Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 59: Hai Mắt Bị Che Mờ Bởi Lòng Tham

Lăng Tiêu thu Giang Châu vào trong tay, lại cùng Mục Y Nhân nhận nhau, tình ý nồng đậm nên cần tạm thời hai ngày để ổn định tình hình.
Hôm nay, một nhà ba người Lăng Tam thúc ở ga đường sắt tốc độ cao từ Giang Châu đã sớm đi tới, ở đây chờ đợi.
Thấy hơi lâu, Lăng Tuyết không khỏi hơi mất kiên nhẫn.
"Đại bá đến khi nào mới tới a?"
"Nhanh thôi, Đại bá ngươi đường xa mà đến, tự nhiên là chậm trễ một chút."
Lăng Tam thẩm cười một tiếng, hai mắt đều toát lên sự hưng phấn.
"Tiểu Tuyết a, ngươi đợi chút nữa ngươi nhớ theo ngươi đường ca cùng đường muội đi giao lưu với nhiều người đi. Bọn họ đều học tập tại yến kinh, kiến thức rộng rãi, có thể chỉ điểm cho ngươi một hai. Vả lại còn làm cho quan hệ giữa ngươi với bọn họ tốt hơn một chút, lợi ích về sau thế nhưng lại rất nhiều a!"
Lăng Tam thúc cũng là gật gật đầu.
"Đúng vậy a! Họ hàng thân thích chung quy lại vẫn có một chút tình cảm với nhau! Tương lai, so với người ngoài thì người trong nhà dễ nói chuyện hơn nhiều."
Lăng Tuyết liếc mắt.
"Bằng vào bọn họ sao? Không bằng nói, ta thà trông cậy vào nhị bá cùng nhị thẩm đã mất phù hộ."
Lăng Tam thúc nhướng mày, đẩy kính mắt, lạnh lùng nói:
"Ngươi vừa nói gì vậy?"
"Ba, người so với ta càng là biết rõ hơn rất nhiều. Năm đó ở Giang Châu, chỉ có nhà chúng ta biết thân phận của nhị thẩm! Vả lại, Nhị bá vừa mới gặp sự tình bi thảm làm cho biến đổi lớn, Đại bá thì lên phía Bắc Yến Kinh, dựa vào thế lực của Hoa gia, nhanh chóng đứng vững gót chân ở Yến Kinh. Với địa vị đó, họ còn cần nhiều lời với chúng ta hay sao?"
"Ngươi im ngay!"
Lăng Tam thúc quát lạnh một tiếng.
"Nhị bá ngươi gieo gió thì ắt phải gặp bão, hiện tại, Đại bá ngươi đã đứng vững ở Yến Kinh, về sau ngươi càng phải thân thiết hơn với hắn!"
Lăng Tam thẩm cũng vội vàng khuyên giải nói:
"Nha đầu ngốc, cha ngươi nói không sai đâu! Nhị bá nhà ngươi đã sớm bị hủy đến không còn chút giá trị gì, thử hỏi xem bọn họ làm gì được cho nhà chúng ta? Coi như Lăng Tiêu bây giờ đã là bạn traai của Mục Y Nhân đi chăng nữa nhưng chung quy lại hắn vẫn kém xa nhad Đại bá ngươi a.ngươi vẫn là nên tiếp xúc với Đại bá nhiều hơn một chút, còn Lăng Tiêu, hừ, không đáng lo ngại, sau này cứ dần dần đối phó với hắn là được!"
Lăng Tuyết thất vọng thở dài thở ra một hơi, không nói thêm gì nữa.
Mặc dù nàng bị phụ mẫu ảnh hưởng, có chút công danh lợi lộc cùng với một chút ngạo mạn.
Thế nhưng, nàng ít nhiều vẫn còn có lương tri.
Mặc dù nàng hiện tại là xem thường Lăng Tiêu, nhưng đối với nhà Đại bá, đồng dạng là không có bất kì tình cảm gì!
Nàng đã có dự cảm ít niều, mừng thọ gia gia lần này, nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng nàng cũng không muốn nói nhiều.
Nhà Đại bá ở Yến Kinh bây giờ đang là tùy thời phát đạt, Lăng Tiêu cũng không thể nào so bì được a!
Mặc dù Lăng Tiêu hiện tại là bạn trai của Mục Y Nhân, nhưng, vẫn như cũ không thể cùng Đại bá sánh vai được!
Đây là chênh lệch thực lực.
Nhà Đại bá có thể nhẹ nhàng nghiền ép Lăng Tiêu cùng Mục Y Nhân.
Ngay tại thời điểm nàng thở dài, bên tai lại vang đến giọng nói tràn đầy hưng phấn của cha nàng.
"Là đại ca, đại ca trở về, đi, mau đi qua."
Lăng Tuyết nhìn về phía trước, một người giống Lăng Tam thúc đến mấy phần đang cùng với bốn người khác hướng về phía bên này mà đi tới.
So với phụ thân của nàng, hai đầu lông mày ông ấy phô trương ra một cỗ khí thế, phối hợp với gương mặt đầy băng lãnh, trông hệt như không có bất cứ cảm xúc gì.
Bên cạnh hắn còn có một người phụ nữ toàn thân mang hàng hiệu đầy xa hoa.
Đi phía sau lưng là một thanh niên trông lớn hơn nàng hai tuổi, đồng dạng còn có một bé gái khoảng bay tám tuổi gì đó.
Hai đứa bé cũng là toàn thân mặc đồ hiệu a.
Nhà Lăng Tuyết có thể nói là không tệ, tuy không phải là đại phú quý gì, thế nhưng ít nhiều cũng đem ra được một vài món đồ có giá trị.
Nhưng đối mặt với nhà của Đại bá trong nháy mắt liền trở nên thấp kém! Cao thấp đã quá rõ ràng!
"Đại ca, ngươi đến rồi!"
Lăng Tam thúc một mặt hưng phấn chay ra nghênh đón, gương mặt băng lãnh của của đại bá đã hiện ra một nụ cười mờ nhạt.
"Tam đệ, ngươi vất cả rồi, còn làm phiền ngươi xin phép nghỉ làm tới đón chúng ta!"
"Đại ca nói sao lại nói như vậy? Ngươi vất vả lắm mới có thể đến đây một chuyến, ta thân là đệ đệ của ngươi, ta không tiếp ngươi thì để ai đón?"
"Đại tẩu, đồ đạc để ta xách cho a."
Lăng đại nương cũng không khách khí, đem hành lý trong tay đưa cho hắn, thân eo thẳng tắp, một mặt ngạo nghễ, hệt như là đưa đồ cho hạ nhân xách đi.
"Vậy liền phiền phức tam đệ rồi!"
"Đại tẩu khách khí rồi! Hai đứa nhỏ này là lăng nhiên cùng Lăng tâm a? Chớp mắt, đều đã cao lớn như vậy! Lớn lên chắc cũng giống hệt huynh trưởng, đều trở thành soái ca, mỹ nhân a!"
Lăng đại nương cười ha ha.
"Lão tam vẫn biết nói chuyện như vậy. Bất quá Tiểu Tuyết nhà các ngươi cũng không kém, mấy năm này không thấy, Tiểu Tuyết cũng là cao lớn, nở nang nha!"
Lăng Tam thẩm một mặt cười nịnh nói:
"Tẩu tử quá khách khí rồi, vẫn là gen của ngươi tốt hơn. Lăng Tuyết, mau lên đây chào hỏi Đại bá cùng Đại nương của ngươi đi."
Lăng Tuyết tuy cảm thấy rất khó chịu khi cha mẹ nàng nịnh nọt nhà Đại bá, thế nhưng nàng cũng không thể không nghe lời.
Nàng tiến lên phía trước, hướng về phía Lăng đại bá cùng Lăng đại nương cúi đầu chào hỏi.
"Đại bá, đại nương, các ngươi tốt."
"Tốt! Tiểu Tuyết thật là xinh đẹp, về sau đi Yến Kinh, đại nương mai mối cho ngươi một tấm chồng thật tốt! Nếu ngươi ở Yến Kinh phát triển sự nghiệp, cha mẹ ngươi cũng có thể hưởng phúc rồi."
Nghe xong lời này, Lăng Tam thẩm hai mắt mở to ra.
"Vậy thì tốt quá, Tiểu Tuyết, còn không mau cám ơn đại nương của ngươi?"
"Cám ơn cái gì? Đều là người trong nhà."
Lăng Tam thúc cười nói:
"Đại ca, tẩu tử, chúng ta vẫn là đi trước đi, ta đã đặt chỗ cho các ngươi một phòng tốt tại khách sạn Giang Châu, để ta đưa các ngươi đi đi."
"Cũng tốt, đi thôi!"
Một đoàn người cùng lên hai chiếc xe.
Lăng Tam thúc cũng không phải tìm Taxi mà chính là mướn hai chiếc Mercedes tới đón người.
Dù sao, nhà của Lăng Đại bá xưa đâu bằng nay, loại taxi hộ nhất định là không ngồi a.
Lăng đại bá cùng Lăng Tam thúc ngồi riêng một chiếc, mấy người khác thì cùng trên ngồi một chiếc Mercedes, chạy về hướng khách sạn Giang Châu.
Trên xe, sắc mặt Lăng đại bá có chút âm trầm.
"Tam đệ, ta nghe nói, Lăng Tiêu trở về rồi?"
"Đúng! Đại ca, Lăng Tiêu hơn nửa tháng trước đột nhiên trở về, ta cũng bị hắn làm cho giật cả mình."
"Nghĩ không ra hắn mạng lớn như vậy! Bị đánh gãy hai chân, sói trong núi không có làm thịt hắn, ngược lại còn để hắn chạy thoát!"
"Đâu chỉ vậy? Hắn không những trốn thoát, hai chân hắn cũng đã lành lặn như chưa có gì xảy ra. Hiện tại, hắn là bạn trai của Mục Y Nhân, cũng không lo cái ăn cái mặc đi."
"Đại nạn không chết, tất có hậu phúc! Xem ra, hắn đúng là quá may mắn rồi!"
"Đúng vậy a! !"
Dừng một chút, Lăng Tam thúc nhịn không được thấp giọng hỏi:
"Đại ca, ta có câu này không biết có nên nói hay không."
"Nói!"
"Lăng Tiêu lần này trở về, tính khí đã thay đổi không ít. Hắn nếu biết ngài hiện tại cùng Hoa gia làm ăn, Liệu hắn có... ?"
Mắt Lăng Đại Bá híp lại, khẽ cười một tiếng.
"Ta biết suy nghĩ của ngươi! Nhưng... Như vậy thì sao? Ta hiện tại, không phải là người mà Lăng Tiêu hắn có thể trêu chọc! Dù cho hắn có cô bạn gái nhỏ kia làm chỗ dựa, bất quá, cũng chỉ là tiểu nhân vật không đáng nhắc tới thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận