Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 477: Xác định phẩm cấp, tiến về phủ Thiên Võ Hầu.

"Làm sao? Có chuyện gì mà ngay cả cha đều không thể nói sao?”
Thiên Võ Hầu hơi hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm ánh mắt né tránh của con gái.
Gương mặt Hỏa Linh có một chút nóng lên, nói:
"Cũng không có gì, chính là... Chính là... Người ta đi gặp mặt bạn hữu thôi."
"A, bằng hữu nào ? Bằng hữu của ngươi không phải là Viêm Hoàng Minh Lăng Tiêu sao?”
"Phụ thân, làm sao ngài biết được?”
Hỏa Linh một mặt kinh hãi!
Thiên Võ Hầu trợn trắng mắt.
"Hiểu con gái không ai bằng cha, ngươi cho rằng, một chút nỗi lòng nhỏ kia của ngươi, có thể giấu diếm được cha ngươi sao?”
"Ta trước đó đã thắc mắc, vì cái gì mà ngươi cho tới bây giờ là người không thích quản chính sự, lại nhúng tay vào Viêm Hoàng Minh, tự mình đến xin ta mở ra đánh giá phẩm cấp tông môn. Về sau, lại chủ động muốn thay thế đám ca ca ngươi đi Thánh Hiền lâu tham gia khảo nghiệm phẩm cấp tông môn. Ta cảm thấy ngươi không phải là đi lo chuyện chính sự, mà là đi gặp gỡ người trong lòng có phải không?”
Lời nói của Thiên Võ Hầu để sắc mặt Hỏa Linh nóng đỏ lên.
Nàng ho nhẹ một tiếng, nói:
"Phụ thân, ngài nói cái gì đó? Nữ nhi đương nhiên là rất nghiêm túc làm việc. Sau khi làm việc xong, mới đi tìm Lăng Tiêu có được hay không hả?”
Thiên Võ Hầu không khỏi lắc đầu.
"Ngươi nha, thật sự là con gái lớn không dùng được. Tuy nhiên cha cũng nghe nói, Lăng Tiêu kia tựa hồ rất không tệ, thời điểm khảo nghiệm, thiên phú thậm chí đều đem Trấn Hồn thạch làm cho nổ tung! Cái này rất không tệ. Hắn tương lai cũng nhất định là một người tài. Chỉ là, cha còn chưa từng gặp qua hắn, cũng không biết phẩm chết của hắn. Cho nên, tạm thời còn không thể đồng ý chuyện này được."
Hỏa Linh khẽ giật mình, liền vội mở miệng nói:
"Cha, ngài cứ yên tâm đi, hắn đối với nữ nhi rất tốt. Lần này từ Thánh Hiền Sơn trở về, trên đường Thiếu chủ Thương Ưng Sơn Hạ Hầu Vũ ngang nhiên hành thích nữ nhi, muốn làm nhục nữ nhi, kết quả là Lăng Tiêu trước tiên chạy tới, đem Hạ Hầu Vũ giết đi!"
"Cái gì?”
Trong nháy mắt Thiên Võ Hầu tức giận, vỗ bàn đứng dậy, nói:
"Tiểu tử kia thế mà dám can đảm ra tay với ngươi? Thương Ưng Sơn hắn có phải chán sống rồi hay không! Lại dám ra tay với nữ nhi của ta, đây quả thực là không đem phủ Thiên Võ Hầu ta để vào mắt!"
"Phụ thân, Thương Ưng Sơn hình như là đã tìm được tông môn ngũ phẩm Long Tuyền sơn trang tại Vương Đô Đại Triệu làm người chống lưng, cho nên mới sẽ ngông cuồng như thế. Lần này, nếu như không có Lăng Tiêu, nữ nhi khẳng định sẽ bị đối phương sỉ nhục! Hắn còn nói, sau này còn đến cửa cầu hôn, đến lúc đó, phụ thân cũng không thể không gả nữ nhi cho hắn được!"
"Tên chết chém này, hắn cũng quá mức to gan lớn mật rồi! Thật sự coi là mình đầu nhập vào Long Tuyền sơn trang liền có thể vô lễ đối với nữ nhi của ta, tạp chủng đáng chết như thế, giết rất tốt!"
Nói xong, hắn dường như lại nghĩ tới điều gì, hơi hơi nhíu mày, nói:
"Linh Nhi, ngươi sẽ không phải là đang gạt ta chứ? Đừng bảo ngươi giết Hạ Hầu Vũ lại bịa ra chuyện này nói dối để lừa gạt ta. Nếu là như vậy, phủ Thiên Võ Hầu chúng ta ngày sau sẽ có phiền toái lớn."
Hỏa Linh đột ngột đứng dậy.
"Phụ thân, ngài nói cái gì đó? Nữ nhi là loại người này sao? Lại nói, ngài có thể điều tra trí nhớ của nữ nhi! Ngài hiện tại đã đạt đến Đại La Kim Tiên rồi, muốn điều tra trí nhớ của nữ nhi, không phải dễ như trở bàn tay sao?”
"Điều này cũng đúng. Tuy nhiên, ta thấy Hạ Hầu Vũ kia cũng không phải vật gì tốt! Hừ! Lại dám ra tay với con gái ta, ta chỉ hận không thể tự tay giết hắn!"
Hỏa Linh liên tục gật đầu.
"Phụ thân đại nhân nói rất hay! Đúng rồi, phụ thân đại nhân, Lăng Tiêu kia lần này giết hắn, sẽ không có chuyện gì chứ?”
Thiên Võ Hầu hừ lạnh một tiếng.
"Hắn không dám đến tìm ta đâu! Ra tay với con gái ta, ta không có đi Thương Ưng Sơn gây phiền phức, đã coi như là cho bọn hắn mặt mũi!"
Dừng một chút, Thiên Võ Hầu lại mở miệng nói:
"Ngươi yên tâm, Thương Ưng Sơn không dám tùy tiện đến tìm chúng ta gây phiền phức. Có ta ở đây, ta tuyệt đối sẽ không để hắn khi dễ ngươi. Tuy nhiên, tên Lăng Tiêu kia, ngươi nên tìm thời điểm nào đó, mang đến cho cha xem mặt một chút đi?”
Khuôn mặt Hỏa Linh đỏ lên, một mặt thẹn thùng nói:
"Người ta đã biết rồi. Kết quả đánh giá cấp bậc tông môn không phải đã có rồi sao? Lăng Tiêu hẳn là cũng sẽ lập tức tới, đến lúc đó, phụ thân chẳng phải thấy rõ ràng sao?”
"Tốt! Đến lúc đó, nếu có thể được ta phải thật tốt làm khó làm dễ hắn, nhìn xem tính tình của hắn thế nào."
Hỏa Linh vội vàng cau mày nói:
"Không được! Ta không cho phép phụ thân khinh thường hắn!"
Thiên Võ Hầu lắc đầu.
"Ai chà! Người ta mới quen ngươi có mấy ngày, mà cha đã quen biết ngươi hơn hai mươi năm! Con làm cha thật sự tim đau như đao cắt đó! !"
Hỏa Linh xấu hổ, dậm chân mạnh một cái, quay người trốn đi ra ngoài.
"Con không để ý tới người nữa!"
Cái bộ dáng thẹn thùng này, làm cho Thiên Võ Hầu một trận cười to.
Tuy nhiên sau một lát, hắn liền thu hồi nụ cười, sờ lấy cằm của mình, ánh mắt híp lại, ánh mắt có thêm mấy phần sắc bén.
"Lăng Tiêu! Ngươi tốt nhất không nên làm tổn thương nữ nhi của ta, bằng không mà nói, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
...
Giờ phút này, Lăng Tiêu vừa mới trở lại Viêm Hoàng Minh, bỗng hắt xì hơi mạnh một cái.
Mục Y Nhân quan tâm nói:
"Ngươi thế nào rồi? Không phải bị cảm chứ?”
"Không thể nào, Võ đạo tu luyện giả sẽ không bị loại bệnh cảm mạo nhẹ này. Hẳn là tên con rùa con bò nào ở sau lưng mắng ta đi! Kẻ thù của ta nhiều lắm."
Mục Y Nhân nhịn không được hé miệng khẽ cười nói:
"Ngươi nha, về sau cần phải làm thêm nhiều việc thiện một chút, tích đức thêm nhiều một chút mới được, như thế mới sẽ không có người mắng ngươi!"
"Hành thiện tích đức thì ta không làm, thế nhưng, khi dễ ngươi thì ta sẽ làm."
Nói xong, Lăng Tiêu rất nhanh bắt lấy Mục Y Nhân.
"A _ _ _!"
Mục Y Nhân hét rầm lên, vội vàng xin tha.
"Đừng... Nhột quá a... Ha ha...."
Qua một hồi lâu, không khí chợt vặn vẹo, bóng người Tú Nhi xuất hiện tại bên cạnh hai người, hai người mới nhanh chóng dừng tay.
Mục Y Nhân đánh Lăng Tiêu một cái thật mạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng hướng về nơi khác nhìn sang, cũng không dám nhìn Tú Nhi một chút.
Lăng Tiêu thì hướng về phía Tú Nhi hung hăng trừng mắt.
Tú Nhi tự biết đuối lý, liền vội vàng cúi đầu.
"Bẩm báo Quân Chủ, tin tức từ phủ Thiên Võ Hầu đến, đánh giá cấp bậc tông môn đã xong, hi vọng Quân Chủ có thể tiến về phủ Thiên Võ Hầu."
"Biết rồi. Ngươi đi xuống trước đi, ta liền tới ngay!"
Nói xong, Lăng Tiêu nhẹ xoa xoa đầu Mục Y Nhân.
"Ta lại đi mấy ngày, sau đó sẽ trở về bầu bạn với ngươi!"
Mục Y Nhân nhẹ gật đầu.
"Trong khoảng thời gian này, ta cũng sẽ tu luyện thật tốt! Tranh thủ đem năng lượng của đan dược kia, toàn bộ tiêu hóa xong."
"Đúng rồi, đến lúc đó ngươi chắc có thể tăng cấp đến Thiên Tiên, đến khi đó, ta mang ngươi ra ngoài tìm kiếm một số di tích cổ, nhìn xem có kỳ ngộ gì, có thể tăng lên một chút thực lực của ngươi."
"Ừm! Cũng tốt!"
Hai người từ biệt, Mục Y Nhân lại lần nữa quay về thời gian tu luyện, mà Lăng Tiêu thì đạp vào Thiểm Điện Điêu, hướng vào mây trời, thẳng đến phủ Thiên Võ Hầu mà đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận