Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 653: Giết đến tận Vương Đô!

Thiểm Điện Điêu cuồng ngạo làm cho mọi người tim đập thình thịch không thôi, nhưng Lăng Tiêu liếc mắt qua, Thiểm Điện Điêu lại thành thành thật thật bay tới, ngượng ngùng cười một tiếng.
"Quân Chủ, ta đánh cũng không tệ lắm phải không?”
Lăng Tiêu liếc mắt nhìn hắn, nói:
"Đánh bại một tên nhân loại thực lực thấp hơn, ngươi rất kiêu ngạo sao?”
"Ách."
Thiểm Điện Điêu có chút uể oải, hiếm thấy hắn lần thứ nhất hóa thành hình người, lại bị Lăng Tiêu dạy dỗ một trận, một loại ủy khuất không có cách nào diễn tả bằng.
Bọn người Minh Thừa tiến lên đây, kích động hướng về phía Lăng Tiêu cúi đầu.
"Quân Chủ, quá tốt rồi, ngài trở về rồi!"
Lăng Tiêu gật gật đầu, nhìn thấy bọn người Minh Thừa không có việc gì, hắn cũng có chút vui mừng.
"Lần này, dọa cho các ngươi sợ chứ?”
"Không có! Chúng ta biết Quân Chủ nhất định sẽ quay trở về cứu chúng ta! Huống chi, đội quân Đại Triệu thì nhằm nhò gì! Bọn họ cũng không có thực lực đánh bại chúng ta!"
Đối với Minh Thừa lẻo mồm lẻo miệng, Lăng Tiêu cũng dở khóc dở cười.
Có điều rất nhanh, hắn liền lần nữa mở miệng nói:
"Tại sao không nhìn thấy Y Nhân? Nàng vẫn chưa về sao?”
bọn Người Minh Thừa không hiểu ra sao.
"Không có a! Phu nhân chẳng lẽ không phải cùng ngài đi tới Vương Đô Đại Triệu sao?”
Ánh mắt Lăng Tiêu không khỏi híp lại, ánh mắt hướng về hướng Vương Đô nhìn sang.
Nhìn thấy cái bộ dáng này của Lăng Tiêu, trong lòng mọi người không khỏi run lên.
"Quân Chủ, phu nhân sẽ không phải là... ?”
Lăng Tiêu nắm chặt nắm đấm, tâm niệm nhất động, Thiểm Điện Điêu trực tiếp hóa thành nguyên hình, sau đó, Lăng Tiêu trực tiếp đạp vào Thiểm Điện Điêu, thẳng đến phương hướng vương thành Đại Triệu nơi chân trời xa bay tới.
"Ta đi vương thành một chuyến, các ngươi cố gắng trông coi Viêm Hoàng Minh, một khi có tình huống gì, lập tức phái người đi vương thành nói cho ta biết!"
"Vâng!"
Ánh mắt mọi người lạnh thấu xương, Minh Thừa một quyền đánh vào mặt đất, cương khí đem mặt đất xé rách ra một cái hố sâu to lớn.
"Đáng chết! ! Nghĩ không ra chúng ta bây giờ thế không có tác dụng gì! Thật sự là đáng giận! Nếu như lúc trước, chúng ta đã sớm liền cùng Quân Chủ một chỗ giết qua!"
Kiếm Vô Sinh vỗ vỗ phía sau lưng Minh Thừa, khuyên giải nói:
"Đó là bởi vì thực lực Quân Chủ tăng lên thật sự là quá nhanh! Cho nên mới dẫn đến chúng ta tiến bộ không kịp so với Quân Chủ! Thế nhưng mà trên thực tế, nếu như tiến bộ của chúng ta có thể nhanh như Quân Chủ, Quân Chủ lại còn đáng gì chứ?"
"Không sai, Quân Chủ là tồn tại đặc thù duy nhất trên thế gian này, là thiên tài siêu việt phía trên thiên tài! Cho nên chúng ta chỉ có thể nhìn lấy hắn cách chúng ta càng ngày càng xa!"
"Ai!"
Thở dài một hơi thật sâu, tất cả mọi người cũng có chút mất mát.
Bọn họ cũng không có bởi vì Lăng Tiêu cứu mà cảm thấy cao hứng, ngược lại, bởi vì kéo chân Lăng Tiêu mà trở nên có chút hổ thẹn cùng bất đắc dĩ!
....
Mà giờ khắc này, tại bên trong vương thành Đại Triệu, trong mật thất dưới đất, Đại Triệu Vương đã đem Mục Y Nhân một mực nhốt ở trong huyết trì.
Huyết trì cuồn cuộn sóng ngầm, trong đó tích tụ hung sát chi khí đếm mãi không hết!
Đó là oán khí của vô số thiên tài mang huyết mạch Đại Chu bị vương thất Đại Triệu giết chết!
Vô số oán khí, uế khí (khí tức dơ bẩn), hận ý, các loại cảm xúc tiêu cực dây dưa lẫn nhau, muốn đem mọi sinh mệnh đều nghiền ép.
Cho dù là Mục Y Nhân, giờ phút này thực lực đã đạt đến cảnh giới Đại La Kim Tiên tứ phẩm, nhưng mà tại bên trong huyết trì này, vẫn như cũ bị nghiền ép, không hề có lực hoàn thủ!
Nàng chỉ có thể dựa vào cương khí trong cơ thể mình để duy trì vòng phòng hộ!
Nhưng mà, mỗi một khắc, mỗi một giây, vòng phòng hộ trên người nàng đều sẽ bị hung sát chi khí phản phệ!
Mà hiện tại, Mục Y Nhân còn chưa thể hấp thu năng lượng, một khi hấp thu, toàn bộ đều là hung sát chi khí! Ngược lại sẽ ăn mòn kinh mạch của nàng, để linh khí trong cơ thể nàng sinh ra hỗn loạn, sau cùng, tăng tốc tốc độ tử vong của nàng, để cho nàng chết không có chỗ chôn!
Lúc này, sắc mặt Mục Y Nhân đã xấu đến mức có chút khó coi, trắng bệch không có chút huyết sắc nào, rất hiển nhiên, linh khí trong cơ thể nàng đã tiêu hao lượng lớn, chỉ sợ chống đỡ không được bao lâu, vòng phòng hộ liền sẽ biến mất!
Cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, Mục Y Nhân lạnh lùng nói:
"Triệu Vương, ta cùng ngươi không oán không thù, ngươi vì sao lại đối với ta như vậy?”
Triệu Vương lạnh nhạt thoáng nhìn.
"Loại vấn đề ngu xuẩn này từ trong miệng ngươi hỏi ra, thật sự là không cần thiết! Trượng phu của ngươi nhiều lần vô lễ đối với vương thất Đại Triệu ta, tội ác đáng chém! Hắn đáng chết, ngươi là nữ nhân của hắn, cũng đáng chết giống vậy!"
"Ngươi cũng quả thực vô sỉ! Chúng ta tốt xấu cũng trợ giúp Đại Triệu đánh bại Bắc Tề!"
"Hừ! Chiến công của các ngươi, căn bản là không có cách nào cùng tội lỗi của các ngươi đánh đồng!"
"Ta nhổ vào!"
Mục Y Nhân gắt một cái.
Nước bọt chạm vào huyết trì, lập tức liền bị hung sát chi khí ăn mòn, biến mất vô ảnh vô tung!
Có thể thấy những hung sát chi khí khủng bố này làm người ta sợ hãi đến cỡ nào!
"Ngươi chỉ là muốn thối luyện huyết mạch hoàng thất Đại Chu trong cơ thể ta mà thôi! Đừng đem mình nói thành đường hoàng như vậy! Đồ vô sỉ!"
Triệu Vương nhún nhún vai.
"Không sai! Đem lời nói này nói ra, coi như ngươi có chút đầu óc! Thế nhưng mà, vậy thì thế nào? Thế giới của võ giả, vốn là ngươi ăn ta, ta ăn ngươi! Mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tôm tép. Ngươi tuy nhỏ yếu, lại nắm giữ huyết mạch Tử Vi Đế Hoàng, thần bí nhất cũng là cao cấp nhất trong huyết mạch hoàng thất Đại Chu... Bản thân chính là một loại nguyên tội!"
"Lăng Tiêu sẽ không bỏ qua ngươi!"
"Ha ha ha... Hắn sẽ không bỏ qua cho ta, ngươi cho rằng, bản vương sẽ bỏ qua cho hắn sao? Ta nói thật cho ngươi biết đi! Lăng Tiêu hắn bản thân đều khó bảo toàn! Hiện tại, chí ít có ba vị Tiên Vương, tăng thêm hai vị Tiên thú cấp tám, lại thêm trận pháp do 100 tỷ linh thạch tạo thành cùng một chỗ đối phó với hắn! Tình huống này, cho dù là một Tiên Vương cấp cao cũng không thể tuỳ tiện tiếp nhận, càng không cần nói nhiều là một tên Lăng Tiêu!"
Trong lòng Mục Y Nhân chấn động, ánh mắt càng thêm sắc bén hơn mấy phần!
"Tên súc sinh nhà ngươi! Nếu như Lăng Tiêu có xảy ra chuyện gì, ta cho dù chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Ngu ngốc! Ngươi chính là sẽ chết không có sai, nhưng mà, huyết mạch của ngươi cuối cùng cũng sẽ bị ta chiếm được! Ngươi căn bản là không có cách nào làm tổn thương ta!"
Triệu Vương cười ha ha, thân thể trong huyết trì, dùng tay vớt lên một bụm máu uống vào trong bụng, bên trong ánh mắt toát ra một tia tham lam.
"Triệu Vương ta, vốn dĩ chỉ là một tên tiểu bối vô danh, cho dù là ngẫu nhiên đã thức tỉnh huyết mạch Hoàng thất Đại Chu, cũng chỉ là một cái huyết mạch bỏ đi bình thường! Nếu như ta không đủ nỗ lực, đời này, đời sau, mười đời, ta vẫn như cũ là đồ bỏ đi bên trong đồ bỏ đi! Thế nhưng mà, ta lại nhờ vào phương pháp thôn phệ huyết mạch này, để đề thăng thực lực của mình, để cho ta vượt qua Vận Mệnh, đạt đến may mắn chí cao vô thượng của đời người!"
"Bây giờ, ta càng là muốn sử dụng phương pháp kia để nghịch thiên cải mệnh! Ta phải dùng huyết mạch Hoàng thất tốt nhất để đề thăng đẳng cấp huyết mạch của ta! Để cho ta nắm giữ thiên tư mạnh hơn! Ta muốn vượt qua thân phận Dị Tính Vương, ta muốn bắt Đại Chu Đế Quốc lại, ta muốn làm Hoàng Đế! Để tất cả những người xem thường ta, toàn bộ đều bị ta giẫm ở dưới chân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận