Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 996: Nguy cơ đến (1)

“Đó căn bản là việc không thể nào. Chúng ta không thể đồng ý, các ngươi quả thực là đang khi dễ người khác.”
“Không sai! Các ngươi khi dễ như vậy a! Mặc dù hàng năm các ngươi đều đứng vị trí đầu, nhưng mà kết quả trận đấu cũng không phải do các ngươi định đoạt.”
“Điều kiện này căn bản cũng không hợp lý, chúng ta sẽ không tiếp nhận . Nếu như các ngươi nhất định ép chúng ta tiếp nhận thì về sau chúng ta chỉ có thể rời khỏi cuộc thi đấu này.”
Trưởng lão Hàn Tinh Cung không nói hai lời, trực tiếp liền bắt đầu cự tuyệt. Trên thực tế, chỉ cần không phải đồ đần thì trên cơ bản cũng sẽ không lựa chọn đáp ứng loại điều kiện này .
Tuy nhiên đáng tiếc là Đao Thần Cung rõ ràng không muốn cho bọn hắn bất kỳ cơ hội nào!
“Nếu như các ngươi không tham gia cuộc thi này nữa thì đành vậy, ngược lại đối với chúng ta thì các ngươi có hay không cũng được.”
“Ngươi!”
Đám người Hàn Tinh Cung tức gần chết. Nhìn thấy liền muốn ra tay. Lúc này, một vị trưởng lão Đao Thần Cung khác lại trực tiếp mở miệng nói:
“Nếu như các ngươi không phục, cũng không có gì. Hỏi một chút mọi người có tức giận hay không? Nếu như tất cả mọi người nguyện ý, vậy chúng ta cũng không thể nói gì hơn nữa. Nhưng nếu như mọi người không muốn, trận đấu này các ngươi liền phải làm theo yêu cầu của chúng ta.”
Câu nói này vừa ra, các trưởng lão Hàn Tinh Cung lập tức gật đầu đáp ứng!
“Tốt. Đây chính là các ngươi nói, chờ lúc nữa tuyệt đối không nên đổi ý. Nếu như các ngươi dám nói mà không giữ lời thì chúng ta nhất định sẽ tìm các ngươi tính sổ.”
Nhưng mà lúc này, Lăng Tiêu lại hơi hơi híp mắt lại. Rất rõ ràng hắn đã nghĩ đến vấn đề này, trưởng lão Hàn Tinh Cung nghĩ vấn đề quá đơn giản, bọn hắn căn bản cũng không biết lòng người ghê tởm bao nhiêu.
Nếu như chỉ là những thứ hạng thấp thì những tông môn khác nhất định sẽ không quá để ý. Nhưng mà bây giờ, cái này đã liên lụy đến hai thứ hạng đứng đầu!
Như vậy, liền đã tổn hại đến lợi ích của bộ phận lớn người. Có thể nói, tất cả bọn hắn bây giờ đều nhằm vào Hàn Tinh Cung !
Nhân loại không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn. Nhưng mà bây giờ, Hàn Tinh Cung là kẻ địch của tất cả mọi người. Đây chính là điều xui xẻo thứ 2!
Quyền lợi không lớn bằng người khác, còn bị người ta ghi hận!
Sự thật quả nhiên giống như hắn tưởng tượng, ngay tại sau khi trưởng lão Hàn Tinh Cung mở miệng hỏi một chút, tất cả tông môn khác vậy mà không ai mở miệng đáp lời. Điều này liền mang ý nghĩa, bọn hắn cũng đã đồng ý với ý kiến của Đao Thần Cung!
Trong chớp nhoáng này, sắc mặt trưởng lão Hàn Tinh Cung trong nháy mắt xám ngắt. Bởi vì, ngay cả trưởng lão Địa Liệt Tông có quan hệ tương đối tốt với bọn hắn thế mà cũng không nói gì. Không nói phụ bọn hắn một câu, đây còn là người sao?
“Các ngươi bị sao vậy? Hàn Tinh Cung chúng ta cùng Địa Liệt Tông các ngươi, từng ấy năm tới nay như vậy vẫn luôn là hảo bằng hữu a! Làm sao đến thời khắc mấu chốt thì các ngươi không nói câu nào. Các ngươi là có ý gì?”
Trưởng lão Địa Liệt Tông ho nhẹ hai tiếng, lúng túng nở nụ cười, nói:
“Kỳ thực chúng ta cảm thấy chuyện này, Đao Thần Cung nói cũng không có sai. Ngươi suy nghĩ một chút tông môn các ngươi cũng không thể chiếm tiện nghi lớn như vậy a? Nếu không, trong lòng mọi người đều không phục. Còn nói nữa, các ngươi có nghĩ tới một chút hay không? Cái thành tích này của các ngươi là rất ảo , liền xem như bắt tới tay thì đối với các ngươi cũng không thể xem như thành tích chân chính. Còn không bằng để hắn đi lên đánh một trận, biểu hiện ra tốt một chút bản sự của Hàn Tinh Cung các ngươi!”
Sau khi nghe được câu nói này, chư vị trưởng lão Hàn Tinh Cung cũng không nhịn được cười lạnh một tiếng!
Câu nói này của đối phương thật đúng là nói quá êm tai . Mặt ngoài giống như là đang suy nghĩ cho bọn họ. Nhưng mà trên thực tế lại ở sau lưng thọc bọn hắn một đao, quả thật quá độc!
“Hảo! Hảo! Các ngươi lợi hại! Hôm nay xem như chúng ta thấy rõ ràng bộ mặt thật của các ngươi. Chúng ta phục rồi, được chưa?”
Nói xong, chư vị trưởng lão lập tức đề nghị với Triệu chưởng giáo:
“Chưởng giáo, chúng ta không cần quan tâm đến bọn hắn, không phải chỉ là đánh một trận sao? Cùng lắm thì chính là thua, ngược lại vị trí thứ hai vẫn là của chúng ta. Có gì phải sợ?”
“Đúng vậy! Không sai, đi lên đánh một trận với bọn hắn. Cùng lắm thì tìm cơ hội trực tiếp chịu thua, chẳng phải mọi việc đã xong hết hay sao.”
Triệu chưởng giáo cười khổ tâm.
Vấn đề nào có dễ dàng như bọn hắn nghĩ vậy? Nếu thật sự dễ dàng như vậy, thế thì Đao Thần cung kia cũng không có khả năng gây khó khăn với bọn hắn. Vấn đề này rõ ràng chính là để làm khó dễ bọn hắn . Cho dù lựa chọn cái nào, đối với bọn hắn đều là một chuyện rất nguy hiểm.
Nếu để cho Lăng Tiêu đi lên đánh, tình huống kia rất rõ ràng, đệ tử Đao Thần Cung đối phương tuyệt đối sẽ không cho hắn bất kỳ cơ hội chạy trối chết nào. Chỉ cần hắn lộ ra một sơ hở thì đối phương tuyệt đối sẽ thừa cơ ra chiêu, một chiêu mất mạng!
Cho dù là hắn căn bản đánh không thắng đối phương, không lộ sơ hở, đối phương cũng sẽ không đánh hắn xuống dưới lôi đài, nhất định sẽ nghĩ biện phong kín pháp tất cả đường lui của hắn!
Mục đích của đối phương rất rõ ràng chính là vì giết hắn, dùng chuyện này để bày ra tôn nghiêm không thể xâm phạm của bọn hắn!
Mà từ một góc độ khác thì nếu như bọn hắn lựa chọn bỏ quyền, không chỉ là xếp hạng thấp xuống. Đồng thời, bọn hắn còn có thể trở thành đối tượng để những người khác nhục nhã. Đến lúc ấy, toàn bộ đệ tử Hàn Tinh Cung cũng đều không ngốc đầu lên được! Lần tranh tài kế tiếp cũng không cần trở lại!
Đây là một cái lựa chọn lưỡng nan. Đừng nói là người khác, cho dù là chưởng giáo như hắn, trong thời gian ngắn, cũng không biết nên lựa chọn làm sao.
Nếu như chỉ là một đệ tử bình thường thì có lẽ hắn sẽ lựa chọn để cho đối phương hi sinh vì tông môn! Nhưng mà đáng tiếc là, đối phương là một thiên tài, là Lăng Tiêu!
Đây là thiên tài mà tông môn bọn hắn từng ấy năm tới nay mới gặp được, có thể mang đến một tương lai hoàn toàn mới cho Hàn Tinh Cung!
Nếu để hắn bị hao tổn gì ở đây, cũng mang ý nghĩa tổn hại cực lớn đối với tông môn. Nhưng nói như vậy, cho dù lựa chọn con đường nào, đối với tông môn bọn hắn đều không phải là một chuyện tốt.
Lúc này, hắn liếc mắt nhìn Lăng Tiêu bên cạnh, hít thở sâu một hơi, phảng phất như sắp ra một quyết định trọng đại.
“Lăng Tiêu, thời gian ta và ngươi gặp nhau không hề dài, cho nên ta cũng không xem như hoàn toàn hiểu rõ ngươi. Thậm chí ta hiện tại cũng không biết thực lực của ngươi rốt cuộc mạnh cỡ nào. Mặc dù ta là một chưởng giáo, làm việc cần cân nhắc cho tông môn. Nhưng mà, đồng thời ta cũng coi như là một trưởng bối, cho nên lựa chọn này đối với ta chính là một vấn đề rất khó khăn. Bây giờ, ta quyết định đem quyền quyết định lựa chọn này giao cho ngươi! Cho dù ngươi chọn ra sao thì ta đều ủng hộ quyết định của ngươi, hơn nữa, ta sẽ tuyên bố cùng những người khác quyết định này là do ta làm.”
Hắn nói câu đó cũng đẩy Lăng Tiêu vào tình cảnh lưỡng nan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận