Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 868: Liệt Hỏa Hỏi Tội

Lăng Tiêu lẫn theo dòng người thuận lợi tiến nhập vào lãnh địa của gia tộc Hàn Băng, hắn cũng không làm ra hành động gì quá lớn, bởi hắn thấy sau khi tiến vào lãnh địa Hàn Băng thì việc thu thập tình báo sẽ dễ dàng hơn nhiều!
Tu sĩ chung quanh đều có chút sợ hãi rụt rè, vì bọn họ không biết tương lai của mình sau này sẽ như thế nào, có lẽ là trở thành nô lệ của gia tộc Hàn Băng, bị người của gia tộc Hàn Băng nắm trong tay, cũng có lẽ là bị người của gia tộc Hàn Băng giết chết! Hoặc là bị người của gia tộc Hàn Băng đưa đi làm pháo hôi....
Những việc này đều có thể xảy ra! Nhưng mọi người lại không thể làm gì! Trước mặt cường giả Thần cảnh, bọn họ căn bản trốn không thoát! Năm cường giả Thần cảnh trước đó của gia tộc Liệt Hỏa chính là ví dụ tốt nhất!
Ở trước mặt cường giả Thần cảnh, đối phương chỉ cần sử dụng một phần khí thế, cũng đủ để giết bọn họ!
Trong dòng người đang ủ rũ cúi đầu đi tới, một tiểu tử lặng lẽ đi tới bên cạnh Lăng Tiêu, dùng cùi chỏ đẩy đẩy Lăng Tiêu.
"Này! Huynh đệ, ngươi là người nơi nào?"
Lăng Tiêu lại nhíu mày.
"Ta là người ở nơi nào có quan hệ gì với ngươi sao?"
"Hắc hắc... đừng hung dữ như thế, ta cũng không có ác ý nha!"
Dứt lời, hắn cẩn thận nhìn quét hai bên, lần nữa nhỏ giọng nói:
"Huynh đệ, ngươi có biết người của gia tộc Hàn Băng muốn làm gì chúng ta hay không?"
"Dù đối phương muốn làm gì thì chúng ta cũng đã đi theo rồi, cần gì phải hỏi nhiều như vậy?"
"Ồ! Huynh đệ à, ngươi nhìn sự việc rất thoáng nha! Ngươi cũng không sợ chúng ta bị người của gia tộc Hàn Băng giết chết?"
"Sợ thì có ích không? Đối phương đều là cường giả Thần cảnh, liền xem như muốn trốn cũng không nhất định trốn được a?"
"Hừ hừ! Quả là một trang hảo hán, ở sâu trong khốn cảnh, thế mà không sợ hãi chút nào! Ta gọi Mặc Băng, ngươi tên gì?"
Lăng Tiêu lại nhíu mày.
"Ngươi nói nhiều quá vậy!"
Mặc Băng lại hoàn toàn không để ý tới giọng điệu xem thường của Lăng Tiêu, ngược lại tiếp tục mặt dày mày dạn cười nói:
"Không phải một mình ngươi nói ta nói nhiều, hắc hắc hắc...."
Nhưng Lăng Tiêu vẫn chưa nói cho hắn biết tên của mình, Mặc Băng không chút nào nhụt chí, ngược lại còn tiếp tục mặt dày cùng Lăng Tiêu bắt chuyện, thậm chí còn đặt cho Lăng Tiêu lên một cái ngoại hiệu, gọi là khối băng!
Cái này khiến Lăng Tiêu chỉ còn biết “sa mạc” lời!
Rất nhanh, đợt nhân mã này liền được gia tộc Hàn Băng dẫn vào khu vực bên trong lãnh địa!
Nơi này vốn thuộc về một Vương phủ của Hoàng Triều Đại Chu, hiện tại tái thiết lại một lần nữa, so với trước đó cũng càng thêm hùng vĩ, càng thể hiện rõ uy nghiêm của cường giả Thần cảnh!
Mà ở chỗ này đã tụ họp một lượng lớn tu sĩ, những tu sĩ này trên cơ bản đều là bộ hạ tu sĩ cũ trước kia của Đại Chu, thực lực mỗi người không giống nhau! Tuy nhiên, những người ở nơi này ngược lại là ăn mặc rất sạch sẽ, chỉnh chu, tinh thần cũng cực kỳ sung mãn, xem ra, cũng không phải chịu bất cứ ngược đãi quá mức nào!
"Gia tộc Hàn Băng chúng ta có sắp xếp một nhóm người quản lý ở chỗ này, mỗi một nhóm người các ngươi sẽ được phân bổ vào từng đội riêng biệt của những người quản lý này. Nếu có người nào dám can đảm không phục, từ đó gây chuyện lung tung, thì đừng trách chúng ta không khách khí! Gia tộc Hàn Băng chúng ta có thể cam đoan, chỉ cần các ngươi an phận, chúng ta tuyệt đối sẽ không gây thương tổn đến các ngươi! Nhưng nếu như các ngươi có ai dám cả gan làm loạn, chúng ta cũng sẽ không dễ dãi như thế này nữa đâu, các ngươi nghe hiểu không?"
"Nghe hiểu!"
Mọi người thấp thỏm lo âu, vội vàng đáp ứng! Sau đó, liền được phân thành từng đội, chuyển đến bốn phương tám hướng trong Vương Thành.
Mà đúng lúc này, chân trời Phía Tây có một đạo hào quang màu đỏ thắm đang hỏa tốc phóng tới, uy thế tỏa ra từ đạo hào quang màu đỏ thắm này cực kỳ mạnh mẽ, trong đó tràn ngập lực lượng vượt xa cường giả Thần cảnh tầm thường!
Cái này làm cho cả lãnh địa gia tộc Hàn Băng, trong nháy mắt bắt đầu sôi trào!
Bởi vì cỗ khí thế này xen lẫn một cỗ sát phạt chi khí!
Mọi người thấp thỏm lo âu, mà cường giả Thần cảnh của gia tộc Hàn Băng thì một mặt ngưng trọng.
"Tiểu thư, là Hỏa Tam Thiếu!"
Băng Như Ngọc hừ nhẹ một tiếng.
"Ta biết chắc hắn sẽ không thể không tới!"
"Tiểu thư, Hỏa Tam Thiếu nhất định là vì chuyện ban nãy mà đến, với lại thực lực của hắn rất mạnh, ngài tuyệt đối phải cẩn thận. Nếu như hắn ở chỗ này nổi điên giết sạch những tu sĩ vị diện thượng giới này, thì suy tính của chúng ta đều thất bại trong gang tấc!"
"Ta tự nhiên biết, đợi chút nữa tất cả các ngươi đều không được phép ra tay, để một mình đối phó hắn. Lỡ như các ngươi ra tay sẽ triệt để khiêu khích hắn, chỉ sợ hắn sẽ thật sự đại khai sát giới!"
"Vâng!"
Trong chốc lát, Hỏa Tam Thiếu đã đi tới phụ cận, vẫn uy phong lẫm liệt như trước!
"Băng Như Ngọc, lá gan của ngươi thật là lớn, cũng dám cướp vật trên tay của gia tộc Liệt Hỏa ta, giết người của gia tộc Liệt Hỏa ta! Ngươi cũng quá đề cao bản thân đi?"
Băng Như Ngọc hừ nhẹ một tiếng.
"Hỏa Tam Thiếu, chuyện hôm nay cũng không thể trách một mình chúng ta, là người của gia tộc Liệt Hỏa ngươi không hiểu quy củ trước cho nên ta mới ra tay, vì vậy ngươi không thể trách ta được!"
"Hừ! Ít đem mấy loại lời lẽ này ra lừa gạt ta, ta không phải kẻ ngốc! Người của ta đều đã bị ngươi giết hết rồi tự nhiên là ngươi nói gì thì chính là cái đó! Ta biết, ngươi gần đây vẫn luôn thu nạp tu sĩ vị diện thượng giới, đám người ở phiên chợ kia cũng chưa bị chết quá nhiều, hẳn là bị ngươi phái người mang về a? Giao bọn họ ra để bản thiếu gia thi triển sưu hồn đại pháp, đến xem xét trí nhớ của bọn hắn, bản thiếu gia tự nhiên phân rõ được ai đúng ai sai!"
"Không được!"
Sắc mặt Băng Như Ngọc lạnh lẽo, nếu để cho Hỏa Tam Thiếu thấy được những ký ức kia, không chừng còn muốn phiền toái hơn! Nàng tuyệt đối không thể để cho Hỏa Tam Thiếu nhìn thấy chúng!
"Hừ! Ngươi có tật giật mình? Cũng không sao, ta có thể bắt ngươi lại, tra xét một chút trí nhớ của ngươi cũng mang lại kết quả tương tự!"
Dứt lời, Hỏa Tam Thiếu đạp chân xuống, tiến về phía trước một bước, trực tiếp đánh ra một quyền! Quyền phong vô cùng mạnh mẽ, chỉ là một chiêu đơn giản, lại lấy thế tồi khô lạp hủ, trực tiếp phá vỡ không gian, chớp mắt đã tới trước mặt Băng Như Ngọc.
Băng Như Ngọc vẫn lạnh lùng như trước, trực tiếp quất ra nhuyễn kiếm trong tay, một kiếm chém ra, đem trọn lực lượng hỏa diễm trên quyền phong đều bổ ra! Ở giữa không trung, sau khi lực lượng hỏa diễm va chạm với kiếm khí, không chỉ bị bổ ra làm hai, đồng thời bởi vì đặc tính của lực lượng hàn băng, liền ngay lập tức bị dập tắt.
Băng Hỏa chạm vào nhau, ngay cả nổ tung đều không có!
Hỏa Tam Thiếu thì không có ý dừng lại!
"Ngươi cho rằng, ngươi có thể đánh thắng được bản thiếu gia sao?"
Dứt lời, Hỏa Tam Thiếu lại lần nữa ra tay, đại thủ nắm vào trong hư không một cái, tức thì xuất hiện một hỏa trảo Chu Tước!
Hỏa trảo Chu Tước vừa ra, thiên địa linh khí quanh người Băng Như Ngọc, liền trong nháy mắt bị phong tỏa, liên đới lấy lực lượng của bản thân nàng cũng bị khoá lại. Theo sát phía sau, Hỏa Tam Thiếu vận chuyển lực lượng cực nhanh, ngưng tụ thành một thanh trường kiếm hỏa diễm!
Đối mặt với một chiêu này, Băng Như Ngọc không dám có chút chủ quan, lập tức ngưng tụ lực lượng hàn băng bao quanh mình, bảo hộ chính mình trong đó!
Nàng đã không phá nổi lồng giam linh khí của Hỏa Tam Thiếu, vì vậy nàng chỉ có thể bị động phòng ngự, tuy nhiên Lăng Tiêu bên dưới đã nhìn ra được ý đồ trong đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận