều chỉ làm những gì chúng muốn. Giống như bọn gà mờ vậy, tuy có một chút tác dụng, thế nhưng trên thực tế cũng là một đám khó giải quyết. Đánh chúng nói không chừng sẽ còn trêu chọc vào một đám phiền phức."
Nói xong, hai tay hắn đặt sau lưng, hướng về phía bên trong Miêu Cương bên trong đi vào.
"Đi vào trước đi, hi vọng bọn họ có thể biết điều một chút, không chủ động đến tìm ta gây phiền phức. Nếu không, thì thật khó để nói trước!"
"Hắc hắc, Thiếu chủ anh minh."
Hai người tiến vào cửa Miêu Cương, vừa mới vượt qua ngọn núi lớn giữ cửa, bầu trời xung quanh liền trở nên tối tăm, nhiệt độ cũng giảm xuống mấy độ.
Lấy thực lực của Lăng Tiêu cùng Minh Thừa, tự nhiên có thể cảm giác được rõ ràng một vài hơi thở đang ẩn giấu sâu bên trong núi rừng.
Có sắc bén, cũng có mỏng yếu.
Nhưng... đều lộ ra mấy phần sát khí.
Minh Thừa liếm môi một cái, nói:
"Thiếu chủ! Xem ra những tên nhãi ranh này không phải là thứ biết điều đâu!"
"Không cần phải để ý đến bọn họ, chỉ là một bầy kiến hôi, chúng ta không cần vấy bẩn tay chân."
"Vâng!"
Hai người một trước một sau, tiếp tục hướng về phía trước đi tới, trong núi rừng thỉnh thoảng truyền tới từng đợt tiếng quỷ khóc sói tru, làm người ta càng thêm sợ hãi.
Mà từ trong rừng rậm, cũng thỉnh thoảng truyền tới một trận thanh âm trầm thấp làm cho người thẳng nổi cả da gà.
"Cạc cạc cạc... lại tới thêm hai tên nhiều lông, xem bọn hắn đi, giống như không ít mỡ đâu a!"
"Khặc khặc..., khoan xuất thủ, miễn cho bọn họ hoảng sợ mà chạy đi! Chờ bọn hắn đi vào sâu hơn, không có cách nào chạy đi nữa rồi nói tiếp."
"Ta không thể đợi được nữa! Ta đã rất lâu rồi không có ăn được thịt tươi của tu sĩ Trung Nguyên! Mùi vị đó, ta nghĩ ta sắp phát điên rồi!"
"Gấp cái gì? Linh thạch, Đan dược và Pháp bảo trên người bọn họ mới là đồ tốt, còn lại chúng ta đều không có hứng thú."
"Nhanh, mau bám theo, miễn cho những người khác đem hai tên mọc lông này bắt đi, chúng ta sẽ chịu thiệt thòi lớn!"
Trong rừng rậm, một trận lắc lư....
Lăng Tiêu cùng Minh Thừa, trực tiếp hướng về phía sâu trong núi lớn Miêu Cương đi đến, không có mảy may hoảng sợ chút nào, cũng không có nửa phần muốn thay đổi dấu vết trên đường.
Thần sắc trên mặt hai người cũng không hề có vẻ khẩn trương.
"Thiếu chủ, ngươi nói Miêu Cương này hung hiểm như thế, bên trong làm sao có người có thể tồn tại được?"
"Miêu Cương mặc dù hung hiểm nhưng cũng có quy củ của mình! Muốn sống sót ở chỗ này, quy củ thậm chí so bên ngoài càng nghiêm ngặt hơn! Tuy nhiên người ở đây thủ đoạn độc ác, thế nhưng là cũng là vì sinh tồn. Bọn họ biết, một khi xúc phạm quy củ, bọn họ không có cách nào tồn tại. Cũng ví dụ như, tu luyện giả Võ đạo ở chỗ này tuyệt đối sẽ không ra tay đối với người bình thường, điểm này thì so với bên ngoài phải nghiêm khắc hơn rất nhiều."
"Ta nghe nói, người bình thường tiến vào Miêu Cương sẽ không bị những 'Ác nhân' ở Miêu Cương này chú ý, chỉ có tu luyện giả Võ đạo mới bị để mắt tới. Trừ điều đó ra, người của Long Tổ bọn họ cũng không dám đụng!"
"Nếu như ngươi không có thực lực Võ Đế thất trọng, đổi lại là ngươi, ngươi cũng không dám tùy tiện đụng vào những quy tắc này!"
"Hắc hắc... Đáng tiếc ta đã có thực lực Võ Đế thất trọng! Đúng rồi Thiếu chủ, những thứ ranh con này tựa hồ là đang để mắt tới chúng ta! Bọn họ tới rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận