Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 333: Đề nghị thành lập liên minh Viêm Hoàng.

Trong trận đại chiến cùng Hoa gia, các môn phái đều tổn thất không nhỏ, đặc biệt là Quỷ Cốc.
Lăng Tiêu đem những người này toàn bộ mai táng ở phía sau núi của Quỷ Cốc, tự thân vì bọn họ mà tụng kinh, siêu độ vong linh, cầu nguyện bọn họ kiếp sau có thể có được cuộc sống tốt hơn.
Mục Y Nhân vẫn một mực làm người đồng hành ở bên cạnh hắn, Lăng Tiêu còn quỳ, nàng cũng nhất định không đứng dậy.
"Ba năm trước, thời điểm hai chân ta bị người Hoa gia đánh gãy, vừa mới được đưa tới Quỷ Cốc, nhất thời không có trị liệu hai chân thật tốt, ăn uống sinh hoạt thường ngày trong Quỷ Cốc, cũng thật may là có các sư huynh đệ ở đây."
"Nếu như không có bọn họ dốc lòng chăm sóc, ta sẽ không hồi phục nhanh như vậy, cũng sẽ không thể tu luyện, đạt đến cập bậc cường đại như bây giờ!"
"Lúc này, ta còn chưa đem bọn hắn toàn bộ độ kiếp thành Tiên mà bọn họ đã lại vì ta mà chết, thật sự là khiến ta áy náy không thôi."
Mục Y Nhân nhẹ nắm lấy tay Lăng Tiêu, trấn an nói:
"Chàng cũng đừng quá mức đau buồn, ta nghĩ bọn họ sẽ không trách chàng đâu! Hết thảy đều là vì Hoa gia."
Lăng Tiêu lắc đầu.
"Mặc dù nói như thế nhưng mà nội tâm của ta thực sự tự trách mình. Ba ngày sau, ta sẽ lên ngôi Võ Lâm Minh Chủ, đến lúc đó, ta sẽ hẹn ngày thành thân với nàng!"
Mục Y Nhân khẽ giật mình, chợt khóe miệng cười mỉm, trong lòng có một cảm giác ngọt ngào không cách nào nói rõ.
"Sao đột nhiên lại nói đến điều này?"
Lăng Tiêu thản nhiên nói:
"Ta từng đã nói với nàng, sau khi diệt trừ Hoa gia, báo thù cho cha mẹ, ta sẽ cưới nàng làm vợ! Trải qua chuyện lần này, suy nghĩ muốn cùng nàng ngươi kết hôn càng kiên định hơn! Ta không muốn lỡ như ngày nào đó giữa nàng và ta lại có chuyện gì hối tiếc."
Mục Y Nhân lẳng lặng rúc vào trong ngực Lăng Tiêu.
"Kỳ thật ta cũng không để ý cái gọi là danh phận không danh phận gì cả, ta chỉ muốn ở cùng với chàng mãi mãi, vĩnh hằng."
"Sẽ luôn như vậy!"
Lăng Tiêu dùng cằm ấn lên mái tóc Mục Y Nhân, hít lấy mùi thơm tỏa ra từ trên tóc nàng, cảm giác trong lòng vô cùng yên bình.
Trên đời này, nếu có một người có thể để cái đầu sư tử này của hắn có thể trầm tĩnh lại chỉ sợ cũng chỉ có một mình Mục Y Nhân.
Ngay lúc hai người dựa sát vào nhau, sau lưng hắn bỗng nhiên truyền đến một tiếng thở nhẹ.
"Thiếu chủ, cốc chủ cho gọi ngài!"
Lăng Tiêu thản nhiên nói:
"Ta biết rồi!"
Bất chợt hắn đứng lên, kéo tay Mục Y Nhân rời khỏi mảnh mộ địa mới lập này.
Bên trong đại điện của Quỷ Cốc, không chỉ có Quỷ Cốc cốc chủ mà đồng thời còn có trưởng lão các môn phái khác, bọn họ vẫn chưa nóng lòng rời đi.
Giờ phút này, nhìn thấy Lăng Tiêu đi tới, ngoại trừ Quỷ Cốc cốc chủ, mọi người đều ào ào đứng dậy, cung kính bái tạ.
Lăng Tiêu nhìn không chớp mắt, kéo theo Mục Y Nhân, trực tiếp hướng về vị trí Cao Đường ở phía trên mà đi đến.
Mục Y Nhân muốn rút tay về, dù sao nơi này có nhiều người như vậy, lại đều là cường giả các môn phái, nàng biết mình không có tư cách ngồi ở trên đó.
Nhưng mà, Lăng Tiêu lại một mực kéo nàng đi theo, giống như chết cũng không buông ra, mang theo nàng đi lên phía trên.
Cốc chủ Quỷ Cốc ngồi ở một bên, Lăng Tiêu kéo theo Mục Y Nhân trực tiếp ngồi tại vị trí cao nhất bên trong đại điện.
Nhìn qua, tựa hồ là có chút soán ngôi đoạt vị, nhưng Lăng Tiêu vì Quỷ Cốc mà nỗ lực quá nhiều, hắn có đủ tư cách đó.
"Tất cả ngồi xuống đi."
Lăng Tiêu khoát khoát tay, nhàn nhạt nói một câu, mọi người ào ào ngồi vào chỗ.
"Lần này Quỷ Cốc ta có thể còn giữ lại được, đa tạ các vị đã trợ giúp, đại ân không lời nào cảm tạ có thể hết được. Từ nay về sau, bất kỳ môn phái nào ở đây cũng đều có thể đưa ra một yêu cầu, chỉ cần không phải chuyện trái với đạo lý, ta đều sẽ đáp ứng từng cái một."
"Lăng thiếu chủ khách khí rồi, đồng đạo võ lâm chúng ta vốn là người một nhà cùng đối kháng thế gia, theo lý nên giúp đỡ cho nhau. Nếu như là môn phái khác, cũng sẽ ra tay giúp đỡ giống như chúng ta, sao có thể hướng về phía ngài mà đòi báo đáp?"
"Đây là tấm lòng thành của cá nhân ta, các ngươi không cần cự tuyệt. Mặt khác, ta có một chuyện muốn cùng chư vị thương lượng một chút, chư vị có thể trở về xem ý kiến của chưởng môn, sau đó xác nhận rồi mới quyết định xem có thể đồng ý yêu cầu của ta hay không!"
"Lăng thiếu chủ xin cứ nói, đừng ngại!"
"Ta nghe nói, trước khi xảy ra chuyện lần này, mấy thế gia còn lại đã ra tay đối với các môn phái, Hoa gia đã bị diệt, chỉ sợ bọn họ sẽ càng thêm kiêng kị! Sau chuyện này, ta e rằng thế gia đối với các môn phái võ lâm sẽ càng ngày càng áp bách."
"Ta đã tính toán cẩn thận. Từng ấy năm cho tới nay, thế gia sở dĩ có thể cưỡi trên đầu các môn phái võ lâm mà múa võ ra oai, chung quy cũng là vì môn phái trên võ lâm rất nhiều nhưng lại chia năm xẻ bảy thực lực, không được gắn kết, không đủ liên kết, cho nên mới có thể bị thế gia ức hiếp."
"Nhưng nếu như các môn phái võ lâm chúng ta bện thành một cỗ dây thừng thì sẽ như thế nào?"
"Chúng ta không hề thua về nhân số bất kỳ một thế gia nào, cũng không thua bọn hắn số lượng cao thủ! Một khi liên hợp lại, cho dù là không có ta, thế gia cũng không dám đối với các môn phái võ lâm mà múa võ ra oai nữa."
Mọi người xung quanh lại nhíu mày, Tĩnh Di sư thái nhịn không được nghi ngờ nói:
"Ý của Lăng thiếu chủ là để cho chúng ta lập ra một liên minh liên kết lẫn nhau, cùng chống sự áp bách của các thế gia."
Lăng Tiêu lắc đầu.
"Phương pháp này không khả thi. Võ lâm đồng đạo vốn là một lòng đoàn kết, có hiệp ước hay không đều không quan trọng. Quan trọng chính là sức chiến đấu! Thí dụ như phái Nga Mi bị một cái thế gia bao vây, những tông môn khác của chúng ta như thế nào ngay lập tức chi viện, với lại, cho dù là có thể chạy tới kịp thời, cuộc chiến đấu không phải do mình làm chủ, chưa quen tình hình nơi đây, sức chiến đấu chỉ có thể phát huy ra được mấy phần."
"Cái kia... Lăng thiếu chủ có ý tứ là...."
Lăng Tiêu hít một hơi sâu, trong ánh mắt tán phát ra một cỗ khí thế hùng bá thiên hạ!
"Ta muốn huỷ bỏ tất cả các môn phái trên võ lâm, đem tất cả môn phái võ lâm đều kết hợp với nhau, hình thành một liên minh Viêm Hoàng! Ở chỗ này kiến tạo nên một tòa thành lớn, đem tất cả đồng đạo trong võ lâm đều bảo hộ ở trong đó!"
"Cái gì?"
Lời vừa nói ra, toàn trường chấn kinh!
Lăng Tiêu không phải là muốn... chiếm đoạt toàn bộ võ lâm chứ!
Mặc dù nói hắn hiện tại đã là Võ Lâm Minh Chủ, có thể tùy ý điều động bất kỳ môn phái nào, nhưng thứ mà mọi người thần phục là quy củ trong chốn võ lâm mà không phải là Lăng Tiêu!
Nhưng Lăng Tiêu nói ra biện pháp này, thế nhưng lại hủy diệt hoàn toàn tông môn lịch sử của tất cả mọi người, đem tất cả đều biến thành thuộc hạ của hắn!
Hai cái này khác nhau, thật giống như nói là trước kia làm việc cho ngươi, sau này thành nô lệ của ngươi!
Lăng Tiêu thản nhiên nói:
"Ta biết chuyện này rất khó nghe, cũng rất khó làm cho các ngươi tiếp nhận. Nhưng mà các ngươi cũng đều rõ ràng thái độ của thế gia như thế nào."
"Chúng ta không thể làm được!"
"Các ngươi có thể trở về, cùng mỗi trưởng lão trong môn phái thương lượng, nếu như không nguyện ý, chúng ta vẫn như cũ là đồng minh, nếu như nguyện ý thì ba ngày sau, mang theo tất cả tông môn của các ngươi đều đến đây, đến lúc đó, ta ở chỗ này dựng nên một tòa thành trì chuyên môn thuộc về chúng ta! Ở trong thành trì này, ta dám cam đoan quyền lợi của bất kỳ người nào đều sẽ không ít hơn so với tông môn của các ngươi trước đó, tất cả mọi người đều được đối xử như nhau!".
Bạn cần đăng nhập để bình luận