Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 91: Ngươi Có Tin Ta Hay Không Có Thể Giết Ngươi

Rất nhanh, xe đã chạy đến một cái khách sạnu, Mục Y Nhân cùng Lăng Tiêu đi tới phòng hội nghị ở tầng cao nhất của khách sạn.
Nơi này đã sớm có một nhóm người ngồi chờ đợi ở đây.
"Thái lão sư, công ty của chúng ta đã chuẩn bị tốt 100 triệu tiền quảng cáo, xin ngài hợp tác với chúng ta đi."
"Thái lão sư, công ty của chúng ta quảng cáo đưa lên rất lớn, có thể mang đến cho ngài càng nhiều thu nhập, xin ngài suy tính một chút."
Lăng Tiêu liếc qua, đám người này đang vây quanh lấy một tên tiểu sinh mặt trắng, còn trang điểm nữa chứ, giống hệt một nữ hài, trông vô cùng xinh đẹp.
Tuy hắn không có bất kì khí thế gì, nhưng khi hắn đứng nơi đó, tất cả mọi người xung quanh đều là vây quanh hắn mà nịnh nọt, dường như hắn so với Bill Gates còn muốn được hoan nghênh hơn.
Lăng Tiêu không khỏi khẽ nhíu mày.
"Thẩm mỹ quan của Hoa Hạ, sao lại trở nên dị dạng như thế này rồi? Hiện tại là thời điểm mà mấy tên ẻo ả lộng quyền hay sao?"
Mục Y Nhân hé miệng cười một tiếng.
"Còn không phải những kẻ kia vô cùng biết cách tâng bốc hay sao? Nhưng cũng không có cách nào khác, những người này cũng là trước mắt trên thị trường chủ lưu tiểu sinh. Cũng không thể đi tìm những cái kia không có tên tuổi tam tuyến minh tinh a?"
Lăng Tiêu lắc đầu.
"Đợi lúc ta đã vấn đỉnh Vân Tiêu, chắc chắn giết hết mấy tên ẻo lả của Hoa hạ! Mênh mông đại quốc thế này, há có thể yếu bệnh sao?"
"Vậy Hoa Hạ đành phải nhờ ngươi đến cứu vớt rồi! Đại soái ca!"
Mục Y Nhân cười cười, một nữ tử chừng 30 tuổi từ trong đám người chạy ra, một thân đồng phục màu xám bạc, đôi chân dài vô cùng thon thả.
Nàng nhanh chóng chạy đến trước mặt Mục Y Nhân.
"Tổng giám đốc Mục, ta đã thỏa đàm rồi, ngài cảm thấy thế nào?"
"Không tệ, tên Thái Côn này, ta cũng đã được nghe nói tới, hắn là một minh tinh rất nổi tiếng thời điểm gần đây, có thể tạm thời để hắn giúp công ty của chúng ta hấp dẫn một số khách tới."
"Vậy ta đây liền đi nói với bọn hắn một tiếng."
"Vất vả ngươi rồi, Hoàng quản lý."
"Tổng giám đốc quá khách khí, đây là việc ta phải làm."
Rất nhanh, Hoàng quản lý liền xua đuổi những tên quản lí của công ty khác đi, còn tên người đại diện Thái Côn kia lại giống như một quý phụ, ngồi trước mặt của bàn hội nghị.
Hắn nhàn nhạt liếc bọn người Lăng Tiêu một chút, dù là nam tử nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần vũ mị, làm cho người ta không nhịn được run lên một cái, nổi da gà rơi đầy đất.
"Ngươi là Tổng giám đóc của Y Nhân tập đoàn sao? Còn rất trẻ nha. Còn trẻ như vậy liền lên làm Tổng giám đốc, cũng có chút bản lĩnh."
Mục Y Nhân cười nhạt một tiếng.
"Thái tiên sinh quá khách khí rồi, ngài cũng là tuổi trẻ tài cao a!"
"Ha ha... Tốt, lời khách sáo, ta cũng không muốn nói nhiều. Nghe nói công ty của các ngươi muốn ta làm đại sứ hình tượng?"
"Đúng vậy! Sức ảnh hưởng của Thái tiên sinh bây giờ rất không tệ, thực lực của tập đoàn Y Nhân chúng ta cũng không thể khinh thường, chúng ta song phương cùng một chỗ, có thể xem như cùng nhau liên thủ đi."
"Dừng lại!"
Thái Côn khoát khoát tay.
"Không thể tính là cùng nhau liên thủ được. Ta là có thực lực đó, nhưng tập đoàn Y Nhân của các ngươi vẫn còn chưa tính là quá mạnh đi?"
Mục Y Nhân cùng Lăng Tiêu, nhịn không được đồng thời nhíu mày.
Tên Thái Côn này không khỏi quá mức không coi ai ra gì.
"Bất quá nha, các ngươi muốn ta làm đại sứ hình tượng cho các ngươi cũng không phải là không được! Chỉ muốn các ngươi thỏa mãn yêu cầu của ta, tất cả đều dễ nói chuyện."
Mục Y Nhân mặc dù có chút không vui, nhưng là vẫn gật đầu.
"Đúng là vẫn phải có một ít yêu cầu, mời nói."
Thái Côn cười cười, thản nhiên nói:
"Đầu tiên, ta làm đại sứ hình tượng cho các ngươi, tiền phát ngôn, ta muốn 300 triệu!"
"300 triệu? Làm sao lại cao như vậy?"
Mục Y Nhân rất là chấn kinh, nàng liếc qua Hoàng quản lý, Hoàng quản lý vội vàng nói:
"Không đúng a, không phải mới vừa nói là 100 triệu sai? Làm sao trong nháy mắt đã tăng lên gấp 3 rồi?"
Thái Côn lần nữa cười ha ha, nói:
"Các ngươi hẳn đều thấy được, khách hàng của ta thật sự là rất rất nhiều! Hiện tại lại có công ty nào không muốn ta làm đại sứ hình tượng cho bọn hắn chứ? Không có cách nào khác, ai bảo sức ảnh hưởng của ta quá lớn đi? Ta nghĩ các ngươi cũng đều biết, ta không hề nói khoác điều gì. Ta tùy tiện phát một đầu Micro Blog, đều có thể dẫn tới 10 triệu lượt like, cả trăm triệu lượt view! Cái này... Chính là thực lực của ta!"
Mục Y Nhân sắc mặt có chút âm trầm cùng khó coi, vẫn hỏi lại lần nữa:
"Vậy ngoại trừ điểm này ra, vẫn còn có yêu cầu gì sao?"
"Đương nhiên là có!"
Thái Côn dựa vào ghế, gối đầu lên hai tay, một mặt lạnh nhạt nói:
"Ta tuy là người phát ngôn của các ngươi, nhưng ta cũng sẽ không làm việc mọi lúc mọi nơi cho các ngươi! Dù sao các ngươi cũng phải biết, ta còn có rất nhiều công tác muốn làm. Mà ta cũng không phải chỉ là một đại sứ hình tượng. Cho nên chúng ta nếu quả như thật muốn hợp tác, thời gian làm việc, đều phải bàn bạc lại!"
"Đương nhiên, trừ cái đó ra, còn có một số tình huống khác. Thí dụ như... Nếu như ta làm cho số lượng tiêu thụ sản phẩm của công ty các ngươi lên gấp đôi, ta muốn các ngươi phải chia cho ta một nửa. Nếu như không có tiền thì đưa cổ phần cũng được, ta không để ý."
"Còn nếu mà các ngươi làm ta không cao hứng, ta có thể cùn các ngươi hủy bỏ hiệp ước bất cứ lúc nào."
Mục Y Nhân, sắc mặt đã là khó nhìn tới cực điểm!
Thái Côn này cũng không phải là làm đại sứ hình tượng, đây quả thực là làm tổ tông!
"Thái tiên sinh, yêu cầu của ngài, có chút quá phận, xin thứ cho chúng ta không thể đáp ứng ngài! Nếu như ngài thật muốn hợp tác, tất nhiên sẽ không đưa ra nhiều yêu cầu quá phận như vậy!"
Thái Côn cười lạnh.
"Quá phận? Thật sự là buồn cười, đây chỉ là quy củ của Thái Côn ta mà thôi! Ai cũng chưa từng nói qua, cũng chỉ có ngươi nói ta quá phận, các ngươi nếu mời không nổi ta, thì đừng lãng phí thời gian của ta được không? Thời gian của ta, thế nhưng là rất quý giá! Nói với các ngươi nãy giờ, ta đã tổn thất mấy chục triệu!"
"Ngươi — —!"
Mục Y Nhân giận dữ, vừa định nói chuyện, Lăng Tiêu liền vỗ vỗ bờ vai của nàng, ra hiệu nàng an tĩnh lại.
Sau đó, hắn đem ánh mắt đặt ở trên người Thái Côn, sắc mặt lạnh nhạt nói:
"Ngươi chỉ là một tên ẻo lả thích khoe khoang, có tư cách gì ở chỗ này lớn lối như thế?"
Thái Côn sắc mặt lạnh lẽo.
"Ngươi vừa mắng ta là ẻo lả hay sao? Ta nói cho ngươi biết! Cái này gọi là thời thượng, gọi là trào lưu! Ngươi lại còn dám mắng ta là ẻo lả, ngươi có tin hay không, ta tùy tiện phát một cái Micro Blog, liền có thể để cho cái công ty ngu ngốc của bọn ngươi đóng của trong vài phút không?"
Lăng Tiêu ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
"Vậy ngươi có tin ta dám giết ngươi hay không?"
"Ngươi nói cái gì?"
Thái Côn nhất thời vỗ bàn đứng dậy!
"Ngươi muốn uy hiếp ta? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ta là ngưòi ngươi có thể uy hiếp sao?"
"Ta không chỉ có uy hiếp, ta còn muốn động thủ đây!"
Dứt lời, Lăng Tiêu trực tiếp quơ lấy chén trà trên bàn, hung hăng nện vào đầu Thái Côn.
Phanh — —!
Nương lấy một tiếng vang giòn, Thái Côn trực tiếp ngã xuống đất, ôm đầu kêu rên.
"A — —! Đầu của ta, bể đầu của ta rồi!"
Người đại diện của Thái Côn chỉ vào mặt Lăng Tiêu nổi giận quát nói:
"Ngươi thật to gan! Ngươi vậy mà dám đánh Thái Côn! Ngươi có biết ngươi đã gây đại họa rồi hay không?"
Lăng Tiêu cười ngạo nghễ.
"Tại cái này Giang Châu, không có mấy người dám phách lối với ta như vậy đâu!"
"Được! Tiểu tử ngươi cũng đủ cứng! Ta nói cho ngươi biết, chuyện này không xong đâu! Côn Côn nhà chúng ta liền lập tức phát Micro Blog, đem việc này đưa ra công chúng! Fan của Côn Côn nhà chúng ta có thể trong vài phút nện cho tập đoàn của các ngươi ra thành cám!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận