Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 589: Đại thắng.

Mục Y Nhân cuối cùng cũng có thể miễn cưỡng thở dài một hơi.
Đám người phủ Đức Võ Hầu chạy đến cứu viện làm cho phủ Mục Võ Hầu các nàng cũng không phải chịu tổn thất quá lớn!
Cũng không uổng phí công sức nàng liều mạng tiến lên giết địch, trợ giúp Đại Triệu đạt được thắng lợi!
Nhờ công kích của mấy vị Võ Hầu Đại Triệu, áp lực của Mục Y Nhân đột nhiên được buông lỏng, mấy vị Võ Hầu Bắc Tề tức giận dậm chân nhưng lại không thể làm gì.
Đây quả thực là trận chiến bọn họ bị đánh đến mức thảm hại nhất!
Vốn dĩ, dựa theo kế hoạch ban đầu, giờ phút này, bọn họ đều đã đem toàn bộ trận tuyến phương Bắc của Đại Triệu hoàn toàn đánh sập!
Nói không chừng giờ này đã bắt đầu hoan hỉ, chuẩn bị đại tiệc ăn mừng thắng trận.
Nhưng có ai nghĩ đến, đang giữa đường thế mà lại xuất hiện một Trình Giảo Kim này! Xuất hiện bọn người phủ Mục Võ Hầu ngáng đường.
Bị Mục Y Nhân làm cho trở thành như vậy, trận địa Bắc Tề bọn hắn sụp đổ toàn diện, trong suy nghĩ ban đầu, chiến thắng sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng giờ này toàn bộ đều biến thành tro bụi.
Không chỉ như thế, lúc bọn hắn ôm hận quay ngược trở về, ý đồ đem toàn bộ đại quân phủ Mục Võ Hầu tiêu diệt toàn bộ thì quân của những phủ Võ Hầu Đại Triệu còn lại lại ào ào chạy tới.
Kể từ đó, bọn họ ngay cả phủ Mục Võ Hầu cũng không thể giải quyết được, điều này quả thực là ủy khuất tới cực điểm!
"Giết cho ta! Cho dù chết, cũng không được để xổng bọn người phủ Mục Võ Hầu này, các đệ tử nghe lệnh, nhất định phải đem tất cả đệ tử phủ Mục Võ Hầu toàn bộ trảm sát, một tên cũng không được để sống sót!"
Các vị Võ Hầu Bắc Tề đều đã chém giết đến đỏ cả mắt!
Bọn họ căn bản không hề tiếp tục để ý được mất, điều bọn họ nghĩ đến bây giờ chính là sự diệt vong của phủ Mục Võ Hầu.
"Bảo hộ Mục Võ Hầu!"
Các nhánh đại quânĐại Triệu toàn bộ đều đánh vào trận dại Bắc Tề, song phương điên cuồng chém giết lẫn nhau, trên chiến trường, mỗi phút mỗi giây số tu luyện giả Võ đạo chết đi đều lấy đơn vị vạn người mà tính.
Người của hai bên đều chém giết đến đỏ cả mắt, không bên nào chịu lùi lại dù chỉ lmột bước!
Nhưng ngay lúc này, từ phía Bắc Tề đột nhiên lại truyền đến một mệnh lệnh.p
"Các vị Võ Hầu nghe lệnh, Đại vương tử có lệnh, tất cả Võ Hầu, lập tức rút lui trở về doanh, không được chậm trễ. Người nào dám vi phạm, giết chết không cần luận tội!"
"Đáng chết!"
Mấy vị Võ Hầu Bắc Tề vừa nghe được mệnh lệnh này, quả thực là đều như muốn phun máu đến nơi!
Bị Mục Y Nhân hung hăng khếch trương thanh thế không nói, bọn họ giờ này ngay cả
báo thù cũng không làm được, điều này quả thực là ép người ta đến phát điên a!
Nhưng quân lệnh của Đại vương tử đè nặng như núi, những người này, nếu như không rút quân, chỉ sợ chi dù có thể giết được Mục Y Nhân thì khi trở về cũng sẽ nhận hình phạt cực kỳ lớn!
Huống chi, lấy tình huống dưới mắt này, chỉ sợ không thể dễ dàng giết chết Mục Y Nhân như thế.
Hai lần cân nhắc, chỉ có người ngu ngốc mới tiếp tục ở lại chiến đấu!
Khẽ cắn môi, một đám Võ Hầu Bắc Tề không thể không giận dữ hét lên:
"Rút lui! Toàn quân rút lui! Rút lui!"
Đại quân Bắc Tề lúc tiến quân đến khí thế to lớn, khi rút quân về thì rất vội vàng, chỉ trong nháy mắt, trên chiến trường, chỉ còn sót lại binh lính Đại Triệu.
"Chúng ta thắng rồi! Trận chiến đầu tiên này, chúng ta đánh thắng rồi! Thật quá tốt rồi!"
"Mục Võ Hầu uy phong! Lần này, nếu không phải ngươi can đảm hơn người, dẫn quân tiến vào chém giết bên trong đại quân, sợ là chúng ta cũng không thể nào có thời cơ tốt đánh thắng đại quân Bắc Tề như vậy!"
"Đâu chỉ là đánh thắng đại quân Bắc Tề a, không bị tiêu diệt toàn bộ đã coi như là không tệ rồi!"
"Mục Võ Hầu lập nên công lớn, lần này, công chúa tất nhiên sẽ bản thưởng hậu hĩnh cho ngươi!"
Mục Y Nhân thở dài một hơi, hướng về phía mọi người chắp tay nói:
"Còn phải đa tạ các vị Võ Hầu, trong thời khắc cuối cùng chạy đến tương trợ, bằng không, phủ Mục Võ Hầu chúng ta tất cả đều sẽ xong đời rồi!"
"Mục Võ Hầu đây là lúc nào rồi mà lại nói lời khách sáo, nếu như không nhờ ngài thì chúng ta bây giờ đâu còn có thể đứng ở chỗ này mà chuyện trò vui vẻ như thế. Chúng ta chạy tới cứu viện cũng là chuyện cần phải làm a!"
"Tốt rồi, nhưng chúng ta cũng đừng nên quá mức đắc ý. Trận chiến này chỉ là thất bại của một nhánh quân tiến công Bắc Tề, trên thực tế, lực lượng đại quân Bắc Tề vẫn còn rất mạnh mẽ. Thực lực của bọn hắn, như cũ so với chúng ta vẫn lớn hơn nhiều, không thể quá mức lơ là."
"Mục Võ Hầu nói đúng lắm, chúng ta về phủ Công Chủ trước! Lần này, mặc dù lập nên công lớn, nhưng mà, chúng ta cũng đã vi phạm quân lệnh rút lui của công chúa Lâm Lang,, còn chưa biết công chúa đối với chúng ta muốn xử phạt như thế nào a!"
Lời vừa nói ra, mọi người đang hào hứng lập tức như bị tạt một gáo nước lạnh.
Thật vậy, nếu như công chúa muốn gây phiền toái, mấy người bọn họ chưa chắc sẽ có quả ngọt để ăn đâu! Dù sao, kháng lại mệnh lệnh ở trên chiến trường cũng không phải chuyện nhỏ gì.
Rất nhanh, mọi người đã về tới phủ Công Chủ.
Công chúa Lâm Lang đang ở trong đại bản doanh, giống như đang đợi mọi người trở về vậy.
Một đám Võ Hầu đi vào bên trong lều chỉ huy, vừa nhìn thấy sắc mặt âm trầm lạnh như băng của công chúa Lâm Lang, mấy người nhất thời cũng không biết nên nói cái gì!
Mà công chúa Lâm Lang thì chỉ cười lạnh một tiếng, nói:
"Các ngươi thật đúng là có tiền đồ a! Dám xem mệnh lệnh của bản công chúa như gió thoảng bên tai đúng không? Bản công chúa ra lệnh cho các ngươi toàn bộ rút lui, các ngươi không chỉ không rút lui, ngược lại còn xông lên phía trước trận tuyến, cùng đại quân Bắc Tề chém giết lẫn nhau!"
"Ách... Công chúa, chuyện này chúng ta có thể giải thích! Lúc ngài phát ra mệnh lệnh thì trước đó, Mục Võ Hầu đã dẫn quân xông vào bên trong đại quân Bắc Tề, mà mấy người Võ Hầu chúng ta đương nhiên không thể cứ như vậy mà vứt bỏ Mục Võ Hầu a, cho nên mới không thể không vi phạm quân lệnh của ngài. Huống hồ, chúng ta còn thắng lớn như vậy, Công Chúa, xin người bớt giận!"
Lâm Lang công chúa cười lạnh!
"Vậy là theo lời giải thích của các ngươi, việc các ngươi ở trên chiến trường dám ngang nhiên kháng lại quân lệnh, ta còn phải ban cho các ngươi một chút khen thưởng mới đúng a!"
"Ách.... xin người thứ lỗi, là chúng ta chống lại mệnh lệnh, xin công chúa trách phạt!"
"Tốt! Các ngươi đã nói như vậy, nếu như bản cung không trừng phạt mấy người các ngươi, chẳng phải là đối với các ngươi quá mức buông thả sao. Chờ sau khi trở về, tất cả các ngươi đều sẽ bị xử phạt 10 tỷ linh thạch, mặt khác, các ngươi đều sẽ bị hủy bỏ tất cả vị trí Hầu Tước cùng tư cách Thế Tập Võng Thế!"
"Cái gì?"
Mọi người kinh hô một tiếng, sắc mặt đại biến.
10 tỷ linh thạch không phải là số lượng nhỏ. Nhưng cho dù như thế thì cũng chỉ là tiền tài mà thôi, vẫn còn dễ lo liệu.
Nhưng mà, hủy bỏ vị trí Hầu Tước cùng tư cách Thế Tập Võng Thế, nói cho đúng là, con của bọn hắn sau này sẽ không được trực tiếp kế thừa vị trí Hầu Tước của bọn họ, hình phạt này quả thực là nặng hơn bình thường a!
Nhìn vẻ mặt mọi người đều mang biểu tình khiếp sợ, công chúa Lâm Lang không khỏi liếc mắt.
"Ta chỉ nói đùa với các ngươi mà thôi! Các ngươi đã đánh thắng một trận lớn, nếu như ta lại trừng phạt mấy người các ngươi, chẳng phải là bản công chúa sẽ bị người ta chê cười, là não úng nước không biết điều sao?"
Một đám Võ Hầu, lúc này mới vỗ nhẹ lên trên ngực trái, thở phào một hơi nhẹ nhóm.
"Công chúa, trò đùa này của ngài quả thật là quá khó đỡ a! Quả tim chúng ta đều bị ngài làm cho sợ hãi mà đập loạn xạ lên rồi!"
Công chúa Lâm Lang tức giận nhẹ hừ một tiếng, nói:
"Các ngươi dám ngang nhiên vi phạm mệnh lệnh của ta, bản cung chỉ mới hù dọa các ngươi một chút, đã coi như là cho các ngươi mặt mũi rồi! Nếu đổi lại là mấy vị ca ca của ta Tứ Vương Tử thì cũng có thể giết hết các ngươi! Nhớ cho kỹ, chỉ một lần này, lần sau không thể làm như như thế nữa! Nếu là có lần sau, bản cung tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện bỏ qua cho các ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận