Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 80: Trở Về Chuẩn Bị Quan Tài Đi

Hai mắt Lăng Tiêu híp lại, bắn ra hai đạo quang mang lạnh thấu xương.
Quang mang này cũng không khác với kiếm khí là bao, hướng thẳng vào Thất trưởng lão mà đánh tới.
"Đáng chết!"
Thất trưởng lão gầm lên một tiếng, lập tức vận chuyển chân khí chống cự lại đạo quang mang của Lăng Tiêu.
Nhưng khoảng cách giữa hai bên lại quá gần, Thất trưởng lão căn bản là không kịp phản ứng.
Kiếm quang vừa đi qua, Thất trưởng lão hai tay lại rơi ngay xuống đất, hắn kêu thảm một tiếng, sắc mặt lúc này trắng bệch như sáp!
Nếu không phải hắn là tu luyện giả, có chân khí hộ thể, giờ khắc này, hẳn đã sớm phải hôn mê rồi!
"Lăng thiếu chủ, ngươi đây là có ý gì? Ngươi không khỏi có một chút khinh người quá đáng sao?"
Sắc mặt của các vị trưởng lão Thiết Quyền Môn lúc này đã là khó coi tới cực điểm, Lăng Tiêu ngược lại chỉ nhìn thoáng qua bọn hắn một cái.
"Dám ở trước mặt ta hô to gọi nhỏ, ta không giết hắn, đã là khách khí lắm rồi!"
"Ngươi — —!"
Bọn người trưởng lão Thiết Quyền Môn cắn răng một cái.
"Lăng thiếu chủ, ngươi đây là căn bản là không muốn cùng chúng ta hòa hảo sao!"
"Hòa hảo?"
Lăng Tiêu khẽ nhếch miệng, cười tà mị một cái.
Hắn nâng chung trà lên, nhấp một ngụm, sắc mặt lạnh lùng nói:
"Ta từ đầu đến cuối, đều không có nói qua hai chữ 'Hòa hảo'! Ta chỉ nói hoặc là 'Thần phục ', hoặc là 'Tử'!"
"Ngươi — —! Lăng thiếu chủ chẳng lẽ không sợ Quỷ Cốc ngươi và Thiết Quyền Môn bọn ta giao chiến ngay lúc này hay sao? Nếu là như thế, ngươi lúc này đang đơn thương độc mã ở Giang Châu này, chỉ sợ là ngay cả bản thân mình cũng không lo nổi đâu?"
"Uy hiếp ta sao?"
Lăng Tiêu nhàn nhạt liếc qua một cái.
"Thiết Quyền môn, chỉ là một cái tông môn hạng hai, ngay cả Bách Gia Tranh Bá cũng không leo lên nổi một trong các vị trí đứng đầu mà cũng dám uy hiếp ta sao? Buồn cười!"
"Lăng thiếu chủ ngươi ngược lại khẩu khí thật lớn a! Thiết Quyền môn ta tuy thực lực không đủ, thế nhưng chung quy mọi năm đều là có tham gia vào Bách Gia Tranh bá! Còn tốt hơn nhiều so với Quỷ Cốc các ngươi, dù là một lần cũng chưa từng tham gia qua!"
"Lớn mật!"
Minh Thừa quát lên một tiếng, ngay lúc đó Lăng Tiêu lại là khẽ quát một tiếng.
"Lui ra!"
Minh Thừa khẽ cắn môi, hung hăng trừng mắt nhìn đối phương một cái rồi thu hồi khí thế.
Lăng Tiêu đặt chén trà xuống, đứng dậy, hai tay đặt sau lưng, đi thẳng tới trước mặt đối phương.
Người vừa nói ra những lời đó chính là Nhị trưởng lão!
"Lời ngươi vừa mới nói, lặp lại lần nữa cho ta xem!"
"Muốn nói thì ta liền nói! Lão phu còn sợ một tiểu tử như ngươi sao? Thiết Quyền môn ta tuy thực lực không mạnh, nhưng so với Quỷ Cốc rùa đen rút đầu của ngươi còn muốn hơn rất nhiều! Chó chê mèo lắm lông, Quỷ Cốc các ngươi lấy đâu ra tư cách ở trước mặt Thiết Quyền Môn ta phách lối chứ?"
Hắn vừa dứt lời, Lăng Tiêu trực tiếp đánh ra một quyền!
Một quyền này mặc dù là không có dấu hiệu nào của sự mạnh mẽ, thế nhưng uy lực thì lại không cần phải bàn cãi!
Một quyền duy nhất của Lăng Tiêu trực tiếp làm cho thân thể của Nhị trưởng lão bị đánh thành một cái lỗ lớn.
"Ngươi hỏi ta có tư cách gì sao? Nắm đấm, cũng chính là tư cách của Quỷ Cốc ta! Người không phục, giết!"
Trong sảnh lúc này lại bị một bầu không khí yên tĩnh đến đáng sợ bao trùm lên.
Mặc cho bọn người Thiết Quyền Môn vừa tức vừa giận cũng không dám nói một chữ.
Thậm chí cho dù là thở cũng đồng dạng không dám thở mạnh!
Không phải bọn hắn không muốn động đậy mà thực ra là bọn hắn sợ phải động đậy!
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, Lăng Tiêu tùy ý đánh ra hai chiêu, một chiêu làm gãy mất hai tay của Thất trưởng lão, một chiêu miểu sát Nhị trưởng lão!
Thực lực thế này, dù cho là đặt ở Thiết Quyền môn, cũng là đỉnh phong của Thiết Quyền Môn bọn hắn rồi!
Vậy thì ai dám cùng hắn là địch nữa chứ?
Lăng Tiêu thu hồi nắm đấm, đối phương lập tức ngã xuống, Lăng Tiêu ở một bên xoa xoa tay, một bên sắc mặt lạnh lùng nhìn lấy mấy người còn lại.
Nhưng mỗi khi ánh mắt hắn hướng về phía bọn người kia thì toàn bộ lập tức cúi đầu xuống, không dám cùng Lăng Tiêu đối mặt.
"Ta vẫn là câu nói kia, hoặc là thần phục, hoặc là chết!"
"Quỷ Cốc ta không cần các ngươi cùng nhau hợp tác, bởi vì đơn giản, các ngươi không có tư cách để bàn điều kiện với Quỷ Cốc ta!"
"Các ngươi... Chỉ xứng làm nô tài mà thôi!"
Lời nó của Lăng Tiêu tràn đầy bá khí cũng không kém phần sắc bén làm cho bọn người Thiết Quyền Môn cho dù là muốn rút lui cũng không được!
Sắc mặt của bọn người Thiết Quyền Môn lúc này đã khó coi tới cực điểm.
"Lăng thiếu chủ, có thể cho bọn ta một ít thời gian để suy nghĩ hay không?"
"Sự kiên nhẫn của ta có giới hạn, năm phút đồng hồ!"
"Đa... Đa tạ!"
Một đám trưởng lão đưa tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, liếc nhìn nhau một chút rồi liền đi vào trong sảnh mà bàn bạc.
"Cái tên Lăng Tiêu này thực lực quá mức đáng sợ! Có thể trong giây lát đem Nhị trưởng lão của chúng ta đánh chết, thật sự là không phải bình thường!"
"Nếu là không đáp ứng yêu cầu của hắn, chỉ sợ, chúng ta một người cũng chạy không thoát đâu!"
"Không bằng... Chúng ta đáp ứng hắn?"
"Nói đùa cái gì vậy? Thiết Quyền môn chúng ta dù sao cũng là một môn phái có danh trong giới võ lâm, có sơn môn tai to mặt lớn! Cứ như vậy thần phục Quỷ Cốc hắn, các ngươi nói xem chuyện gì sẽ xảy ra đây?"
"Thần phục dù sao so với bọn người chúng ta nằm xuống tại đây vẫn là tốt hơn nhiều a? Lại nói, Thiết Quyền môn chúng ta, Bách Gia Tranh Bá vẫn chưa bao giờ đạt được thành tích nào đáng kể. Cho dù cố gắng chống lại hắn cũng không có bao nhiêu chỗ tốt đâu?"
Trong lúc bọn chúng đang bàn luận, chuông điện thoại di động của Lăng Tiêu đột nhiên vang lên.
Hắn vừa nhấc máy, sắc mặt đang bình tĩnh dần chuyển thành nét âm trầm.
Tú Nhi cùng Minh Thừa, cũng không khỏi nhướng mày.
Có thể làm cho Lăng Tiêu trở nên như vậy, sợ đây không phải là việc nhỏ a!
Cúp điện thoại, sắc mặt Lăng Tiêu lạnh như băng nói:
"Thiết Quyền môn ngu xuẩn, nói với bọn chúng, không cần phải thương lượng gì nữa, quay về chuẩn bị quan tài đi là vừa! Minh Thừa, chúng ta đi!"
"Thiếu chủ, chuyện gì xảy ra chứ?"
"Thiết Quyền môn Thiếu chủ bắt Y Nhân đi rồi!"
Hai người rời đi, lại làm cho bọn người Thiết Quyền Môn trở nên mù mịt.
"Vị tiểu thư này, không biết Y Nhân là vị nào a?"
Tú Nhi nhìn bọn người Thiết Quyền Môn với vẻ đáng thương, lắc đầu, thở dài một tiếng.
"Y Nhân, là Thiếu chủ phu nhân của chúng ta! Các ngươi tự cầu phúc đi!"
Nói xong, nàng cũng rời đi khỏi đại sảnh, để lại cho bọn người Thiết Quyền Môn đang đứng run rẩy, triệt để sụp đổ.
"Cái này... M+ cái thằng nhãi con này! Hắn là hại chết Thiết Quyền Môn chúng ta hay sao?"
Lúc này, tại một khách sạn năm sao ở Giang Châu, Thiết Quyền môn Thiếu chủ bày ra một bàn đồ ăn cao cấp của Châu Âu.
Hắn rót ra hai ly rượu vang đỏ, nhìn về phía Y Nhân đang đứng bên cạnh cửa sổ, ánh mắt khôn khỏi bắn ra một tia thưởng thức cùng với sự dâm tà.
"Y Nhân à, ngươi cũng nên biết cái gì gọi là mỹ nữ phối anh hùng. Hai người chúng ta, chính là ông trời tác hợp cho, làm gì phải sầu khổ như vậy chứ?"
"Còn nữa... Gả cho bản thiếu chủ, ngươi sẽ thành toàn một nữ nhân có thân phận tôn quý nhất ở Giang Châu này! Cớ sao lại không nghe lời ta chứ?"
Mục Y Nhân cười lạnh.
"Ta khuyên ngươi tốt nhất nên lập tức đem ta đưa trở về. Nếu không, hậu quả ngươi sợ là đảm đương không nổi!"
"Ha ha ha... Y Nhân à, ngươi sợ là còn không biết thủ đoạn của ta đâu! Ta thế nhưng là người tu luyện Võ Đạo, vượt qua khỏi các quy tắc của thế tục này! Tại toàn bộ Giang Châu này, người có thể để cho ta chịu thua, sợ là còn chưa sinh ra đâu!"
"Không! Có một người, ngươi không thể trêu vào được!"
"Vậy ta ngược lại muốn biết, hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào?"
"Lăng Tiêu!"
Thiết Quyền Thiếu chủ nhíu mày.
"Nghe rất quen đó? Tựa hồ ta ở chỗ nào đó đã nghe qua! Hắn là làm cái gì?"
"Quỷ Cốc thiếu chủ!"
Hai mắt Thiết Quyền thiếu chủ đột nhiên híp lại!
"Nguyên lai là hắn! Có ý tứ! Đây thật là rất có ý tứ ha! Bản thiếu chủ đang muốn cùng hắn đọ sức một phen! Không nghĩ tới, không tìm được hắn, vậy mà tìm lại có thể tìm được nữ nhân của hắn!"
Chợt, Thiết Quyền Thiếu chủ khẽ nhếch miệng.
"Đã như vậy, ta tối nay càng là phải cố gắng thưởng thức, nhấm nháp Mục Y Nhân tiểu thư đây a!"
Sắc mặt Mục Y Nhân trầm xuống.
"Ngươi không sợ Quỷ Cốc thiếu chủ sao?"
"Ha ha ha...."
Thiết Quyền Thiếu chủ ngửa mặt lên trời cười to!
"Ta cũng không phải những tên trưởng lão sợ chết kia! Cho dù là người khác sợ Lăng Tiêu, bản thiếu chủ cũng không sợ hắn! Hắn là Thiếu chủ, ta cũng là Thiếu chủ, hươu chết vào tay ai, còn chưa nhất định đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận