Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 987: Nguy hiểm bắt đầu

“Ngươi cái gì mà ngươi? Còn muốn giết ta? Ta trước hết giết ngươi! Tên ngu ngốc này!”
Theo sát phía sau, Lăng Tiêu liên tục huy quyền, toàn bộ đều đánh lên thân thể đối phương. Ngắn ngủn mấy giây, cơ thể đối phương đã chịu hơn mấy ngàn đấm!
Hắn trước tiên sử dụng linh khí, tăng thêm tốc độ của mình. Vẻn vẹn chỉ là lợi dụng lực chiến đấu của mình. Sau đó bao trùm linh khí lên nắm đấm của mình. Tiếp đó liền trực tiếp đánh lên Đòn công kích này, nếu như là đặt vào tình huống bình thường, rất khó có hiệu quả, nhưng mà, đối phương mới nãy đã bị hắn đả thương. Bây giờ, trong đan điền, linh khí đang tán loạn, kinh mạch không ngừng mà chịu đến công kích và tổn thương! Lúc này, Cho dù dạng công kích này nào, đối với hắn mà nói, cũng là trí mạng.
Chớ đừng nói chi là, quyền của Lăng Tiêu, nặng bực nào, nhiều cỡ nào!
Có thể nói, mỗi quyền của Lăng Tiêu bây giờ chính là đặc biệt đòi mạng hắn.
Hắn từ một bên lôi đài, ngạnh sinh đánh đối phương tới một bên khác của lôi đài, cuối cùng, một quyền kết thúc trận đấu.
Dương Viêm vô lực rơi xuống mặt đất! Con ngươi của hắn đã tan rã, dần dần mất đi sinh khí. Rất rõ ràng, hắn đã bị Lăng Tiêu đánh chết tươi.
Lúc này, cũng không xuất hiện loại tràng diện nhảy cẫng lên hoan hô, người chung quanh đều ngây ngẩn cả người!
Một tên đệ tử Hàn Tinh Cung, thế mà đánh chết tươi một đệ tử Đao Thần Cung? Có lầm hay không? Đây là đang đùa hay sao? Nói đùa cũng hơi quá rồi a.
Hắn tính là thứ gì? Đệ tử Hàn Tinh Cung, từng ấy năm tới nay, mỗi lần ra sân khi nào không phải vật làm nền? Bọn hắn cũng không khác gì một đám hề. Căn bản lên không được mặt bàn. Nhưng mà hôm nay, hắn thế mà đem đối phương đang sống sờ sờ đánh chết. Mà đối phương lại là một trong mười đệ tử tinh anh mạnh nhất của Đao Thần Cung, Dương Viêm!
Lão thiên gia, đây không khỏi có chút quá mức bất khả tư nghị a.
Qua một hồi lâu. Lăng Tiêu nhìn lên lôi đài một chút. Vị trọng tài kia mới mở miệng nói:
“Trận này, đệ tử Hàn Tinh Cung, Lăng Tiêu Thắng!”
Câu nói này vừa ra, chung quanh lập tức bộc phát một tràng vỗ tay nhiệt liệt!
“Trận đấu này thật sự là quá đặc sắc. Thật là quá tuyệt vời. Tu vi của hắn hẳn là không cao bằng đối phương. Không nghĩ tới dạng này vẫn có thể đánh thắng đối phương. Quả thực là quá không chịu thua kém rồi!”
Tất cả mọi người không nhịn được gật gật đầu. Đích thật là như hắn nói. Quá tranh khí. Bằng vào tu vi thấp kém của chính mình lại có thể đánh thắng cường giả lợi hại như vậy. Đối với một bình thường đệ tử mà nói, thật sự là quá khó khăn. Có rất ít người có thể làm đến bước này.
Đoán chừng từ hôm nay trở đi, Lăng Tiêu cái tên này sẽ được rất nhiều người nhận biết.
Các trưởng lão Địa Liệt Tông cũng đều không nhịn được tiến tới chúc mừng!
“Chúc mừng các ngươi a! Triệu chưởng giáo, các ngươi cuối cùng cũng tìm ra một tên đệ tử giỏi. Thế mà cường đại như vậy. Có thể làm cho các ngươi vẻ vang. Đáng tiếc đệ tử của chúng ta cũng quá bất tranh khí. Thế mà không có một cái nào có thể tiến vào được Lục Thập Tứ cường, chớ đừng nói chi là Top 32!”
Bọn người Triệu chưởng giáo, không thể làm gì khác hơn là an ủi một phen, theo sát phía sau, mấy tông môn khác, cũng hoặc nhiều hoặc ít, phái ra một hai trưởng lão, tới chúc mừng một chút.
Bây giờ, Lăng Tiêu đã biểu hiện ra thiên phú của mình, tương lai nhất định có thể cho Hàn Tinh Cung mang đến càng nhiều lợi tức. Bọn hắn bây giờ sớm tới kết giao một chút, về sau đối với bọn hắn mà nói thì cũng là việc tốt. Hơn nữa dù không được cũng không quan trọng. Coi như là kết giao bằng hữu. Ngược lại không lỗ gì.
Đối với bọn hắn đến, đám người Triệu chưởng giáo cũng đều nhất nhất tiếp đãi!
Không lâu lắm, Lăng Tiêu cũng quay về! Chư vị trưởng lão, đầu tiên là đối với hắn tán dương một phen. Sau đó mới mở miệng nói:
“Lăng Tiêu, ngươi vừa rồi kỳ thực có chút lỗ mãng. Ngươi không nên giết chết hắn. Hắn dù gì cũng là đệ tử tinh anh của Đao Thần Cung a! Ngươi giết hắn về sau, Đao Thần Cung tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.”
“Chẳng lẽ, ở nơi này nhiều người như vậy. Bọn hắn còn dám ra tay với ta sao?”
“Bọn họ đích xác không có khả năng quang minh chính đại ra tay với ngươi. Nhưng bọn hắn nhất định sẽ trong trận đấu kế tiếp, đối với ngươi xuất ra một chút thủ đoạn không đúng đắn. Mặc dù không biết những thủ đoạn đó là gì? Nhưng mà ngươi phải cẩn thận một chút. Bởi vì nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm. Thậm chí thật không cẩn thận mà nói. Còn có thể sẽ muốn mệnh của ngươi.”
“Điểm này trong lòng ta kỳ thực cũng biết. Tuy nhiên vừa rồi cũng là không có cách nào. Nếu như ta vừa nãy không nghĩ biện pháp đánh chết hắn thì hắn nhất định sẽ giết ta. Hơn nữa từ một góc độ khác mà nói, ta đây đã lên đài, tất nhiên cũng nên nghĩ cách đánh thắng mới đúng. Nếu như ta không thể thắng, vậy thay vì đi lên còn không bằng trực tiếp đầu hàng luôn cho rồi.”
Lăng Tiêu nói hoàn toàn hợp lý. Bởi vì không có cách nào, hoặc là giờ hạ tử thủ, dùng hết sức thắng trận đấu này. Hoặc cũng chỉ có thể nhận thua. Tất nhiên đã đi tới bước này nhất định là muốn thắng. Nếu không cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Chỉ có giành được thắng lợi, mới có thể mang đến tông môn càng nhiều danh khí. Tiếp đó sẽ khiến càng nhiều người lựa chọn tiến vào Hàn Tinh Cung, cứ như vậy, ưu thế không ngừng tuần hoàn, mới có thể cam đoan Hàn Tinh Cung dần dần phát triển!
Tuy nhiên, Lăng Tiêu nói những lời này, không chỉ có riêng chỉ là vì điểm này. Đồng thời, nội tâm của hắn còn có một chút tính toán nhỏ.
Hắn nói như vậy sau chẳng khác nào cột mình cùng Hàn Tinh Cung vào một chỗ. Như vậy, nếu như những người khác muốn động thủ với hắn mà nói, người Hàn Tinh Cung chắc chắn sẽ không đồng ý. Nội tâm của bọn hắn lúc này, đoán chừng đã xem Lăng Tiêu là đệ tử đích truyền rồi a?
Mặc dù cứ như vậy, nhìn giống như đang lợi dụng bọn hắn. Nhưng mà Lăng Tiêu cũng không có biện pháp. Ai bảo thực lực của hắn bây giờ không đủ cường đại đây?
Cho nên cũng chỉ có thể lợi dụng bọn họ một chút.
Mà lúc này đây, bên Đao Thần Cung, mấy vị trưởng lão đang vây quanh thi thể Dương Viêm!
“Kinh mạch toàn thân của hắn cũng đã bị linh khí hỗn loạn làm cho vỡ vụn! Ngay cả đan điền của hắn, cũng bị đối phương ngạnh sinh đánh nát. Loại tình huống này, dù cho hắn còn một hơi thở thì giữ lại hắn cũng chỉ là giữ một tên phế vật. Xem như cứu sống hắn cũng không có bất cứ ý nghĩa gì. Chính hắn đoán chừng cũng không muốn chúng ta cứu hắn.”
“Vậy được rồi. Đã đến nước này cũng chỉ có thể đưa hắn lên đường! Cho hắn đi thống khoái một chút a, dù sao hắn cũng là đệ tử tinh anh của chúng ta.”
Sắc mặt của mọi người vô cùng khó coi, cũng chỉ có thể làm vậy. Một trưởng lão trong đó phụ trách động thủ. Những người khác thì ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lăng Tiêu cách đó không xa!
“Đây đều là do tên kia giở trò quỷ. Tất cả mọi người nhớ kỹ. Ngàn vạn lần không được buông tha hắn. Chờ một lúc nữa. Cho dù là đệ tử nào gặp được hắn. Nhất định phải nghĩ biện pháp giết hắn, không được cho hắn có cơ hội đầu hàng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận