Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 948: Giang Thần Ngốc

Ngay thời điểm Giang Thần cho rằng Mạc trưởng lão là đang hư trương thanh thế, bỗng nhiên lúc đó có một cỗ hơi thở cực kỳ khổng lồ, nháy mắt đem hắn bao phủ ở trong đó.
Trong nháy mắt này, Giang Thần lập tức nhịn không được run một cái, tiếp đó sắc mặt hắn trắng bệch, toàn thân đều bắt đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
“Cao thủ Đại Thần cảnh? Sao có thể được? Cao thủ cấp bậc Đại Thần đã là trình độ đám Thủ Tịch trưởng lão! Chẳng lẽ đã có Thủ Tịch trưởng lão lại đây rồi sao?”
Hắn vừa nói vừa lùi lại, theo sát sau đó có một đạo thân ảnh liền lặng yên tới. Một đạo thân ảnh kia toàn thân ăn mặc váy dài thuần trắng sắc, dung mạo rất chim sa cá lặn, thuộc về nhan sắc tuyệt mỹ! Tuy nhiên, điều quan trọng nhất chính là nàng có khí thế phi phàm, áp bách khiến Giang Thần đều có chút không dám ngẩng đầu.
“Băng... Băng Lam Tâm!”
Mồ hôi lạnh trên trán Giang Thần ứa ra ngày càng nhiều! Hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, vậy mà ngay cả nữ nhân này đều đi ra, tuy rằng nữ nhân này chỉ là giới nữ lưu, nhưng mà phóng nhãn toàn bộ Hàn Tinh Cung thì thực lực của nàng ít nhất cũng có thể đủ xếp hạng trước mười.
“Làm càn! Tên huý của bổn tọa mà ngươi có thể gọi trực tiếp hay sao?”
Cùng với một tiếng quát nhẹ của đối phương, một cỗ lực lượng điên cuồng đập tới, đánh ở trên người Giang Thần một phen, làm hắn nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, khí sắc uể oải, lực lượng toàn thân đều điên cuồng giảm xuống.
Thủ Tịch trưởng lão, cường giả Đại Thần cảnh quả nhiên là danh bất hư truyền! Một chiêu liền đủ để cho Giang Thần tan vỡ!
Mạnh! Quá mạnh!
Người này mạnh mẽ quả thực vượt mức tưởng tượng, căn bản không có người có thể chống cự. Khó trách có thể làm Thủ Tịch trưởng lão!
“Thực... Thực xin lỗi! Băng trưởng lão, ta sai rồi, ta vừa rồi nhanh mồm nhanh miệng, thỉnh ngài ngàn vạn không cần để ở trong lòng.”
Băng Lam Tâm cười lạnh một tiếng.
“Ngươi thật ra thực sự thú vị, dĩ hạ phạm thượng, hô thẳng tên họ bổn tọa còn chưa tính, vậy mà còn muốn ta không cần để ở trong lòng. Ngươi cho rằng ngươi là thứ gì? Chỉ là thứ giống như con chó mà thôi, vậy mà không tôn kính đối với ta như thế, ngay cả một chút trừng phạt đều không có mà còn muốn bảo ta thả ngươi! Mặt mũi ngươi cũng thật lớn nha!”
Mặt Giang Thần đỏ lên! Nhục nhã, đây là trần trụi nhục nhã, đối phương đã không để hắn vào mắt, quả thực không xem hắn là người. Hắn nắm chặt nắm tay, cắn chặt hàm răng, nói:
“Băng trưởng lão! Ta biết thân phận của ngươi vô cùng tôn quý. Ta cũng biết ta vừa rồi mạo phạm ngươi. Nhưng mà ta chỉ nói một câu mà thôi. Ngài cũng không cần phải đuổi tận giết tuyệt. Huống hồ, ta tốt xấu cũng là một trưởng lão, càng là một con cháu của Giang gia! Ngài tùy tiện giết ta như vậy không sợ Thủ Tịch trưởng lão của Giang gia chúng ta trách tội sao?”
Băng Lam Tâm híp mặt lại.
“Ngươi đang uy hiếp ta sao?”
Giang Thần cắn răng nói:
“Không dám, ta chỉ là muốn nói cho Băng trưởng lão biết giữa mọi người nên đến điểm thì dừng, không cần thiết phải quá cứng với nhau. Nếu ngươi nhất định phải bức ta vào con đường chết thì Giang gia chúng ta đây cũng sẽ không tùy ý để cho người khác khi dễ.”
Lời vừa nói ra, trong không khí yên tĩnh một hồi lâu, khóe miệng Giang Thần nhếch nhẹ, tưởng lời mình nói đã chế trụ được Băng Lam Tâm!
Điều này làm cho hắn nhịn không được có chút đắc ý!
Băng Lam Tâm ngươi có ngưu bức hơn nữa thì lại thế nào? Gặp Giang gia chúng ta thì ngươi còn không phải ngoan ngoãn nghe lời, không dám lại làm càn sao. Ngươi cho rằng ngươi là thứ gì, thế mà kiêu ngạo ở trước mặt lão tử? Chờ đến một ngày nào đó tu vi của ta đột phá Sáng Thần cảnh, đạt tới Đại Thần cảnh, trở thành Thủ Tịch trưởng lão, ta nhất định ngay lập tức hướng tông chủ đưa ra yêu cầu cưới ngươi làm vợ!
Cho tới lúc ấy, ta muốn cho ngươi biết kết cục của việc đối nghịch cùng ta!
Tuy nhiên, ngay lúc này Băng Lam Tâm trực tiếp ra tay lần thứ hai. Nàng trực tiếp chém ra một kiếm, kiếm quang lan tràn ra độ dài ngàn trượng, nháy mắt đi tới trước mặt Giang Thần. Sắc mặt Giang Thần đại biến, còn không có kịp phản ứng thì đã bị một kiếm chặt đứt một cái cánh tay!
“A!”
Hắn nhịn không được kêu thảm thiết một tiếng, sắc mặt nháy mắt xám như tro tàn!
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới thế mà Băng Lam Tâm thật sự dám ra tay, hơn nữa vừa ra tay chính là sát chiêu ngoan độc như thế, trực tiếp chém đứt một cánh tay của hắn. Quá độc ác, quả thực không cho hắn một chút con đường sống!
Giang Thần nửa quỳ trên mặt đất, bả vai chảy máu cuồn cuộn không ngừng!
“Băng trưởng lão, ngươi quá ngoan độc a! Thế mà lại chặt đứt một cánh tay của ta, ngươi bảo ta về sau còn đi con đường võ đạo như thế nào nữa?”
Băng Lam Tâm không hề có nửa phần thương hại, chỉ là cười lạnh một tiếng, nói:
“Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi có tư cách gì cùng ta đối kháng? Dám ở trước mặt ta kiêu ngạo, còn dám lấy Giang gia tới uy hiếp ta, ngươi cho rằng ngươi thực sự thông minh sao? Trên thực tế, chỉ là một tên ngu xuẩn mà thôi.”
“Băng trưởng lão, ngươi đối với ta như thế, Giang gia chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
“Thì tính sao? Ta muốn giết ngươi lúc nào chả được! Nơi này là Hàn Tinh Cung, cũng không phải là Giang gia các ngươi!”
Giang Thần còn muốn nói tiếp thì một đạo khí tức mạnh mẽ nhanh chóng áp tới.
“Được rồi, Giang Thần, không cần lại quá nhiều lời.”
Sau khi nghe được âm thanh này, sắc mặt Giang Thần vui mừng quá đỗi.
“Thủ Tịch trưởng lão, ngài đã tới rồi!”
Hắn chính là Thủ Tịch trưởng lão, cũng chính là trưởng lão của Giang gia, cùng là người Giang gia thì đối phương nhất định sẽ bảo vệ mình. Đây cũng là lý do mà Giang Thần đắc ý.
Tuy nhiên thực sự đáng tiếc chính là, sau khi đối phương đi vào cũng không có ra mặt cho hắn, ngược lại sắc mặt lạnh băng nhìn chằm chằm hắn.
“Giang Thần, ngươi hôm nay thật là hồ nháo. Sao lại có thể chống đối với Thủ Tịch trưởng lão? Địa vị của Băng trưởng lão tương đương với ta. Ngươi chống đối với nàng, chẳng phải là cũng không đem ta để vào mắt sao.”
Giang Thần bỗng có chút ngơ ngác. Đây rốt cuộc là tình huống gì? Tại sao hôm nay Thủ Tịch trưởng lão Giang gia không có nói chuyện giúp mình?
Ngay tại thời điểm hắn do dự, không hiểu ra sao, trưởng lão Giang gia lại hướng tới Lăng Tiêu mở miệng!
“Lăng Tiêu đúng không! Ngươi thực không tồi. Tuổi tác nho nhỏ đã có thể đạt tới tu vi khủng bố như vậy. Phóng nhãn toàn bộ Hàn Tinh Cung, cũng không có vài người có thể làm được. Ta thay mặt những tên ngốc Giang gia chúng ta phạm phải sai lầm trước đó, nhận lỗi với ngươi.”
Thời khắc này, Giang Thần quả thực đều điên rồi! Đây là tình huống như thế nào? Ông trời điên rồi sao? Thủ Tịch trưởng lão Giang gia thế nhưng lại hướng Lăng Tiêu nhận lỗi? Có lầm hay không?
Phải biết rằng, hắn đã giết hại vài cao thủ của Giang gia đấy.
Nghĩ đến đây, hắn vội vàng hô:
“Thủ Tịch trưởng lão, Lăng Tiêu này đã giết hại vài cao thủ của Giang gia chúng ta!”
“Câm mồm! Đám người Giang Lâm chết chưa hết tội. Vậy mà muốn đi đoạt lấy vị hôn thê của người khác, hành vi bực này quả thực chính là tự bôi tro trát trấu lên mặt người Giang gia chúng ta. Bọn họ thực lực vô dụng, bị Lăng Tiêu giết chết, kia cũng là chính bọn họ vô dụng, chẳng trách người khác được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận