Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 917: Tử Chiến

Thẳng thắn mà nói, tình huống chiến đấu của Lăng Tiêu hiện tại đã đạt đến cực hạn của hắn. Cho dù là cường giả cấp bậc Siêu Thần của gia tộc Liệt Hỏa xông lên, trong lúc nhất thời cũng rất khó tạo thành uy hiếp cho hắn. Thậm chí, bọn họ ngược lại lại trở thành lá chắn của hắn. Bởi vì có những cường giả cấp bậc Siêu Thần này đứng ở đó, những cường giả cấp bậc Thí Thần kia ngược lại không dám thi triển chiêu thức.
Cứ như vậy, Lăng Tiêu càng có thể giết chóc một cách vui vẻ hơn. Hộ tráo chân khí hình tròn phía ngoài thân thể của hắn kia đều đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Người của gia tộc Liệt Hỏa cứ chết đi từng người từng người một, căn bản không có cách tiếp nhận sức mạnh của Lăng Tiêu. Thế mà, ngay tại thời điểm Lăng Tiêu đang giết hưng khởi, sau một khắc, từng đạo trường đao hỏa diễm trong lúc đó chém thẳng về phía đầu của hắn. May ra Lăng Tiêu sớm có đề phòng. Hắn lập tức dùng một chân đạp tới một cao thủ cấp bậc Siêu Thần, để thân thể của hắn dẫn nổ mấy đạo trường đao hỏa diễm kia, sau đó, hắn quay người quét ra một đao, vừa vặn đối ứng với lực bạo tạc phía trên kia nên đã dẫn phát lần nổ tung thứ hai, giảm đi một bộ phận lực công kích tới.
Tuy nhiên, dù sao nhân số của đối phương rất nhiều, mà lại là đồng thời thi triển ra mấy đạo công kích xếp cùng nhau nên uy lực không thể coi thường, không phải một đao kia của Lăng Tiêu liền có thể chống cự toàn bộ được. Uy lực của lần nổ tung thứ hai tuy không giúp Lăng Tiêu một lần thành công nhưng đã để Lăng Tiêu có thể lui lại khoảng cách một ngàn thước.
Thân thể của hắn còn chưa có ổn định lại có đợt công kích thứ hai đánh tới. Cường giả Thí Thần cảnh của gia tộc Liệt Hỏa chia làm hai bộ phận công kích liên tiếp, theo thứ tự thi triển chiêu số, mà mỗi một lần thi triển chiêu số đều là mấy người đồng thời công kích.
Cứ như vậy, bất kỳ là lực lượng công kích hay là tần suất công kích đều vượt xa phạm vi giờ phút này mà Lăng Tiêu có thể chịu đựng được.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể thật nhanh mượn thân pháp tránh né, tìm thời cơ phản kích, tùy thời hành động.
Bởi vì hắn không ngừng tránh né, công kích của những cao thủ Thí Thần cảnh trên trời kia cũng liên tục không ngừng đánh tới.
Trên mặt đất, nổ tung từng đợt từng đợt một, từng đám mây hình nấm bay lên kèm theo vô số khói bụi. Bên trong phạm vi ngàn dặm không có một địa phương còn hoàn hảo. Điều đáng sợ nhất là uy lực của vụ nổ tung lan tràn dưới lòng đất, khiến cho khắp nơi đều không ngừng run rẩy.
Tất cả tu luyện giả chung quanh đều rút lui, điên cuồng bỏ chạy về hướng bên ngoài. Đối với bọn hắn mà nói, nơi này hoàn toàn không thua gì ngày tận thế xảy ra.
"Giết, nhất định phải giết hắn cho ta, tuyệt đối đừng cho hắn chạy mất. Gia tộc Liệt Hỏa chúng ta tuyệt đối không cho phép bất kỳ kẻ nào làm bẩn tôn nghiêm của mình. Nếu ai dám làm bẩn tôn nghiêm của chúng ta, chúng ta liền đem hắn ngàn đao bầm thây, để hắn biến thành tro bụi."
Gia chủ Liệt Hỏa nắm chặt song quyền, hai mắt phun lửa. Trên mặt đất, Lăng Tiêu bị áp chế không nhấc đầu lên nổi, tình cảnh này để tâm tình của hắn vô cùng thống khoái.
Cuộc oanh tạc kéo dài trọn vẹn hơn hai phút đồng hồ. Mà tần suất công kích của cường giả Thí Thần cảnh lại nhanh như vậy, tuy chỉ có hai phút đồng hồ ngắn ngủi lại chí ít vượt qua hơn trăm triệu lần công kích. Mỗi một lần công kích đều có thể đánh nát thân thể một cường giả Thần cấp, để bọn hắn hóa thành tro bụi.
Có thể nghĩ được nếu như nhiều chiêu thức như vậy đồng thời rơi vào trên người Lăng Tiêu, cho dù Lăng Tiêu có mạnh mẽ tới đâu, cũng không có khả năng chịu nổi. Đến khi đó, hắn rất có thể sẽ không có cách nào khống chế lực lượng của mình, trực tiếp dẫn phát năng lượng sụp đổ, bộc phát ra, uy lực kia đủ để đem toàn bộ vũ trụ đều hủy diệt.
Sau khi thời điểm oanh tạc kết thúc, cao thủ của gia tộc Liệt Hỏa cũng thở dài một hơi, sau đó cũng bắt đầu khôi phục lại lực lượng của mình.
"Chúng ta đánh nửa ngày như thế mới đem hắn đánh gục. Nếu như đổi lại cường giả Thần cấp khác, sợ là đã sớm không chịu nổi, đã bị chúng ta xử lý."
"Mọi người cẩn thận một chút. Tiểu tử này không phải người bình thường. Hắn có thể tại vị diện cấp thấp này tu luyện thành cường giả cấp bậc Thí Thần, cũng đủ để chứng minh hắn đầy đủ yêu nghiệt. Công kích của chúng ta tuy mạnh mẽ, thế nhưng trước khi không có chính thức giết chết hắn, tuyệt đối không thể bất cẩn được."
Vừa dứt lời, lập tức có không ít người phản đối.
"Thất ca, ngươi đừng nói chuyện giận gân chứ. Tiểu tử kia có yêu nghiệt, hắn cũng vẫn chỉ là Thí Thần cảnh nho nhỏ, hắn còn có thể lật trời hay sao. Ngươi yên tâm đi. Hắn tuyệt đối đã bị chúng ta đánh cho bị thương nặng, chúng ta chỉ cần tiếp tục liền có thể bắt được hắn. Ngươi không cần diệt chí khí của chúng ta, làm lớn mạnh uy phong của người khác."
Cao thủ được xưng là Thất ca nhướng mày.
"Vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, gia hỏa này có thể lấy một địch hai, ta hoài nghi hắn có thể vượt cấp giết người. Điều này đại biểu lấy thực lực chân thật của hắn rất có thể đã đạt đến Sáng Thế Thần cảnh. Nếu nói như vậy, công kích vừa rồi của chúng ta hoàn toàn không có khả năng tạo thành tính thương tổn trí mạng cho hắn."
"Ngừng đi Thất ca, ngươi lại khoác lác, có cần phải khoa trương như vậy không? Tiểu tử kia có lợi hại hơn thì hắn cũng chỉ là người của vị diện thượng giới, huyết mạch của hắn, thể chất của hắn vẫn còn ở chỗ đó. Hắn căn bản không thể nhấc lên sóng to gió lớn gì."
Mọi người vẫn không chịu tin tưởng, nhưng mà gia chủ Liệt Hỏa lại mở miệng nói:
"Được rồi, đều đừng nói nhảm nữa, lời Lão thất nói cũng không phải không có lý, các ngươi đều cảnh giác một chút. Đánh tới mười hai phần tinh thần, đừng cho tiểu tử kia chỗ trống chui đi. Lập tức phái người xem xét tiểu tử kia chết hay chưa, nếu chưa thì lập tức giết hắn, không được để cho hắn thời gian khôi phục."
"Vâng."
Sau khi hai vị cao thủ Thí Thần cảnh trả lời một tiếng, liền lập tức hạ xuống.
Tốc độ của hai người bọn họ không tính là nhanh, chủ yếu là vì đề phòng Lăng Tiêu đột nhiên đánh lén.
Tuy Lăng Tiêu không đối phó được nhiều người như vậy, nhưng mà đối phó với hai tên hẳn là không thành vấn đề, bọn họ vẫn muốn đề phòng một chút.
Bên trong khói bụi nồng đậm kia, mọi thứ đều rất yên tĩnh, yên tĩnh thật giống như ngày tận thế vậy.
Điểm này ngược lại là rất bình thường, bởi vì sau khi chịu sự oanh kích như vậy, đoán chừng tất cả sinh mệnh trong đó đều đã không còn.
Hai người chậm rãi hạ xuống, sau khi đi tới trước mặt, bỗng nhiên một người trong đó hơi nhíu mày.
"Ngươi có cảm giác được phía dưới có lực lượng gì khác hay không?"
"Không có a?"
Một người khác không hiểu ra sao.
"Thần trí của ta cũng không có cảm nhận được. Có phải là ngươi quá mức khẩn trương rồi hay không?"
"Không đúng, ngươi lại cảm nhận một chút. Phía dưới này tựa như là có năng lượng gì đó? Nó không giống như là năng lượng công kích, nó giống như năng lượng không gian."
"Chẳng lẽ tiểu tử này trốn vào dị thứ nguyên không gian sao?"
"Không đúng, khí tức của hắn không ở nơi này."
Hai người một chưởng bổ khói bụi trên mặt đất ra, thời điểm bọn hắn nhìn thấy đồ vật trên mặt đất, sắc mặt trong nháy mắt biến đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận