Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 903: Lo Lắng

"Dằn mặt hắn sao? Các ngươi nghĩ cũng thật đơn giản. Không nói trước ta đánh thắng được hắn hay không? Chỉ vẻn vẹn nói các ngươi đi. Ta đoán chừng hiện tại bên trong Viêm Hoàng Minh đã có một nhóm cường giả Thần cấp. Số lượng của bọn họ tuy không biết bao nhiêu, nhưng số lượng tuyệt đối cũng không ít. Cho dù là không tính cả ta cùng Lăng Tiêu, chỉ dựa vào các ngươi chỉ sợ cũng không dễ dàng gì chiến thắng bọn họ."
"Ôi! Ông trời ơi!"
Mấy thị nữ kia cũng nhịn không được cùng nhau hít sâu một hơi, liếc nhìn nhau một chút đều nhìn ra vẻ chấn kinh cùng nghi hoặc trong mắt lẫn nhau.
Lăng Tiêu bọn họ đã trở nên mạnh đến mức như vậy sao? Vậy nếu như lại cho bọn hắn một đoạn thời gian, chỉ sợ bọn họ liền sẽ áp chế tất cả cường giả Thần giới đi vào vị diện thượng giới đi.
Thật là đáng sợ, bọn họ làm sao còn mạnh mẽ hơn so với những thiên tài đến từ Thần giới vậy?
Giống như là đã nhìn ra vẻ thắc mắc trong ánh mắt của bọn họ, Băng Như Ngọc trợn trắng mắt, lập tức mở miệng nói:
"Các ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Bọn họ còn không nghịch thiên đến loại trình độ kia, bằng không Lăng Tiêu liền sẽ không hợp tác với chúng ta. Ta đoán trên tay hắn hẳn là có một nhóm tu sĩ sở hữu huyết mạch Hoàng thất Đại Chu, nhưng mà số lượng cũng không nhiều."
"Hóa ra là như vậy, thuộc hạ vừa rồi còn đang lo lắng hắn có thể kiềm chế ngược lại chúng ta hay không đây? Hiện tại xem ra chính là cùng chúng ta quản thúc lẫn nhau rồi."
Bọn thị nữ thở dài một hơi, nhưng mà Băng Như Ngọc lại lần nữa mở miệng nói:
"Các ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm. Mặc dù nói số lượng của đối phương không nhất định rất nhiều. Thế nhưng mà cụ thể có bao nhiêu ta cũng không biết. Với lại, theo một góc độ khác đến xem, Lăng Tiêu này không phải gian trá bình thường. Thời điểm từ khi hắn nhìn thấy chúng ta, hắn cũng đã bắt đầu gài bẫy chúng ta, sau đó thận trọng từng bước thu hoạch được lãnh địa trước, lại lừa phỉnh chúng ta đi tìm những tu sĩ kia. Sau khi chờ chúng ta tìm tới bọn họ, vừa vặn thì đã rơi vào bẫy rập của hắn, bị mấy gia tộc lớn vây công, bức bách. Mà lúc này đây thì hắn hoàn toàn bày ra thực lực của mình."
"Một phương diện là vì lừa gạt chúng ta hợp tác với hắn, một phương diện khác cũng là vì đang tranh thủ thời gian cho chính hắn. Ta thậm chí cũng bắt đầu hoài nghi, trước đó mấy gia tộc lớn trực tiếp tìm đến chúng ta cũng là hắn mật báo trong bóng tối. Thậm chí, ngay cả những tu sĩ kia đều là hắn an bài. Hắn bố trí kế hoạch này kỹ càng từ đầu tới đuôi khiến người ta cảm thấy đáng sợ."
Bọn thị nữ tức giận đến sụp đổ:
"Tên Lăng Tiêu này thật không phải thứ tốt. Gia tộc Hàn Băng chúng ta hảo tâm thu lưu hắn. Thế mà hắn làm ra loại chuyện này đối với chúng ta. Thật sự là vô sỉ cùng cực."
Sau khi dừng một chút, Băng Như Ngọc thở dài thật sâu một hơi, nói:
"Được rồi, đều không cần nói nữa, chuyện bây giờ đã như vậy. Thế lực của hắn cũng trưởng thành lên. Chúng ta bây giờ đã không có bất kỳ biện pháp nào để bắt hắn. Chỉ có thể đi một bước nhìn một bước mà thôi."
"Thế nhưng mà đại tiểu thư, gia tộc khác đã bắt đầu tiến về Thần giới tìm viện binh rồi. Loại tình huống này chúng ta phải chăng cần phải nghĩ biện pháp bảo toàn bản thân chúng ta? Có một chuyện chúng ta còn chưa kịp nói cho ngài là người trước đó tiến về Thần giới tìm kiếm viện binh cũng không có một ai trở về. Đồng thời gia tộc Hàn Băng cũng không có phái thêm một viện binh nào đến để giúp đỡ."
Sắc mặt Băng Như Ngọc có chút lạnh. Xuất hiện loại tình huống này có rất nhiều loại khả năng.
Kết cục tốt nhất là các nàng trên đường chậm trễ, hoặc là gia tộc còn có kế hoạch gì khác. Nhưng nếu như xấu hơn một chút, tỉ như... bị người gia tộc khác phát hiện đồng thời chặn lại. Cũng hoặc là trong gia tộc có người giở trò xấu trong bóng tối, chặn lại tin tức này. Thế thì Băng Như Ngọc nàng cũng đều gặp phải nguy hiểm rồi.
"Thật là đáng chết. Nghìn tính vạn tính lại không có tính tới một chiêu này. Ta chỉ là nghĩ đến Thần giới có khả năng sẽ chỉ phái xuống rải rác mấy cường giả không đủ dùng, nhưng mà cũng có thể miễn cưỡng bảo mệnh. Không nghĩ tới thế mà sau lưng lại xảy ra một số chuyện như thế."
Hung hăng vuốt vuốt huyệt thái dương, tâm tình Băng Như Ngọc mười phần hỏng bét.
Qua một hồi lâu, nàng mới hít thở sâu một hơi, ánh mắt lạnh như băng nói:
"Xem ra, ta vẫn phải đi tìm Lăng Tiêu kia một chuyến. Thật không nghĩ tới ta thế mà cũng có một ngày này."
Băng Như Ngọc biệt khuất tới cực điểm.
Tại Thần giới, nàng thủy chung đều là Đại tiểu thư gia tộc Hàn Băng, ngày bình thường căn bản không có người dám đắc tội, chỉ có nàng đắc tội người khác.
Cho nên, nàng cũng tương đối lãnh ngạo.
Thế nhưng mà cho tới bây giờ, đứng trước hiểm cảnh, nàng thế mà không thể không tìm Lăng Tiêu nịnh nọt quan hệ hợp tác lẫn nhau.
Điều này thật sự khiến người ta biệt khuất tới cực điểm.
Chuẩn bị một lúc sau, nàng liền dẫn một phần lễ vật tiến đến Viêm Hoàng Minh, tìm kiếm Lăng Tiêu.
Bên trong Viêm Hoàng Minh, Lăng Tiêu đang hướng dẫn các đệ tử tu luyện. Nhìn thấy Băng Như Ngọc đột nhiên tới, ngược lại có mấy phần hiếu kỳ.
"Ồ? Làm sao Băng đại tiểu thư đột nhiên hào hứng đến nơi này của ta vậy?"
"Ta nghe nói nơi này của ngươi có mấy cao thủ tiến giai. Cho nên đặc biệt tới nơi này chúc mừng ngươi một chút, không có quấy rầy đến ngươi chứ?"
Lăng Tiêu gật gật đầu.
"Quấy rầy thì không có. Chỉ cần đừng có mang theo mục đích gì khác tới là được rồi."
Băng Như Ngọc tức giận nói:
"Cũng không biết là ai ngay từ đầu đã mang mục đích không đúng đắn tới tìm ta."
Lăng Tiêu hơi hơi nheo mắt lại, cười nhạt một tiếng, nói:
"Ta có thể hiểu thành đây là Băng tiểu thư đang phàn nàn sao?"
"Cũng không có gì, hôm nay ta tới đây là muốn nói chuyện chính sự."
"Nói đi. Chính sự gì?"
"Tuy lúc trước ngươi đánh bại Tam thiếu gia gia tộc Liệt Hỏa, nhưng mà trong lòng bọn hắn cũng không có chịu thua, ngược lại đi Thần giới tìm cao thủ bên trong gia tộc đến giúp bọn hắn đối phó với ngươi. Trong lúc này, ta cũng từng phái người đi tìm cao thủ của gia tộc Hàn Băng chúng ta. Tuy nhiên đáng tiếc là người ta phái đi ra, một tên cũng không có trở về."
Lăng Tiêu không phải người ngu, thời điểm nghe nàng nói tới đây, trong lòng cũng đã nghĩ đến khả năng có người ngăn cản trong bóng tối.
Hiện tại, mấy cao thủ của gia tộc Liệt Hỏa chỉ sợ cũng đã tới.
Bọn họ trước đó đã có cao thủ cấp bậc Siêu Thần cùng mình giao thủ qua, cho nên lần này cao thủ tìm tới khẳng định không chỉ là cao thủ cấp bậc Siêu Thần, còn có thể là cường giả đạt đến Thí Thần cảnh trở lên. Nếu như tới không nhiều, kia cũng không có gì quá lo lắng, thế nhưng mà một khi đến rất nhiều, Lăng Tiêu cũng có chút bó tay bó chân Đây cũng là chuyện hắn lo lắng trước đó.
"Nếu như bọn họ đến, ngươi đoán bao nhiêu vị cường giả cấp bậc Thí Thần sẽ đến?"
Băng Như Ngọc lắc đầu.
"Điểm này ta đoán không ra. Nhưng ít ra mỗi nhà có thể phái ra một vị, bởi vì tuy tại trong gia tộc Thần giới chúng ta thì cường giả Thí Thần cảnh không coi là nhiều, nhưng cũng có thể lấy ra mấy vị. Mà nếu như bọn họ mỗi nhà đến một vị, như vậy chí ít cũng phải vượt qua mười vị a? Ngươi dự định làm sao đối phó với mười vị cường giả Thí Thần cảnh?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận