Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 619: Tâm sự

Hai vị Vương tử còn ở lại chỗ này mừng thầm, mặt khác, Lăng Tiêu đã mang Mục Y Nhân đi tới Vương Đô vì chư vị Hầu Phủ xây dựng nhà trạm.
Nói là nhà trạm, nhưng thực tế cũng không tệ.
Một khoảng sân rộng bao phủ mấy vạn mét vuông, bên trong xây dựng đều là từng cọc biệt thự.
Khi hai người Lăng Tiêu đến, họ chỉ ra thân phận của mình, quan viên vương thất Đại Triệu phụ trách tiếp đãi, vì hai người bọn họ mà lập tức sắp xếp một gian biệt thự thật tốt.
"Mục Võ Hầu, biệt thự của hai người là do chính Triệu Vương bệ hạ tự mình hạ lệnh giám sát, lộng lẫy hơn so với Hầu Phủ còn lại một chút. Dù sao, hai vị là có thể vì Đại Triệu ta, lập công lao hãn mã!"
"Rất có lòng!"
Lăng Tiêu ném ra một bao Linh Tinh, quan viên kia ước lượng, cảm giác vô cùng nặng nề, chí ít cũng có đến 100 ngàn Linh Tinh, sắc mặt kia lúc này càng thêm nịnh nọt.
Cười híp cả mắt lại, nhanh chóng hoàn thành Nguyệt Nha Nhi.
"Lăng Quân Chủ, Mục Võ Hầu quá khách khí rồi, mời các ngài đến xem. Đồ vật bên trong biệt thư này, hạ quan cho người làm đều là những thứ tốt nhất. Không chỉ như thế, trong này còn có rất nhiều thứ khác, các Vũ Hầu còn lại không có đồ tốt đâu! Hai vị sau khi bước chân vào tự khắc sẽ rõ ngay!"
Lăng Tiêu cùng Mục Y Nhân được hắn mời vào biệt thự thì mới phát hiện, bên trong biệt thự này sửa sang phảng phất phong cách Địa Cầu rất nhiều.
Điều này làm cho hai người không khỏi kinh ngạc.
Quan viên cười hắc hắc, nói:
"Có rất nhiều tu sĩ đều là từ những hạ giới khác nhau mà tu luyện ra. Ta nghe nói hai vị đây là tu luyện ở trên Địa Cầu mà đến đây, nên nghe ngóng bốn phía, đi tìm mấy vị tu sĩ phi thăng từ Địa Cầu mà hỏi thăm ý kiến của bọn hắn, tạo ra căn phòng này cho hai vị!"
"Hóa ra là như vậy, ngược lại ngươi rất có đầu óc!"
"Đa tạ Lăng Quân Chủ khích lệ, nếu như không có chuyện gì, tiểu nhân xin cáo lui trước. Nếu như Lăng Quân Chủ cùng Mục Võ Hầu có nhu cầu về chuyện gì thì cứ nói với tiểu nhân, tiểu nhân nhất định xông pha khói lửa, không chối từ!"
Lăng Tiêu khoát khoát tay.
"Biết rồi, ngươi đi đi!"
"Vâng!"
Tên gia hỏa này nhanh chóng rời đi, nhưng Lăng Tiêu cũng không có được như ý muốn của mình là cùng Mục Y Nhân thoải mái trong thế giới riêng của hai người.
Bởi vì rất nhanh, Hầu Gia Hầu Phủ còn lại đều dần dần đến đây.
Sau khi biết hai người Lăng Tiêu đến đây thì liền ào ào đuổi tới căn biệt thự này, yết kiến Lăng Tiêu cùng Mục Y Nhân.
Mặt ngoài nhìn vào, tất cả mọi người đều là Hầu gia, mà thậm chí Mục Y Nhân vẫn còn là vãn bối, bọn họ căn bản cũng không cần phải yết kiến!
Nhưng trên thực tế, người nơi đây đều hiểu rất rõ, thực lực của Lăng Tiêu có đủ tư cách để bọn hắn đến đây bái kiến!
Không chỉ như thế, đồng thời, bọn họ cũng muốn gầy dựng một quan hệ tốt cùng với Lăng Tiêu.
Ai cũng biết, Lăng Tiêu hiện tại có mấy loại công việc, mỗi ngày không biết kiếm ra bao nhiêu là tiền.
Nói hắn là phú khả địch quốc, cũng không khoa trương một chút nào! Một người chủ có tiền như vậy, ai mà không muốn bưng lấy vài vạn? Vừa có một cuộc gặp không ngờ đến lại tương đối tốt như thế, nói không chừng, còn có thể một cái mà bay vọt lên trời!
Bọn người Đức Võ Hầu, Thiên Võ Hầu, Hàn Vũ Hầu từng đến đây bái kiến.
Bởi vì quan hệ đều là người quen cũ, lại thêm chuyện người ta đều mang theo lễ vật đến đây. Lăng Tiêu cũng không thể không gặp mặt một lần.
Tất cả mọi người huyên náo lẫn nhau một trận, bọn người Đức Võ Hầu đến đây bái phỏng rồi rời đi.
Sau đó, lại có một ít quan viên Vương Đô chạy tới, giống như là muốn bấu víu quan hệ cùng với Lăng Tiêu.
Nhưng những người này đều bị Lăng Tiêu cự tuyệt ở ngoài cửa.
Nơi này của hắn không phải là chỗ thu nhận rác rưởi, cũng không phải mỗi người đến đây đều có tư cách mà bái kiến hắn!
Quanh đi quẩn lại, thời gian rất nhanh đã đến chạng vạng tối.
Thời gian một ngày cứ như vậy mà trôi qua, người đến cũng đã ít đi rất nhiều, nhưng ngẫu nhiên vẫn còn có hai người.
Đại khái là mặt trời vừa mới xuống núi, lại là một người quen cũ đến _ _ _ Mộc Võ Hầu.
Tuy nhiên khoảng cách của Mộc Võ Hầu so với Mục Võ Hầu Phủ, Đức Võ Hầu, Thiên Võ Hầu đều xa hơn một chút, nhưng Mộc Võ Hầu cùng Mục Võ Hầu Phủ quan hệ lại không mấy bình thường.
Đây cũng không phải nói Mộc Võ Hầu cùng Mục Võ Hầu hài âm, mà chính là thành lập song phương lẫn nhau, có quan hệ phương diện hợp tác về vấn đề dược tài!
Trôi qua một thời gian, Lăng Tiêu cần luyện chế đan dược tài Linh Hạch, toàn bộ đều là nhờ Mộc Võ Hầu trợ giúp mới tìm thấy được.
Nếu không, chỉ nương tựa vào những cái Linh Hạch kia, Lăng Tiêu cũng không dễ dàng có khả năng luyện chế ra nhiều Linh Hạc đan như vậy.
"Lăng Quân Chủ, Mục Vũ Hầu, thật là có lỗi, lão phu tới chậm một bước. Bởi vì trong nhà có một chút chuyện, cho nên hành trình có chút chậm trễ, mong rằng Lăng Quân chủ cùng Mục Vũ Hầu không nên trách tội."
"Mộc Vũ Hầu khách khí! Ngồi đi! Thật ra, ngươi cũng không cần đặc biệt tới thăm hai người bọn ta, tất cả mọi người đều là quan hệ hợp tác, không có cái chuyện ngươi cao ta thấp!"
"Hahaha... Lăng quân Chủ đây chính khách khí với ta! Chính là bởi vì chúng ta là bằng hữu, cho nên cho dù đã trễ như vậy, ta đặc biệt vẫn muốn đến gặp hai vị!"
"Mộc Vũ Hầu Phủ gần đây vẫn tốt chứ?"
"Vẫn rất tốt! Có Lăng Quân Chủ thu mua dược liệu của ta, lại bán ra cho chúng ta nhiều Linh Hạch đan như vậy, trợ giúp Mộc Vũ Hầu Phủ của ta, tổng hợp thực lực lại, đã tăng lên rất nhiều!"
Dừng lại một chút, mộc Vũ Hầu lại nói tiếp:
"Bất mãn nói với hai vị, lúc này năm ngoái bởi vì do nhiều năm không có đánh trận, tu sĩ tăng ngày càng nhiều, tài nguyên của Mộc Vũ Hầu Phủ của bọn ta cũng đã không còn đủ dùng! Lăng Quân Chủ đột nhiên muốn cùng Mộc Vũ Hầu phủ bọn ta hợp tác, lão phu chính là thụ sủng nhược kinh, cũng rất cảm động, nếu không, sợ là hiện tại Mộc Vũ Hầu Phủ của bọn ta vẫn còn rất loạn! Vậy thì coi như ta đau đầu hơn cả chết!"
"Khách khí rồi, chúng ta là giúp đỡ lẫn nhau, Mộc Vũ Hầu Phủ các người cũng đã bận bịu giúp chúng ta rất nhiều!"
"Haha, tất cả mọi người đừng khách khí. Dù sao là Mộc Hầu Vũ bọn ta chiếm tiện nghi rất lớn, chút chuyện này, lão phu vẫn rõ. Hôm nay, lão phu tới đây, xuất phát từ tâm can, muốn cùng Lăng Quân Chủ nói một chuyện!"
"Mộc Vũ Hầu cứ nói, đừng ngại!"
"Lăng Quân Chủ, thực lực của ngài, mọi người đều rõ như ban ngày. Hiện tại toàn bộ Vương Đô đều đang suy đoán xem ngài có thể có tư cách cùng Triệu Vương nhất chiến! Không biết, Lăng Quân Chủ, có thể nói một câu xuất phát từ tâm can cùng lão phu được không? Ngài... Có thể đánh thắng Triệu Vương không?"
Sắc mặt của Mộc Vũ Hầu hết sức nghiêm túc, nhìn không giống như là đang nói đùa.
Lăng Tiêu trầm mặc một lát, nhẹ gật đầu.
"Đánh Triệu Vương, cũng không có gì khó khăn!"
Mộc Vũ Hầu thở phào một hơi thật sâu, nở một nụ cười hiểu ý.
"Ta biết ngay, lấy thực lực của Lăng Quân Chủ đánh Triệu Vương, khẳng định là sẽ không có vấn đề gì! Đã như vậy thì ta có mấy câu, muốn cùng Lăng Quân Chủ nói thẳng!"
"Kỳ thật, ngay từ hai tháng trước, khi đánh thắng vương triều Đại Tề, lúc hồi triều, Triệu Vương đã triệu tập tất cả Vũ Hầu! Mà có một lần, hắn không có triệu tập Mục Vũ Hầu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận