Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 535: Giết ngươi thì có làm sao?

Khi mọi người còn đang thán phục, Lăng Tiêu đã nhảy lên, xông thẳng tới chân trời.
Trên bầu trời, Thiếu chủ của Long Tuyền sơn trang còn chưa kịp phản ứng, sau một khắc, hắn lập tức đã cảm giác được bên phía dưới, một luồng uy áp to lớn đang dần tới, mà mục tiêu cũng là hắn!
Hắn không nhịn được cúi đầu xem, trong nháy mắt cả người không nhịn được kinh hãi, tuôn ra một thân mồ hôi lạnh.
Người tới chính là Lăng Tiêu!
Thời khắc này, tư thái của Lăng Tiêu như một con mãnh hổ phá lồng, không chút do dự khóa chặt Thiếu chủ Long Tuyền hắn, muốn xé nát hắn.
Toàn thân Long Tuyền Thiếu chủ nhịn không được sụp đổ!
Cái tên này, quá mạnh! Quá biến thái!
Không được, tuyệt đối không thể để cho hắn tới gần mình, bằng không, chính mình sẽ phải chết!
Sau đó, tay trái của hắn vẫy nhẹ, trực tiếp triệu hoán ra một thanh trường kiếm dài chín thước, tản ra vầng hào quang bạc.
Trên trường kiếm, ánh sáng lạnh lóe lên, luồng linh khí lưu chuyển trong đó hiển nhiên không phải là thứ tầm thường.
Mượn nhờ sức mạnh của trường kiếm, Long Tuyền Thiếu chủ điên cuồng chém xuống.
Vốn là thực lực của hắn cũng mới chỉ là thực lực của Chuẩn Đại La Kim Tiên, thế nhưng sau khi mượn nhờ thanh kiếm này, sức mạnh của hắn, vậy mà bỗng dưng không chỉ tăng lên một lần!
Kiếm quang rơi vào người Lăng Tiêu, tuy không thể phá bỏ cương khí của Lăng Tiêu, nhưng cũng khiến cương khí của Lăng Tiêu nhiễu loạn một trận, khiến Lăng Tiêu trong nửa khắc nhất thời chuyển động khó khăn.
"Chết tiệt!"
Lăng Tiêu nhịn không được gắt một câu.
Nếu như hắn có thể nhanh chóng né tránh kiếm quang này, thì sau đó hắn đã có thể nhanh nhanh cạo chết tên khốn nạn này!
Nhưng điều đáng tiếc là, phía dưới chính là nơi bán đấu giá của Viêm Hoàng!
Nhiều người như vậy đều ở phía dưới! Nếu hắn tránh đi, những người này sẽ bị nổ thành bã vụn.
Bọn họ tuyệt đối không chịu nổi một kiếm của Chuẩn Đại La Kim Tiên!
"Thiểm Điện Điêu!"
Trong cơn tức giận, Lăng Tiêu trực tiếp triệu hoán Thiểm Điện Điêu!
Thiểm Điện Điêu theo tầng mây rơi xuống.
Hai cánh chấn động, trong nháy mắt khiến cho Long Tuyền Thiếu chủ, kinh động ra một thân mồ hôi lạnh.
Theo sát phía sau, hắn lập tức phất tay, đối phó với đao gió.
Nhưng vì hắn quay người lại, nên đúng lúc cho Lăng Tiêu cơ hội.
Lăng Tiêu khẽ quát một tiếng, thân thể tăng tốc độ xông lên. Cương khí khiến toàn thân của hắn sáng rọi.
Mượn nhờ lực cuồng bạo, Lăng Tiêu ra một quyền.
Trên cơ bản, dùng đầu ngón chân cũng có thể tưởng tượng được, một chiêu này của Lăng Tiêu mà ra, Long Tuyền Thiếu chủ chắc chắn phải chết không nghi ngờ!
Thế nhưng, khiến Lăng Tiêu không ngờ, ngay khi một quyền này của hắn vừa xuất, theo đó ở ngực của Long Tuyền Thiếu chủ cũng sáng lên hào quang màu vàng kim, bao vây toàn thân hắn.
Nắm đấm của Lăng Tiêu, đập vào phần vàng kim bao lấy Long Tuyền Thiếu chủ, tất cả sức mạnh của một quyền này, vậy mà đều bị hấp thu trong nháy mắt.
“Hừ!”
Lăng Tiêu chau mày, ánh mắt bộc lộ một tia tức giận, sắc mặt cũng trở nên phá lệ âm trầm!
Trên thân Long Tuyền Thiếu chủ vậy mà không chỉ một thanh bảo kiếm, vẫn còn có bảo vật
Lực nắm đấm vừa rồi của hắn thế mà bị bảo vật trên người Long Tuyền Thiếu chủ hấp thu, tiếp theo, lại chuyển hóa làm lực lượng cho bản thân hắn.
Còn Long Tuyền Thiếu chủ, thì mượn nhờ dòng sức mạnh đó, bổ ra một kiếm quang cực kỳ sắc bén!
Kiếm quang này, cũng không phải là do Long Tuyền Thiếu chủ đánh ra, chính xác mà nói, mà chính là do Lăng Tiêu đánh ra!
Chỉ là Long Tuyền Thiếu chủ mượn lực đánh lực, phát huy cho nó.
Sức mạnh của Lăng Tiêu cường đại đến mức nào, tất nhiên là biết.
Cho nên, một kiếm này của Long Tuyền Thiếu chủ, cũng cứ thế mà đánh bay Thiểm Điện Điêu ra ngoài.
"!"
Thiểm Điện Điêu mang theo sự phẫn nộ, kêu lên một tiếng. Một kiếm này của Long Tuyền Thiếu chủ, thậm chí còn khiến lông vũ trên người nó rụng mất mấy cây, lộ ra một vùng thịt hồng hồng.
Long Tuyền Thiếu chủ sau khi đã lùi sau ngàn trượng, đắc ý cười một tiếng, nói:
"Thế nào? Lăng Tiêu, ngươi ăn may đấy! Đây chính là một trong những chí bảo của Long Tuyền sơn trang ta, Hoán Thiên Ấn! Dù như ngươi có tiếp tục lấy lực lớn hơn để đánh ta, thì cũng chỉ là trợ giúp cho ta gia tăng thêm sức mạnh mà thôi! Ta mượn nhờ sức mạnh của ngươi, lại lấy để chém chết ngươi! Ha ha ha...."
Hắn đắc ý cười to, trong cổ lóe ra một con rùa nhỏ màu xanh lục, trông như phỉ thúy!
Trên con rùa nhỏ có ghi một loại phù văn cực kỳ cổ, hơn nữa còn vô cùng kỳ lạ.
Trong thân thể con rùa nhỏ màu xanh phỉ thúy tựa hồ còn có một lực lượng vô cùng thần bí đang không ngừng lưu chuyển.
Loại áp lực khiến người ta run sợ đó khiến ngực họ có chút khó chịu.
Lăng Tiêu nhìn Thiểm Điện Điêu cách đó không xa, tâm niệm vừa động, liền trực tiếp cho Thiểm Điện Điêu thoát khỏi cuộc chiến đấu.
Sức mạnh công kích của Thiểm Điện Điêu trong chiến đấu, của hai người bọn họ, rất có thể sẽ bị đối phương lợi dụng đi công kích hai người.
Cho nên, không thể tuỳ tiện để Thiểm Điện Điêu tham chiến.
Hắn đã nghĩ ra một biện pháp cá nhân!
Long Tuyền Thiếu chủ thấy cảnh này, khóe miệng không khỏi giương nhẹ, nói:
"Làm sao? Ngươi sợ rồi! Hiện giờ hối hận vẫn còn kịp đó! Chỉ cần ngươi quỳ xuống tự phế tu vi, bản thiếu chủ sẽ để cho ngươi một cái mạng chó, cho ngươi kéo dài hơi tàn!"
Lăng Tiêu chỉ thoáng nhìn, không thèm để ý.
Không chỉ vậy, hắn trợn mắt trắng, hừ lạnh một tiếng, dưới chân giẫm một cái, thân thể trong nháy mắt vọt vào giữa không trung.
"Ngươi nghĩ tốt ghê!"
Long Tuyền Thiếu chủ cắn răng, ánh mắt híp lại, âm thanh lạnh lùng nói:
"Hừ! Ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu. Ta có Pháp bảo cực mạnh là Hoán Thiên Ấn trong tay, còn có bảo kiếm cực mạnh là Huyền Thiết Trường Kiếm! Ngươi chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của ta!"
Lăng Tiêu mặc kệ hắn, thân ở không trung vận chuyển Linh khí, tạo thành vòng xoáy kịch liệt, dần dần hình thành thành một cơn gió lốc.
Gió lốc vừa ra, liền trực tiếp bao vây lấy Long Tuyền Thiếu chủ.
Long Tuyền Thiếu chủ không khỏi híp mắt lại.
"Ngươi cho rằng ngươi có thể giết ta? Ngươi mơ đẹp! Chỉ là một chiêu thức nho nhỏ, làm bẩn mắt nhìn của ta!"
Dứt lời, hắn một kiếm quét ngang, kiếm quang tứ phía.
Nhưng mà, bên trong gió lốc, kiếm quang của hắn, sau khi chém thẳng ra ngoài, cũng không tạo quá nhiều gợn sóng.
Thậm chí ngược lại còn trợ giúp cho gió lốc nâng cao năng lượng.
Một chiêu này khiến cho đắc ý và mừng rỡ trên mặt của Long Tuyền Thiếu chủ, dần dần chậm lại, sắc mặt của hắn trở nên khá nghiêm trọng.
"Ngươi đến cùng muốn làm gì? Có bản lĩnh thì ngươi xuống đây, cùng ta đánh một trận công bằng, làm trò mèo này, ngươi còn tính là anh hùng hảo hán không?"
Lăng Tiêu lạnh hừ một tiếng.
"Ngươi nắm trong tay tận hai Pháp bảo mạnh, còn mặt mũi mà nói ta?"
"Sao? Ngươi sợ à?"
Long Tuyền Thiếu chủ giương nhẹ khóe miệng, đắc ý trên mặt lại lần nữa thoáng hiện.
"Sợ? Thật quá nực cười!"
Bóng người Lăng Tiêu sau một khắc hạ xuống từ trên trời, mặt mũi của hắn tràn đầy khinh bỉ nhìn Long Tuyền Thiếu chủ, âm thanh lạnh lùng nói:
"Chỉ bằng ngươi, còn chưa có tư cách để khiến ta sợ hãi! Ta bố trí trận pháp này, chính là để giết ngươi!"
Long Tuyền Thiếu chủ cười ha ha.
"Ha ha ha... Buồn cười! Buồn cười thật! Đúng là đồ ngu. Nếu như ngươi trốn ở trong tầng mây, có lẽ ta còn không thể đối phó ngươi! Đáng tiếc, ngươi thế mà tự mình xuống chịu chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận