Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 944: Giang Gia Bức Bách

Mạc trưởng lão hỗ trợ đi tìm tiền bối cao nhân của gia tộc Hàn Băng. Mà Lăng Tiêu cùng Băng Như Ngọc thì lại ở bên trong biệt viện.
“Lăng Tiêu, ngươi phải cẩn thận một ít. Thế lực Hàn Tinh Cung này vô cùng phức tạp, chỉ cần không cẩn thận có thể mang đến cho mình phiền toái rất lớn. Vạn nhất đắc tội người khác, sau lưng chết như thế nào cũng không biết. Tuy rằng ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, tư chất cũng vô cùng yêu nghiệt, nhưng mà ngươi vẫn nên chú ý một ít, đề phòng tiểu nhân.”
Lăng Tiêu gật gật đầu.
“Ta biết, tiểu nhân nơi này rất nhiều, vừa rồi tiến vào không phải đã gặp một đám sao?”
Băng Như Ngọc cong môi cười.
“Ngươi nói bọn người Nghiêm trưởng lão sao? Nghiêm khắc mà nói, bọn họ còn không tính là tiểu nhân gì. Thực lực của bọn họ quá kém, lời nói không có trọng lượng, không có khả năng tạo thành thương tổn quá lớn đối với ngươi. Chân chính lợi hại là những gia hỏa có tiềm lực, còn có một ít trưởng lão có thân phận địa vị tương đối cao.”
“Đã biết!”
...
Mà cùng lúc đó, bên trong một biệt viện khác, không khí đã nghiêm túc tới cực điểm.
“Ngươi nói gì? Có người dám can đảm giết hại con cháu Giang gia chúng ta thật sao?”
“Trưởng lão, tuyệt đối là sự thật. Người Giang gia chúng ta tiến đến gia tộc Hàn Băng cầu thân, gia tộc Hàn Băng bọn họ không chỉ có khinh thường chúng ta, còn giết đệ tử tiến đến cầu thân của chúng ta!”
“Ngươi là nói bọn người Giang Lâm? Không nên a! Tuy rằng Giang Lâm bọn họ tiến đến cầu thân, chính là trong tay bọn họ có Hàn Tinh lệnh! Gia tộc Hàn Băng muốn động đến hắn ít nhất cũng phải bận tâm một chút đến đồ vật trong tay hắn chứ. Sao có thể sẽ dễ dàng giết hắn như vậy?”
“Trưởng lão, không biết từ nơi nào gia tộc Hàn Băng có một siêu cấp thiên tài. Tiểu tử kia chỉ có hơn hai mươi tuổi, hiện tại tu vi cũng đã đạt tới Thí Thần cảnh! Bởi vì Giang Lâm sư huynh coi trọng vị hôn thê của hắn, Băng Như Ngọc trong thế hệ tuổi trẻ của gia tộc Hàn Băng, bị hắn ghi hận trong lòng. Sau đó đã bị hắn giết.”
“Trước khi Giang Lâm sư huynh chết đã bóp nát Hàn Tinh lệnh, Mạc trưởng lão đã lập tức đuổi qua. Nhưng mà sau khi biết được thiên phú của hắn, không chỉ có không có giết chết đối phương, ngược lại còn mang đối phương về Hàn Tinh Cung chúng ta!”
Giang trưởng lão nháy mắt đứng dựng lên, bởi vì quá mức phẫn nộ mà trán cùng mu bàn tay đều nổi lên toàn là mạch máu!
“Mạc trưởng lão đáng chết này! Đầu óc của hắn bị nước vào rồi hay sao? Người Giang gia ta bị người khác giết, thế nhưng hắn đều thờ ơ, chỉ vì thấy đối phương có thiên phú yêu nghiệt liền dám bao che đối phương, quả thực là đáng chết!”
“Trưởng lão, hiện tại tiểu tử kia đã đi tới nơi này, đang ở biệt viện của Mạc trưởng lão, phỏng chừng không bao lâu những trưởng lão khác trong tông môn sẽ biết đến sự tồn tại của hắn, đến lúc đó khẳng định sẽ đi tìm hắn. Nếu như đến lúc đó, chúng ta muốn giết hắn cũng liền khó khăn hơn nhiều.”
“Ngươi nói không tồi. Nếu như để những trưởng lão khác trong tông môn biết được tiểu tử kia, bọn họ khẳng định sẽ phát điên, điên cuồng tranh cướp tiểu tử kia! Như vậy đi, hiện tại liền lập tức chuẩn bị nhân mã đuổi qua, thừa dịp trưởng lão khác còn không biết hắn tồn tại, đi trước một bước giết chết hắn.”
“Vâng! Thuộc hạ liền đi chuẩn bị!”
Giang gia rất nhanh đã chuẩn bị xong, sau đó liền đi thẳng đến chỗ Lăng Tiêu! Ý tứ của bọn họ cực rõ ràng, chính là muốn giết Lăng Tiêu!
Mà lúc này, Mạc trưởng lão lại không biết chuyện này, chỉ là đi tới nơi của Thủ tịch trưởng lão Băng Lam Tâm của gia tộc Hàn Băng dưới chân núi!
“Đứng lại! Nơi này là nơi tu luyện của Thủ tịch trưởng lão, người không liên quan không được đi vào.”
Đệ tử phụ trách trông coi dưới chân núi lập tức ra tay ngăn cản Mạc trưởng lão. Tuy rằng đối phương chỉ là hai đệ tử nho nhỏ, nhưng mà Mạc trưởng lão cũng không có vô lễ với hai nàng.
“Ta có việc, muốn cầu kiến Băng trưởng lão!”
“Băng trưởng lão hiện tại đang bế quan tu luyện, người không liên quan đều không gặp! Ngươi có chuyện gì thì chờ nàng bế quan xong hẵn nói, còn bây giờ thì mau quay về đi.”
Mạc trưởng lão lại lần nữa mở miệng nói:
“Chuyện này của ta có quan hệ với gia tộc Hàn Băng!”
“Gia tộc Hàn Băng?”
Lời vừa nói ra, sắc mặt hai nữ đệ tử nháy mắt biến đổi. Bọn họ cũng đều là dòng chính gia tộc Hàn Băng, nghe được gia tộc Hàn Băng có việc, liền không nói hai lời, lập tức mở miệng đồng thanh hô lên.
“Không sai! Chính là chuyện có quan hệ với gia tộc Hàn Băng, hơn nữa còn là một chuyện lớn. Các ngươi nhất định phải cho ta đi vào, nếu như có gì ngoài ý muốn, không chỉ là gia tộc Hàn Băng các ngươi, ngay cả Hàn Tinh Cung chúng ta chỉ sợ cũng sẽ không có trái cây ngon để ăn.”
“Vậy đi! Ngươi ở chỗ này chờ. Chúng ta liền đi thông báo!”
“Vậy đa tạ hai vị!”
Mạc trưởng lão chắp tay, vẻ mặt cung kính, trung thực đứng chờ!
Hắn vẫn hiểu được một ít lễ tiết, dù gì Băng Lam Tâm tốt xấu cũng là Thủ tịch trưởng lão Hàn Tinh Cung, địa vị của nàng vô cùng cao quý.
Đừng nhìn nàng chỉ là một nữ nhân, nếu nói luận thực lực, toàn bộ Hàn Tinh Cung cũng chỉ sợ không có mấy người thắng được nàng.
Mà mặt khác, mọi người Giang gia rất mau liền tới biệt viện của Mạc trưởng lão!
Bên trong biệt viện, đám người Lăng Tiêu đều đang nghỉ ngơi, chờ đợi Mạc trưởng lão trở về. Nhưng mà, không bao lâu, dường như Lăng Tiêu phảng phất cảm ứng được gì, đôi mắt híp lại, sắc mặt lạnh lùng, nói:
“Có người tới, hơn nữa trên người còn mang theo sát khí đằng đằng. Xem ra người tới không có ý tốt, cẩn thận một chút.”
Trong lòng Băng Như Ngọc chột dạ.
“Chẳng lẽ là Nghiêm trưởng lão hay sao?”
“Không phải hắn. Hắn không có sát khí lạnh thấu xương như vậy!”
Giọng nói vừa dứt, cửa lớn đã bị người ta dùng chân đá văng.
Toàn bộ các đệ tử trong viện đều cả kinh:
“Là ai?”
“Hừ!”
Đối phương hừ lạnh một tiếng.
“Hàn Tinh Cung, Giang Thần, Giang trưởng lão tới, đệ tử các ngươi mắt mù hay sao? Còn không chạy nhanh hành lễ với Giang trưởng lão?”
“Giang trưởng lão, ngươi không phải ở nơi này. Ngươi tới chỗ của chúng ta làm gì?”
“Không sai! ! Nơi này của chúng ta chính là địa bàn của Mạc trưởng lão, cũng không có bất kỳ quan hệ gì cùng Giang trưởng lão các ngươi.”
“Làm càn! Đây là cách các ngươi nói chuyện với một trưởng lão hay sao, nên đánh.”
Đối phương không chút khách khí, trực tiếp tiến lên tát hai cái khiến tên đệ tử kia đỏ cả mặt!
“Chết tiệt! Các ngươi dựa vào gì đánh người?”
“Vô nghĩa! Dám ở trước mặt Giang trưởng lão chúng ta kiêu ngạo như thế, không đánh thì quả thực là phải xin lỗi ngươi!”
“Đáng chết! Ngươi cho rằng ngươi là gì? Ngươi tưởng rằng chúng ta sợ ngươi hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận