Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 391: Ta nể mặt ngươi, ngươi mới có thể diện.

Ánh mắt Lăng Tiêu híp lại.
"Người Quỷ Cốc Thượng giới, làm sao lại đột nhiên tới? Chẳng lẽ là sư phụ biết hạ giới có phiền phức, cho nên tìm cho ta hai người trợ giúp?"
"Không biết, nhưng mà Quân Chủ, ta nhìn hai người kia, có chút kiêu căng."
Lăng Tiêu cười cười.
"Người Thượng giới mà, dù sao cũng là Tiên, nếu mà chút ngạo khí cũng không có, đó còn có thể gọi làm là Tiên sao?"
"Quân Chủ nói có lý."
"Ngươi mang bọn hắn tới chỗ nào? Có chiêu đãi thật tốt hay không?"
"Quân Chủ yên tâm đi, trong lòng ta nắm chắc, mặc kệ là địch hay bạn, ta trước cho chiêu đãi ăn ngon uống sướng, sẽ không gây phiền phức cho ngài.”
Lăng Tiêu gật gật đầu.
"Vậy là tốt rồi, ngươi làm không tệ. Theo ta lâu như vậy, cuối cùng đã có chút tiến triển! Đi, mang ta tới nhìn xem."
"Vâng."
Trương Văn Hách mang theo Lăng Tiêu, đi tới đại điện của Viêm Hoàng Minh.
Bên trong đại điện, hai vị Chân Tiên Quỷ Cốc kia, đang hưởng thụ điểm tâm tinh xảo mà thị nữ phụng lệnh đưa lên.
Ngoại trừ điểm tâm ra, còn có nước trà, đều được hai vị cao thủ Chân Tiên này, nhìn chảy nước miếng ròng ròng.
Tiên nhân không nhất định phải ăn, không ăn cơm cũng có thể duy trì sống sót.
Có điều, bọn họ thân là nhân loại, khát vọng đối thức ăn, lại không cách nào bỏ được.
Đây là một loại khát vọng trong bản tính.
Sau khi Lăng Tiêu đến đến đại điện, hai người lại lập tức bỏ điểm tâm và trà xuống.
Một người trong đó, dường như sợ hãi mình không kịp ăn, còn lén lút giấu điểm tâm vào trong túi trữ vật của mình.
Tình cảnh này, tất nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Lăng Tiêu.
Nhưng mà, Lăng Tiêu cũng vẻn vẹn chỉ cười cười, nhưng không nói thêm gì.
Những Chân Tiên này, ở thượng giới tu luyện đương nhiên rất thuận tiện, nhưng phải nói về mỹ thực, thì không thuận tiện như vậy.
Hắn đi vào điện, chắp tay với hai người, cười nhạt nói:
"Hai vị tiền bối, từ thượng giới đường xa mà đến, không thể nghênh đón từ xa, xin thứ lỗi."
Hai vị Quỷ Cốc Chân Tiên lạnh nhạt lườm Lăng Tiêu, không khỏi nhẹ hừ một tiếng, nói:
"Ngươi chính là Lăng Tiêu đó hả?"
"Đúng! Đúng vậy!"
"Hừ! Thủ đoạn thật là lợi hại a, lại có thể giết chết Chân Tiên nhất phẩm của Thu Phong cốc. Nhìn chung Quỷ Cốc của ta, mấy ngàn năm qua, thiên tài nhiều vô số kể. Nhưng tiếng tăm của nhân vật như ngươi ấy mà, còn là lần đầu tiên nghe nói."
Lăng Tiêu khẽ nhíu mày, lời này của hai người, không quá dễ nghe.
Nhưng cân nhắc đến đối phương có thể là người sư phụ mời đến giúp đỡ mình, Lăng Tiêu cũng không tiện là mất thể diện của đối phương.
Tiếp tục cười nói:
"Hai vị tiền bối khách khí rồi."
"Lớn mật!"
Một người trong đó, hung hăng vỗ bàn một cái, chỉ thẳng vào mũi Lăng Tiêu quát:
"Lăng Tiêu, ngươi có biết tội của ngươi không?"
Sắc mặt Lăng Tiêu có chút khó coi.
"Hai vị tiền bối, đây là ý gì? Ta có tội gì?"
"Còn dám ngụy biện. Thu Phong cốc, chính là liên minh nhiều năm của Quỷ Cốc ta! Ngươi trái lại thì tốt rồi, thế mà dám can đảm giết chết Thu Phong cốc đệ tử, ngươi đây là có ý định phá hư liên minh giữa Quỷ Cốc chúng ta và Thu Phong cốc!"
Sắc mặt Lăng Tiêu càng thêm khó coi.
"Hai vị tiền bối nói như vậy, vậy là qua rồi nhỉ? Chân Tiên Thu Phong cốc hắn, muốn tới giết ta, ta chẳng lẽ không thể đánh trả, chẳng lẽ, ta nên để hắn tùy ý giết?"
Một vị Chân Tiên Quỷ Cốc khác hừ lạnh một tiếng, nói:
"Ngươi thì tính là cái gì? Ngươi ngay cả Chân Tiên cũng không phải, lại dám giết Chân Tiên của Thu Phong cốc, ngươi để thể diện của Thu Phong cốc ở đâu? Ngươi bảo Quỷ Cốc ta làm sao đối mặt với Thu Phong cốc đây?"
Lăng Tiêu cười lạnh.
"Hai vị thật sự là đệ tử Quỷ Cốc sao?"
"Làm càn, lời này của ngươi là có ý gì?"
"Hừ! Nếu đã đều là đệ tử của Quỷ Cốc, vì sao lại nói giúp người ngoài? Thu Phong cốc cho dù tốt, đó cũng là Thu Phong cốc, có xem như kết minh với Quỷ Cốc, đó cũng chỉ là minh hữu. Lăng Tiêu ta thân là người Quỷ Cốc, bị đệ tử Thu Phong cốc ức hiếp, cố gắng mà chém giết hắn, các ngươi không tán dương hai ta câu thì cũng thôi đi, thế mà còn muốn hỏi tội tại ta? Nực cười! Thật sự là nực cười!"
"Vô liêm sỉ! Ngươi làm sai chuyện, thế mà còn dám ở chỗ này mạnh miệng! Ngươi có phải chán sống rồi hay không?"
"Ta có chán sống rồi hay không, còn chưa tới phiên các ngươi hai người đến giáo huấn ta! Hôm nay tâm tình ta không tốt, hai vị, uống trà cũng nên uống đủ rồi chứ? Uống đủ rồi, thì có thể cút!"
Sắc mặt của hai vị Chân Tiên Quỷ Cốc lạnh xuống.
"Tiểu tử tốt lắm! Ngay cả những tiền bối tông môn như chúng ta thế mà cũng dám phạm, ta thấy ngươi đang ngứa da! Đã như vậy, cũng đừng trách chúng ta không khách khí!"
Lăng Tiêu nheo mắt lại.
"Hai người các ngươi, muốn làm gì?"
Chân Tiên Quỷ Cốc, cười lạnh.
"Tất nhiên là tiến hành theo môn quy, phế đi tu vi của ngươi, đánh gãy tứ chi của ngươi, lại dẫn ngươi đến bồi tội với Thu Phong cốc! Đến lúc đó, người Thu Phong cốc, muốn xử trí ngươi ra sao, ngươi cứ tự cầu phúc đi!"
Lăng Tiêu cười lạnh.
"Được! Vốn là, ta chỉ là muốn hạ lệnh trục khách mà thôi, nhưng bây giờ, ta thấy có vẻ nó không cần thiết lắm! Hai người các ngươi, cứ vĩnh viễn ở lại nơi này đi!"
Hai Chân Tiên Quỷ Cốc, nhìn nhau một chút, nhất thời ngửa mặt lên trời cười ha hả.
"Ha ha ha...."
"Lỗ sư huynh, ngươi nghe thấy không? Hắn đang muốn giết nhóm chúng ta này."
"Thú vị, thật vô cùng thú vị, chỉ là một con kiến hôi hèn mọn dưới hạ giới, thế mà cũng dám ra tay với hai vị Chân Tiên của Quỷ Cốc thượng giới chúng ta, ta thấy là, giết một vị Chân Tiên, cũng không biết, chính mình họ gì tên gì đâu!"
"Đúng lúc, hôm nay, để cho hắn một bài học, cho hắn biết, cái gì gọi là Tiên, cái gì gọi là nhân!"
"Trước mặt Tiên, nhân, cũng là chỉ là con kiến hôi mà thôi!"
"Lên! Giết hắn!"
Lỗ sư huynh kia đang muốn ra tay, một vị Quỷ Cốc Chân Tiên khác, cười hắc hắc, nói:
"Lỗ sư huynh, giết gà sao lại dùng đao mổ trâu? Ngươi là Chân Tiên nhị phẩm, đi đối phó một cái rác rưởi như hắn, chẳng phải là tự hạ thấp thân phận hay sao? Cứ giao cho sư đệ đi! Đúng lúc, sư đệ gần nhất đã thật lâu không giết người, ngứa tay lắm rồi!"
Lỗ sư huynh một chút suy nghĩ, gật gật đầu.
"Cũng tốt! Ra tay nhẹ một chút, đừng lập tức giết chết hắn, chúng ta còn phải dùng hắn, đi bồi tội với Thu Phong cốc nữa!"
"Yên tâm đi, tính trên người của ta."
Dứt lời, Chân Tiên Quỷ Cốc này, mũi chân điểm nhẹ, trong chớp mắt đã tới bên người Lăng Tiêu.
"Nhóc con! Chết!"
Hắn đánh ra một quyền, ép thẳng tới lồng ngực Lăng Tiêu. Tốc độ ra quyền đó, nhanh như sét đánh.
Nhưng mà, ngay khi một quyền này sắp đánh tới trên thân Lăng Tiêu, bỗng nhiên lúc giữa, Lăng Tiêu xuất thủ!
Hắn chỉ là nhẹ nhàng đưa tay phải ra, dễ như trở bàn tay bắt lấy nắm đấm của Chân Tiên Quỷ Cốc.
"Cái gì?"
Quỷ Cốc Chân Tiên, đồng tử co rụt lại, vừa mới cảm thấy chấn kinh, Lăng Tiêu đại thủ, liền trong nháy mắt nắm chặt.
"Rắc!"
Nương theo một tiếng vang giòn, nắm đấm của Chân Tiên Quỷ Cốc, trực tiếp vỡ vụn.
"A _ _ _! Tay của ta! Xú tiểu tử, ngươi muốn chết!"
Chân Tiên Quỷ Cốc tức giận, trực tiếp đá ngang một cái, lao thẳng tới Lăng Tiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận