Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 982: Tấn cấp

“Ha ha ha! Triệu huynh hà tất phải khách khí như vậy làm gì? Ta nhìn vị đệ tử này của ngươi, thiên tư thật không tệ, tương lai nhất định sẽ thành thành một viên hổ tướng a! Chúc mừng Hàn Tinh Cung, chúc mừng Hàn Tinh Cung của các vị! Thế mà lại ra một thiên tài như vậy.”
“Ha ha! Trần huynh ngươi quá khách khí rồi. Hắn vẫn chỉ là một đệ tử mới mà thôi, về phần thiên tư, còn phải xem biểu hiện sau này như thế nào, mới có thể xác định.”
Hai người khách sáo vài câu với nhau, thoạt nhìn giống như hai lão bằng hữu lâu năm vậy.
Lúc này, trên lôi đài, sắc mặt của vị đệ tử Thiền tông cũng trở nên có chút ngưng trọng.
Hắn vốn còn tưởng rằng, Lăng Tiêu là một người dễ đối phó. Thế nhưng làm hắn không ngờ là bản thân thế mà ăn thiệt thòi trước. Hơn nữa ăn thiệt thòi còn không nhỏ đâu. Hiện tại xem ra,, nếu hắn không sử xuất toàn lực tới đối phó Lăng Tiêu mà cứ như vậy đánh tiếp, rất có thể sẽ phải thua trận đấu hôm nay.
Hít thở sâu một hơi, khí tức toàn thân hắn trở nên cường đại hơn, rất rõ ràng, hắn lần này đã sử xuất toàn lực. Theo lực lượng lưu chuyển từng vòng từng vòng trong kinh mạch của hắn, rất nhanh, làn da của hắn chuyển thành màu vàng kim nhạt, nói là màu vàng kim nhạt, trên thực tế, là màu đồng thì đúng hơn! Đây là lợi dụng Kim nguyên tố, thi triển một loại pháp thuật lên thân thể của một người, để tăng cường độ cứng cáp trên phạm vi lớn!
Sau khi vận dụng chiêu này, lực chiến đấu của hắn, có thể đề thăng ít nhất gấp hai trở lên. So với cương khí hộ thể, cường độ thân thể của hắn bây giờ đã cao hơn mấy lần!
“Lại đỡ một chiêu này của ta. Xem đến cùng là nấm đấm của ngươi lợi hại, hay là của nắm đấm của ta lợi hại.”
Nói xong, chân hắn trong nháy mắt giẫm một cái, lần này, nền đá xanh dưới chân liền bị một cước của hắn giẫm nát. Mà thân thể của hắn, cũng cùng lúc, hóa thành một đạo lưu quang màu vàng đỏ, bắn thẳng về phía Lăng Tiêu!
“Uống!”
Hắn phát ra một tiếng quát chói tai, thân thể giữa không trung, bộc phát ra một cỗ sức mạnh mạnh mẽ! Nắm đấm của hắn ma sát với không khí, làm phát ra tiếng nổ, để cho đám người đang vây xem nhịn không được phải hung hăng run một cái.
“Quyền này thật là lợi hại! Quả nhiên không hổ là cao thủ Thiền tông, thứ Thiền tông am hiểu nhất chính là quyền pháp, chưởng pháp cùng với thối pháp! Quyền pháp của tiểu sư phụ này, đã luyện đến trình độ đăng phong tạo cực. Xem ra vị đệ tử Hàn Tinh Cung kia sẽ không chịu nổi.”
“Cái này cũng không nhất định! Hồi nãy hắn vừa mới dùng một quyền đánh bay đối phương xong. Bây giờ thực lực đối phương mặc dù tăng lên không ít. Nhưng so sánh với hắn, đoán chừng cũng chỉ là hơn một chút mà thôi. Muốn đánh chết hắn, e rằng không dễ dàng như vậy a.”
“Khác biệt. Đệ tử Thiền tông một khi sử dụng chiêu thức này xong, thực lực của bọn hắn sẽ đề thăng trên phạm vi lớn. Ít nhất là gấp bội. Hơn nữa còn có nhiều công hiệu đặc thù. Dạng này đánh nhau, đối phương thật đúng là không chắc chắn có thể chống đỡ được.”
Tiếng nói của bọn họ vừa mới dứt, một giây sau, nắm đấm của đệ tử Thiền tông đã tới trước mặt Lăng Tiêu. Lăng Tiêu cũng không dám chút nào sơ suất, hai tay nhanh chóng kết ấn, đồng thời thi triển ba trận pháp cực nhanh, tới đón lực lượng công kích của y.
Ở trước mặt của hắn, đột nhiên, sinh ra 3 cái thạch trụ! 3 thạch trụ này nhìn vào vô cùng cứng rắn, bề ngoài còn kèm theo một tầng hàn băng, có thể nói, mức độ cứng cáp vượt qua bất luận loại hợp kim nào.
Nhưng mà làm cho người không nghĩ tới, 3 cái thạch trụ này ngay cả một giây cũng không ngăn nổi đệ tử Thiền tông! Nắm đấm của hắn như là mãnh hổ hạ sơn. Quyền đụng tới cây thạch trụ nào, thì cây thạch trụ đó nổ bể! Đến cuối cùng, toàn bộ đều đã nổ tung. Nhưng uy lực của một quyền này cũng yếu bớt một chút, lần nữa, tiếp tục đập về phía mũi Lăng Tiêu.
Nếu như một quyền này đánh được tới mũi của hắn. Có thể tưởng tượng được, mũi của hắn nhất định sẽ bị đánh gãy.
Thấy cảnh này, Triệu chưởng giáo không khỏi khẩn trương lên. Nhìn ra được, nội tâm của hắn rất lo cho Lăng Tiêu. Dù sao Lăng Tiêu cũng là một thiên tài hiếm có.
Nhưng đáng tiếc là, hắn không phải người tham gia trận đấu. Hắn chỉ có thể xa xa nhìn xem, không thể tiến đến. Nếu không, lỡ như bắt Lăng Tiêu trực tiếp bỏ cuộc. thì như vậy, lại nhất định ảnh hưởng không tốt tới chuyện tu luyện của hắn về sau.
Một quyền kia, cuối cùng vẫn là đấm tới mũi Lăng Tiêu. Tất cả mọi người không nhịn được thở dài một hơi, cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Lăng Tiêu thế mà cứ như vậy thua, thực sự là quá đáng tiếc. Vốn là, nếu hắn có thể vượt qua vòng này, ít nhất cũng có thể đạt được một chút lợi lộc, cũng như Hàn Tinh Cung cũng có thể thêm một phần danh ngạch! Nhưng bây giờ, hết thảy đều hết. Hắn đã định trước phải thua.
Thế nhưng là, ngay lúc này, khiến tất cả mọi người không ngờ là, nắm đấm của vị đệ tử Thiền tông kia vậy mà lại hụt.
Nắm đấm của hắn cùng thân thể của hắn thế mà toàn bộ đều xuyên qua cơ thể Lăng Tiêu!
Cho đến giờ phút này. Tất cả mọi người mới biết được, Lăng Tiêu kia chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi.
“Không tốt!”
Vị đệ tử Thiền tông kia đột nhiên cực kỳ hoảng sợ. Hắn dường như đã nhận ra điều gì đó. Thế nhưng đã không kịp nữa rồi. Ngay lúc này, Lăng Tiêu lại đột nhiên xuất hiện ở phía sau hắn cầm một thanh băng kiếm, hung hăng chém.
“Thật ngại quá, ngươi thua!”
Tiếng nói vừa mới dút, kiếm của Lăng Tiêu đã bổ xuống!
“Oanh!”
Kèm theo một tiếng vang kịch liệt, cả người đối phương trực tiếp bị đập ngã xuống lôi đài!
“Oanh ——!”
Hắn hung hăng ngã trên mặt đất, khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to. Nhưng mà thân thể của hắn lại không có chịu bao nhiêu thương tổn. Bởi vì Lăng Tiêu khi công kích, cũng không ngoan độc! Hắn chỉ dùng lực đạo vừa đủ để đánh đối phương rớt xuống lôi đài mà thôi. Miễn sao thắng được trận đấu, còn những thứ khác đều có thể bỏ qua. Không cần phải bộc lộ toàn bộ thực lực của mình làm gì!
“Đệ tử Thiền tông rơi khỏi lôi đài, đệ tử Hàn Tinh Cung thắng!”
Trọng tài phụ trách trông coi lôi đài này lập tức hô lên phán quyết. Nghe được kết quả này, đoàn người Hàn Tinh Cung hưng phấn không thôi!
“Quá tốt rồi, là thắng. Chúng ta vậy mà thật sự thắng.”
Tất cả trưởng lão Hàn Tinh Cung cũng không nhịn được mà nhảy cẫng lên hoan hô, nhìn thật giống như, bọn hắn thắng, không phải một trận tranh tài thông thường , mà như đánh chung kết vậy!
Những tông môn khác thì nhìn bọn hắn như đám ngốc.
Nhưng bọn hắn lại không biết mong đợi của Hàn Tinh Cung đối với Lăng Tiêu lớn đến nhường nào.
Lăng Tiêu đi tới trước mặt vị đệ tử Thiền tông kia, đưa tay kéo hắn lên!
“Ngươi không có việc gì chứ? Ta mới nãy dùng lực hơi mạnh, không biết có làm ngươi bị thương hay không.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận