Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 594: Kịch chiến.

"Chuyện đó cũng không nhất định là nằm mơ đâu. Lâm Lang, chỉ cần lần này ta diệt được Đại Triệu thì nàng sẽ là nữ nhân của ta!"
"Vậy để ta giết ngươi trước rồi hẵng nói!"
Công chúa Lâm Lang không cách nào chịu đựng sự đùa giỡn của đối phương thêm nữa, nàng giẫm mạnh chân một cái khiến mặt đất xuất hiện từng vết rạn nứt, cả người nàng giống như tia chớp, một mình xông vào trong đại quân Bắc Tề.
Hơn 10 triệu binh lính Đại Triệu, dưới sự dẫn dắt của nàng mạnh mẽ xuất kích, trận đại chiến thứ hai chính thức nổ ra.
"Bảo hộ Đại vương tử!"
Đại quân Bắc Tề lập tức xông lên trước, công kích công chúa Lâm Lang.
Công chúa Lâm Lang dù sao cũng là một Chuẩn Đạo Linh Tiên tam phẩm, một thân tu vi xuất thần nhập hóa, những đệ tử Bắc Tề kia dĩ nhiên khó có thể so sánh được.
Vì vậy, chỉ trong chớp mắt công chúa Lâm Lang đã trực tiếp giết chết hàng ngàn người!
Một đạo thân ảnh xinh đẹp tao nhã di chuyển trong đại quân với lực lượng lôi đình, mỗi giây đều nhanh chóng chém giết không ngừng!
Từng giờ từng phút trôi qua, số đệ tử Bắc Tề chết dưới tay công chúa Lâm Lang càng ngày càng tăng theo thời gian, lên đến hơn vạn người.
Với kiểu chiến đấu tàn sát như vậy, cho dù đại quân Bắc Tề có nhiều người hơn nữa cũng không có khả năng ngăn cản được nàng!
Đối diện với công chúa Lâm Lang như một vị Chiến thần kia, toàn bộ quân doanh Bắc Tề cũng không tránh khỏi bắt đầu có chút gấp gáp.
Vị Đại vương tử Bắc Tề ngồi ở phía sau, cười lạnh.
"Dám đến chỗ của ta giở trò ngang ngược, ngươi cũng thật là to gan! Dừng tay lại cho ta!"
Dứt lời, hắn giẫm chân một cái, thân thể biến thành một tia chớp bắn thẳng ra, chỉ trong chớp mắt, Đại vương tử Bắc Tề đã đến trước mặt công chúa Lâm Lang.
Công chúa Lâm Lang, bỗng dưng cảm nhận được một cỗ linh khí cuồn cuộn ép tới, nàng nghiến chặt hàm răng, hai tay nhanh chóng kết ấn.
Trên trời điện quang lấp lóe sau đó ngưng tụ rơi xuống phía trên nắm tay của nàng biến thành một trường kiếm.
Thanh trường kiếm này chứa đầy sự uy nghiêm không thể nghi ngờ của lực lượng lôi đình khiến cho lòng người kinh sợ, không dám cùng nó chống đỡ ngang hàng.
Mọi chỗ nó đi qua đều khiến toàn bộ đại quân Bắc Tề sợ hãi chạy trốn.
Thế nhưng chỉ có Đại vương tử Bắc Tề là không hề có chút sợ hãi nào.
Tay phải hắn đánh ra một chiêu, một đạo trường thương thẳng tắp bằng hảo diễm liền xuất hiện ở trong tay hắn. Tiếp đó, cổ tay hắn dùng lực vẩy một cái.
"Oanh --!"
Trường thương hỏa diễm cùng trường kiếm lôi điện va đập vào nhau.
Hai người này đánh nhau, chỉ là một lần đối chiêu, lại có thể đem hết thảy không khí ở trước mặt toàn bộ đều bị tản ra.
Công kích nguyên tố đã không chỉ là trên phương diện linh khí nữa, nguyên tố nổ mạnh sẽ sản sinh cảnh tượng điện quang cùng hoa lửa, mỗi một tia chớp hay đốm lửa nhỏ rơi xuống mặt đất đều dẫn đến một trận nổ mạnh trong phạm vi trăm mét của biên giới. Cấp bậc Chân Tiên căn bản là không thể ngăn cản được.
Lực lượng của dòng máu Hoàng thất Đại Chu, chung quy là vẫn vô cùng mạnh mẽ!
Ít nhất ở trong lãnh thổ của Hoàng thất Đại Chu không một ai có thể chống lại được.
Lửa cùng điện tiếp xúc khiến cho không khí bên trong trận chiến quyết liệt nổ toác ra, giống như một tiếng trống trận, vang vọng ở trong lòng mọi người.
Gần 5000 vạn tu sĩ ở phía dưới, máu tươi đều như bắt đầu cháy lên, cái cảm giác kinh sợ đến tê liệt tâm thần, sợ hãi chấn động lòng người tất cả đều ngưng tụ ở trong đầu óc, kích động mọi ý thức, khiến cho người ta điên cuồng.
Trong sự sợ hãi vô cùng đó, đám tu sĩ hoàn toàn quên đi chính mình, mỗi người đều chém giết đến đỏ cả mắt, chỉ cần là kẻ địch thì đều chém hết, một người cũng không giữ lại!
Lực tàn phá của chiến đấu đã vượt quá sức tưởng tượng của mọi người!
Mỗi một lần đối chiêu đều khiến cho cương khí nổ mạnh, mà một cỗ cương khí nổ mạnh còn chưa khuếch tán biến mất hết, thì một cỗ cương khí nổ mạnh khác đã bổ sung thêm vào.
Cương khí trên chiến trường bởi vì không thể khuếch tán mà trở nên dày đặc hơn. Cương khí cuối cùng hóa thành linh khí, sau đó lại bị nhóm tu sĩ hấp thu, rồi lại lần nữa phát ra.
Năng lượng là tồn tại vĩnh hằng, nó sẽ không bởi vì 5000 vạn người đồng thời vận dụng mà biến mất không thấy.
Chỉ có sinh mệnh con người là có giới hạn thôi, nhất là sau khi bị thương nặng.
Cái kiểu áp lực khiến tim người đập nhanh, làm cho người ta thở dốc.
Không ai dám dừng lại, dừng lại đồng nghĩa với cái chết!
Bọn họ chỉ có thể liều mình chém giết, chỉ có giết chết người trước mắt, bọn họ mới có thể tiếp tục sống sót.
Dưới áp lực đó, mỗi giây ở trên chiến trường, số người tử vong lên tới hơn 10 vạn, 2-3giây đồng hồ trôi qua liền có 100 vạn tu sĩ chết đi.
Chiến tranh mang đến không chỉ đau xót mà đồng thời cũng mang đi rất nhiều sinh mệnh của các tu sĩ.
Đám tu sĩ cấp dưới đã chết, trên phương diện linh khí, tài nguyên của Đại Chu sẽ dư ra rất nhiều, có thể giảm bớt càng nhiều sự nôn nóng, càng nhiều cạnh tranh.
Điều này đối với đế quốc Đại Chu vốn có tài nguyên hữu hạn mà nói hoàn toàn là một điều tốt. Đó cũng là lý do vì sao đế quốc Đại Chu từ trước đến nay đều không can thiệp vào sự tàn sát của các vương quốc Kỳ Hạ này!
Đáng thương thay nhóm tu sĩ này hoàn toàn không biết chính mình chỉ là đám đồ chơi thấp kém, những con kiến rẻ mạt.
Bọn họ còn tưởng rằng mình chính là đang vì nước mà liều mạng.
Với tư tưởng đó, tất cả binh sĩ hoàn toàn đã quên đi chính mình là ai!
Song phương giao chiến với nhau hơn mười giây, trên chiến trường đã ngã xuống một phần năm quân số!
Trong đó, đế quốc Đại Triệu chiếm 4 phần, vương quốc Bắc Tề chiếm 6 phần còn lại.
Dù sao, đế quốc Đại Triệu cũng không phải là bên khởi xướng chiến tranh, một đám người lòng mang theo lửa giận muốn nhanh chóng đánh đuổi Bắc Tề trở về phương Bắc.
Trên không trung, một hồng một xanh, hai đạo ánh sáng không ngừng lóe lên, không ngừng va chạm vào nhau.
Mỗi một lần va chạm, đều dẫn đến nổ mạnh do công kích nguyên tố.
Đó là Đại vương tử Bắc Tề cùng công chúa Lâm Lang Đại Triệu quyết đấu với nhau.
"Ha ha ha! Đã sớm nghe nói, dòng máu Hoàng thất của công chúa Lâm Lang làm thức tỉnh nguyên tố lôi điện có uy lực kinh người, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là không hề tầm thường, thật sảng khoái!"
"Ta nhất định sẽ giết chết ngươi!"
"Lâm Lang, nàng việc gì phải như vậy? Nàng và ta môn đăng hộ đối, lực lượng huyết mạch, một người là hỏa, một người là điện, nếu sinh con chắc chắn sẽ không hề thua kém nàng và ta, thậm chí còn có thể tăng lên một trình độ mới! Lâm Lang, nàng đầu hàng đi, ta lấy tính mạng đảm bảo, tuyệt đối sẽ không làm hại nàng cùng tất cả hoàng thân quốc thích của Đại Triệu."
"Đồ khốn kiếp, ngươi đừng nằm mơ! Ta hôm nay chắc chắn giết chết ngươi!"
Lâm Lang tức giận tới cực điểm, tên Đại vương tử Bắc Tề này quả thực là muốn làm nàng tức chết!
Tề Thắng Vũ khóe miệng cười nhẹ.
"Xem ra, nàng và ta chung quy vẫn không thể nói chuyện với nhau được rồi! Nếu đã như vậy, hôm nay ta sẽ bắt giữ nàng, tự mình âu yếm nàng, đến lúc đó, nàng chính là người của ta, ha ha ha....."
Tề Thắng Vũ lần thứ hai phát lực khiến cho Lâm Lang vừa tức vừa giận, lực lượng của tên Tề Thắng Vũ này thế nhưng so với nàng còn mạnh hơn ba phần!
Vừa rồi, hắn thế mà lại che giấu thực lực chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận