Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 587: Một trận chiến lập nên uy danh.

Lúc này, tình thế toàn bộ chiến trường đã không thể lạc quan được nữa.
Toàn bộ phong tuyến Đại Triệu dưới sức ép của đại quân Bắc Tề đã cuất hiện nguy cơ thất bại.
Cho dù ở vị trí chỉ huy, có nội tình cường đại, nhưng phủ Công Chủ lúc này cũng biểu lộ ra một tia mệt mỏi.
Không có cách nào, đối phương thật sự là quá mức cường đại!
Với quân số gấp đôi thì không cần bất kỳ âm mưu quỷ kế gì nữa, trong thế giới của võ giả, chỉ có thực lực mới là đạo lý cơ bản nhất!
Thực lực cường đại, chính là vốn liếng duy nhất!
"Công chúa, lúc này, mấy vị Vương tử Bắc Tề đều còn chưa xuất chiến, chúng ta cứ như thế này thì nhất định sẽ không thể chống cự tiếp được! Hao tổn quá lớn! Hay là chúng ta tạm thời rút lui trước! Trận pháp phòng hộ phía trước đều đã bị đột phá, chúng ta chỉ có sớm phái người đến bố trí trận pháp mới, lui về vị trí phòng tuyến thứ hai thì mới có thể bảo tồn lực lượng!"
Công chúa Lâm Lang nhìn chiến trường một chút, quả thực là như thế, trận chiến này, từ khi vừa mới bắt đầu, hy vọng thắng lợi đã cực kỳ nhỏ bé.
Bản thân cho dù mượn nhờ trận pháp để trì hoãn một chút thời gian, nhưng lại không nghĩ tới, phía Bắc Tề lại có thể hèn hạ như vậy, sử dụng tử sĩ xông đến phá hỏng trận pháp phòng hộ.
Đã mất đi ưu thế trận pháp, lại thêm song phương chênh lệch lẫn nhau về số lượng, thất bại của Đại Triệu là điều đã được định trước!
Nghiến chặt hàm răng, công chúa Lâm Lang nổi giận quát:
"Truyền xuống mệnh lệnh của ta, các vị Vũ Hầu chậm rãi lui binh, tranh thủ một chút thời gian! Sau đó, phái đệ tử phủ Công Chủ nhanh chóng lùi về phía sau 3000 dặm bố trí trận pháp phòng hộ."
"Vâng!"
Binh lính nhanh chóng truyền lệnh xuống, nhưng ở một bên khác, ở trận tuyến bên cạnh phủ Mục Võ Hầu, Đức Võ Hầu cùng Hàn Vũ Hầu, đều đã phát hiện, Mục Y Nhân mang binh xông vào bên trong đại quân Bắc Tề.
Điều này dường như khiến hai người bị dọa đến mức đều không khép mồm được.
"Đây là chuyện gì vậy?"
"Công chúa không phải đã nói chỉ phòng thủ không tấn công sao Mục Võ Hầu, sao ngươi lại dẫn binh tiến công như vậy?"
Nhưng khi nhìn thấy 10 vạn quân tinh nhuệ của phủ Mục Võ Hầu một đường điên cuồng chém giết, xông vào trong đại quân Bắc Tề, đối những tu sĩ thấp giai kia, triển khai giết chóc, như đang xông vào chỗ không người, hai mắt mấy vị Hầu gia cũng không khỏi sáng rực lên.
"Thì ra là thế, Mục Võ Hầu chuẩn bị sử dụng đệ tử Hầu Phủ có ưu thế tu vi cao thâm của mình, phát động tập kích bất ngờ đối với đại quân Bắc Tề, phá tan bộ phận quân trung gian cấp bậc Chân Tiên của bọn chúng, quân tiên phong tinh nhuệ Bắc Tề thì không thể không quay ngược trở lại, đến lúc đó, nguy cơ của Đại Triệu chúng ta sẽ có thể giải trừ!"
"Quá tốt rồi! Mục Võ Hầu thật không hổ là nữ trung hào kiệt, mày liễu không nhường mày râu a!"
Trong khi mọi người ở đây đang hưng phấn, binh lính phủ Công Chủ đã chạy tới bẩm báo.
"Đức Võ Hầu nghe lệnh, công chúa Lâm Lang có lệnh, tất cả Vũ Hầu phủ, toàn bộ chậm rãi lui binh, ở vị trí phủ Công Chủ cách đây ba ngàn dặm, bắt đầu bố trí trận pháp lại từ đầu! Các phủ Vũ Hầu, lập tức rút lui, giảm bớt tổn thất!"
Đức Võ Hầu hai mắt híp lại.
"Nếu như chúng ta lui binh lúc này, có thể giảm bớt tổn thất, nhưng phủ Mục Võ Hầu ở bên kia nhất định sẽ gặp phiền toái!"
"Phủ Mục Võ Hầu đã dấn sâu vào bên trong đại quân Bắc Tề, nếu như chúng ta đều rút lui hết, chẳng khác nào là bán đứng 10 vạn đại quân phủ Mục Võ Hầu! Điều này chẳng phải là quá thiếu trách nhiệm đối với phủ Mục Võ Hầu sao?"
"Nhưng mà Hầu gia, đây chính là mệnh lệnh của công chúa Lâm Lang, nếu như vi phạm, công chúa Lâm Lang chắn chắn sẽ trừng phạt chúng ta!"
"Hầu gia, ngươi mau nhìn kìa, quân tinh nhuệ Bắc Tề ở phía trước đã bắt đầu rút lui, hình như bọn chúng đang muốn bao vây quân của phủ Mục Võ Hầu!"
Vừa thấy cảnh này, Đức Võ Hầu khẽ cắn môi, nói:
"Ta mặc kệ! Cho dù công chúa Lâm Lang sau này muốn chặt đầu của ta, ta cũng không thể bỏ lỡ cơ hội cực tốt như vậy! Thổi lên kèn hiệu xung phong, các huynh đệ phủ Đức Võ Hầu theo ta xông lên, diệt sát bọn xâm lược Bắc Tề!"
Lời còn chưa dứt, phủ Thiên Võ Hầu, còn có phủ Hàn Vũ Hầu phía bên kia, đã lần lượt thổi lên tiếng kèn.
Đức Võ Hầu dở khóc dở cười.
"Không nghĩ tới, lại bị hai người này chiếm đoạt thời cơ! Tất cả đệ tử phủ Đức Võ Hầu xông lên giết cho ta! Chúng ta cũng không thể tụt lại phía sau lưng bọn họ!"
Tiếng kèn hiệu xung phong vang lên, đại quân phủ Đức Võ Hầu nhanh chóng lao ra.
Toàn bộ trận tuyến phía Tây, đều chịu ảnh hưởng từ mấy đợt tấn công bất ngờ này mà trở nên có chút khác biệt.
Người của phủ Hỏa Vũ Hầu, phủ Chiến Vũ Hầu giờ phút này cũng không tránh khỏi có chút buồn bực.
"Kì quái, công chúa không phải đã hạ lệnh rút lui sao? Vì sao bọn họ ngược lại còn tích cực tiến công như vậy? Bọn gia hỏa này, không phải là nổi điên rồi chứ?"
"Không biết! Nhưng bọn họ đã xông lên như vậy, chúng ta cũng không thể cứ như vậy mà đứng nhìn a! Nói không chừng, đây là mệnh lệnh mới của phủ Công Chủ, chỉ là chúng ta vẫn chưa nhận được mà thôi."
"Nhanh tiến công đi, đừng để cho bọn hắn đoạt hết chiến công! Đại quân Bắc Tề hình như đã có bộ dáng muốn rút lui rồi!"
"Các đệ tử phủ Hỏa Vũ Hầu nghe lệnh, giết cho ta!"
"Tất cả đệ tử phủ Chiến Vũ Hầu nghe lệnh, giết!"
Toàn bộ chiến trường, giờ phút này, tất cả đều triệt để hỗn loạn.
Phía Đông trận tuyến đã chuẩn bị bắt đầu rút lui, mà phía Tây trận tuyến lại càng đánh càng dũng mãnh hơn, thậm chí, đem thế trận đã mất đi đều đoạt trở lại!
Tình cảnh này, khiến rất nhiều Hầu Phủ ở phía Đông đều ngơ ngác với nhau.
Đây là chuyện gì vậy? Mệnh lệnh của phủ Công Chủ không phải là rút lui sao
Trên thực tế, đừng nói là những Hầu Phủ này, ngay cả phủ Công Chủ ở bên này, cũng không hiểu chuyện gì đang diễn ra trước mắt kia.
Công chúa đang chuẩn bị rút quân, lúc này, lại nghe được từng đợt tiếng kèn tiến công, điều này cũng không tránh khỏi khiến cho nàng có chút không hiểu nhìn sang mấy người ở bên cạnh.
"Đây là chuyện gì vậy? Ta không phải đã lệnh cho các ngươi đến thông báo cho các phủ Võ Hầu lập tức chuẩn bị lui binh rồi sao? Sao bọn họ lại còn hướng về phía trước tiến công như thế?"
Mọi người ai nấy đều ngơ ngác nhìn nhau, mang theo vẻ mờ mịt trà lời
"Chúng thần cũng không biết! Chúng thần rõ ràng đã dựa theo mệnh lệnh của công chúa, lệnh cho bọn hắn rút lui, có trời mới biết là có chuyện gì xảy ra với những Hầu Phủ này, không lẽ bọn họ điên rồi sao?"
Đang lúc mọi người không hiểu gì, bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu hưng phấn ầm ĩ.
"Công chúa, công chúa, tin mừng, tin mừng! Đại quân Bắc Tề rút lui! Bọn họ hiện giờ đang từng bước bắt đầu rút lui!"
Công chúa Lâm Lang càng có vẻ mờ mịt hơn trước.
"Cái gì? Đại quân Bắc Tề sao lại rút lui được?"
Nàng bước nhanh ra khỏi lều chỉ huy, đi đến phía trước phòng tuyến, nhìn thấy tình cảnh trước mắt, không thốt ra được một lời nào.
Vốn dĩ là đại quân Bắc Tề chiếm giữ ưu thế, vậy mà giờ này lại thật sự rút lui!
Phải biết rằng, lúc nãy là Đại Triệu ở vào thế yếu, thậm chí là phải chuẩn bị rút lui! Lúc này chỉ mới trôi qua chưa đến hai phút đồng hồ, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?
"Công chúa! Chúng ta làm sao bây giờ?"
Đệ tử phủ Công Chủ nhịn không được nhỏ giọng cẩn thận dò hỏi, mà công chúa Lâm Lang thì cắn răng nói:
"Tiến công, hiện tại đối với chúng ta mà nói, tình thế đã được xoay chuyển, nếu như chúng ta rút lui, không khỏi xin lỗi với ông trời vì cơ hội đáng quý này! Mau báo cho đệ tử phủ Công Chủ, tất cả mọi người, toàn bộ phòng tuyến xông lên tiến công cho ta, đem toàn bộ địch nhân Bắc Tề giết chết, một tên cũng không được sống sót!"
"Tuân mệnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận