Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 568: Không thấy Mính Yên.

Một chiêu này vừa đánh ra, Lăng Tiêu lập tức khiến cho toàn bộ người của Cửu Huyền tông đều khiếp sợ đến cực điểm.
Mọi người phảng phất giống như là bắt gặp một con Mãnh Thú Hồng Thủy, bị dọa đến không ngừng thét lên, ào ào chạy trốn, không dám cùng Lăng Tiêu lấy cứng đối cứng.
Lăng Tiêu không hề ngừng bước, tiếp tục hướng về phía Cố Mính Yên đi qua.
Mắt thấy hắn sắp đi đến bên người Cố Mính Yên, hai mắt Cửu Huyền lão nhân nổi đỏ, lửa giận dâng lên mà phun ra.
"Cách xa nàng một chút cho ta!"
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, đem hết toàn lực, lực lượng tự thân ngưng tụ lại ở trên nắm tay.
Mượn nhờ lửa giận vô thượng của chính mình, trực tiếp xuất ra một quyền đánh lui Thiểm Điện Điêu.
Ngay sau đó, Cửu Huyền lão nhân tức giận hóa thành một đạo ánh sáng, thẳng tắp phóng tới bên người Lăng Tiêu.
"Tiểu tử thối, ngươi chết đi cho ta!"
Trong lòng mọi người không khỏi thở dài một hơi.
Cửu Huyền lão nhân đã ra tay thì khẳng định là sẽ không có vấn đề gì.
Dù sao, thực lực siêu cường của Đại La Kim Tiên ngũ phẩm cũng không phải là khoác lác!
Nhưng khi mọi người ở đây nghĩ rằng Cửu Huyền lão nhân sắp một quyền đánh chết Lăng Tiêu, chuyện ngoài ý muốn lại phát sinh!
Lăng Tiêu bất thình lình vung tay xuất ra một đạo kiếm khí.
Một kiếm chém ra, không có bất kỳ dấu hiên báo trước nào, một kiếm cực kỳ đơn giản.
Nhìn một kiếm đang lao đến này, Cửu Huyền lão nhân cũng nhịn không được mà cười khẩy, căn bản là không để ý, chỉ tiện tay vung lên, ý đồ muốn đem lực lượng của Lăng Tiêu đánh tan.
Nhưng tại thời điểm một kiếm này va chạm với lực lượng của hắn lại lấy khí thế không gì địch nổi, trong nháy mắt đem Cửu Huyền lão nhân chém thành hai nửa.
Không có chút nào bận tâm, như không có bất kỳ điều gì ngoài sức tưởng tượng.
Chỉ là một kiếm cực kỳ phổ thông như thế, lại khiến cho một cao thủ Đại La Kim Tiên ngũ phẩm đến chống cự cũng không có cách nào chống cự!
Một kích giết chết, chém Cửu Huyền lão nhân thành hai nửa, trực tiếp rơi trên mặt đất.
Thẳng đến lúc xác hắn rơi xuống đất, trong ánh mắt vẫn còn bảo lưu lấy một tia phẫn nộ!
Đại khái, chính hắn cũng không nghĩ tới mình ở trước mặt Lăng Tiêu thế mà lại bị giết chết trong nháy mắt, đến thực lực chống cự nửa phần cũng không hề có.
Mà lúc này đây, toàn bộ Cửu Huyền Sơn, cũng triệt để an tĩnh lại, giống như một vũng nước đọng!
Tất cả mọi người, toàn bộ đều trợn to tròng mắt, nhìn chòng chọc vào Lăng Tiêu cùng xác chết Cửu Huyền lão nhân ở trước mắt.
Cửu Huyền lão nhân chết rồi, hoàn toàn chết rồi, triệt triệt để để, đến nửa phần cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có được.
Cảm giác tuyệt vọng từ đáy lòng này khiến người ta không cách nào có thể thốt ra một lời nào!
Cho dù là ai cũng không tưởng tượng nổi, một bóng người tuấn lãng anh tuấn kia lại có thể nắm giữ lực lượng mạnh mẽ như thế.
Tu vi của hắn vậy mà đã vượt xa Đại La Kim Tiên ngũ phẩm!
Điều này... làm sao có thể?
Thậm chí có người đã chấn kinh đến mức té quỵ trên mặt đất, sụp đổ tất cả niềm tin, không thế nào đứng thẳng được.
Phải biết rằng, trong nhận thực của những người này, Cửu Huyền lão nhân chính là tồn tại mạnh nhất trong phương viên vạn dặm quanh đây!
Thậm chí, trong toàn bộ phủ Thanh Long Hầu cũng không có mấy người là đối thủ của Cửu Huyền lão nhân.
Thế nhưng, cho dù là như thế, hắn cũng bị Lăng Tiêu đập phát chết luôn.
Ai còn có thể nói được điều gì?
Chỉ có thể thần phục!
Lăng Tiêu đến nhìn cũng chẳng thèm liếc nhìn Cửu Huyền lão nhân một chút.
Cường giả ở trong ánh mắt mọi người thì trong mắt hắn cũng chỉ là một thứ đồ đi mà thôi.
Hắn đi thẳng tới bên cạnh nữ tử kia, đưa tay kéo khăn đỏ cô dâu ra
"Mính Yên, ta đến rồi!"
Nhưng mà, ngay tích tắc hắn vừa mới vén lên khăn cô dâu, trong nháy mắt lại sững sờ, vẻ mặt mờ mịt nhìn cô gái xa lạ trước mắt, nói:
"Ngươi là ai?"
Nữ tử có chút sợ hãi đối với Lăng Tiêu, lập tức cúi người chào nói:
"Thượng Tiên bớt giận, tiểu nữ là thị nữ của Thiếu tông chủ, Thiếu tông chủ không nguyện ý gả cho Cửu Huyền lão tổ nên tiểu nữ liền chủ động giả dạng đi đến đây, thay thế Thiếu tông chủ đến lễ bái đường, ngăn chặn Cửu Huyền lão tổ. Sau đó, Thiếu tông chủ đã trốn thoát ra ngoài."
Lăng Tiêu không khỏi nhíu mày.
"Thì ra là như vậy, Mính Yên bây giờ đang ở nơi nào?"
"Hồi... Hồi bẩm Thượng Tiên, Thiếu tông chủ không có nói nàng muốn đi đâu, nàng chỉ nói là nàng muốn trở về vương triều Đại Triệu một chút, trở lại một nơi gọi là Địa Cầu."
"Nha đầu này!"
Lăng Tiêu không khỏi lắc đầu.
Chợt, hắn quay đầu lại hướng về phía Trương Văn Hách nói:
"Văn Hách, ngươi lập tức tìm một thương đội, trở lại Đại Triệu, nói cho mấy người sư phụ nghĩ biện pháp dọc theo đường đi tra tìm nơi Mính Yên hạ lạc. Nhất là thông đạo hư không ở phụ cận, nàng rất có thể sẽ đi đến chỗ kia. Mặt khác, trên đường đi đến Đại Triệu cũng phải lưu ý nhiều hơn."
"Tuân mệnh Quân Chủ!"
Trương Văn Hách đáp ứng một tiếng, liền nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lăng Tiêu liếc nhìn thị nữ kia một chút, nói:
"Nha đầu ngươi lần này coi như đã có công lớn, một viên đan dược ta thưởng cho ngươi!"
Dứt lời, hắn trong nháy mắt trực tiếp đem một viên Tiên thú Linh Hạch đan cấp một, bắn vào bên trong cổ họng của nàng.
Thị nữ vừa nuốt xuống Linh Hạch đan, Linh Hạch đan lập tức hóa thành linh khí liên tục không ngừng đem kinh mạch của thị nữ kia mở rộng, trong nháy mắt khiến nàng liên tiếp đột phá mấy cảnh giới nhỏ, trực tiếp từ Chân Tiên nhị phẩm đạt tới Chân Tiên thất phẩm.
Một hành động này, lại khiến vô số người không nhịn được mà kinh ngạc!
"Thủ đoạn thật mạnh a!"
Chợt Lăng Tiêu lại lần nữa mở miệng nói:
"Không biết Mính Yên hiện tại có rời đi Ngũ Độc Tông hay không, ngươi lập tức dẫn đường ta đến Ngũ Độc Tông, nói không chừng, còn có thể bắt gặp nàng ấy!"
"Vâng!"
Lăng Tiêu huýt sáo một tiếng, Thiểm Điện Điêu liền bay tới bắt lấy thị nữ kia, Lăng Tiêu đáp ở trên sau lưng của nó sao đó rời đi.
Bỗng nhiên, hắn không nhịn được nhíu mày, quay đầu hừ lạnh một tiếng, trực tiếp chém xuống một kiếm.
Kiếm quang lan tràn ra khoang cách vạn trượng, năng lượng cường đại xé toang Cửu Huyền Đại Sơn, đem trọn tòa núi lớn trực tiếp chém nát.
Ầm ầm....
Từng tiếng sấm nổ tung vang lên, vô số dãy núi sau đó lần lượt đều sụp đổ xuống.
Lăng Tiêu dưới chân giẫm một cái, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một tiếng sấm nổ, chấn nhiếp toàn bộ thiên địa.
"Kể từ hôm nay, Cửu Huyền tông không còn tồn tại! Nếu còn có người hỏi đến, nói là Lăng Tiêu ta diệt sát Cửu Huyền tông!"
Từ giờ khắc này, cái tên Lăng Tiêu này tại trong vòng nghìn dặm trở nên thanh danh vang dội.
...
Mà lúc này đây, ở phía Nam Cửu Huyền tông, mấy đạo thân ảnh nhanh chóng lướt qua, hướng về Man Hoang chi địa ở phía tây bay đi.
"Cố Mính Yên thật lớn mật, con tiện nhân này, vậy mà cả gan phản bội Ngũ Độc Tông ta! Ngươi cũng đã biết, ngươi nếu như không chịu gả cho Cửu Huyền tông, Ngũ Độc Tông ta sẽ bị Cửu Huyền lão nhân trực tiếp hủy diệt!"
Cố Mính Yên đầu cũng không thèm quay lại, gắt một cái, trực tiếp mở miệng mắng:
"Lão tiện nhân nhà ngươi! Ngươi còn có mặt mũi nói chuyện với ta sao? Uổng cho ta còn cho ngươi làm sư phụ của ta! Kết quả ngươi vậy mà lại cùng Cửu Huyền lão nhân cùng một ruột! Cố ý đem ta bán cho Cửu Huyền lão nhân, giành lấy lợi ích cho bản thân ngươi mà thôi!"
"Thua thiệt? Ta còn tưởng rằng, ngươi một lòng vì ta mà suy nghĩ, nhưng lại không nghĩ tới, ngươi so với mấy con đàn bà già trong thanh lâu còn không biết xấu hổ hơn! Ngươi quả thực là vô sỉ tới cực điểm!"
"Cố Mính Yên, ngươi chớ có nhiều lời, mau cùng ta trở về, nếu không, ta nhất định sẽ giết ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận