Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 166: Loạn

Giang Nam Tống gia, một đội cận vệ của Tô Định Hải đã bao vậy xung quanh Tống gia.
Người cầm đầu sắc mặt lãnh ngạo, hắn mặc một bộ áo khoác màu đen tư nhân đặt trước, hiển nhiên không phải nhân vật tầm thường.
"Thiếu tướng, nơi này chính là Tống gia! Bọn họ cũng chính là một nhà của tiểu di Lăng Tiêu!"
"Nghĩ không ra, còn mò được một cá lớn! Bắt bọn chúng lại, Đại tướng quân nhất định sẽ vui mừng!"
"Thiếu tướng nói rất đúng!"
"Lập tức vây bắt bọn chúng cho ta, một người cũng không để lọt!"
"Vâng!"
Nhưng tên thủ hạ lập tức bao vây gian phòng, mà tên kia Thiếu tướng kia liền đạp đổ cửa chống trộm, trực tiếp đi vào trong đó.
Ba người Tống gia không khỏi có chút chấn kinh.
"Các ngươi là ai? Vì sao xông vào trong nhà của chúng ta?"
"Thiếu tướng Ngô Nham, thủ hạ dưới trướng của Đại tướng quân Tô Định Hải!"
"Tô Định Hải? Chúng ta có quan hệ gì với các ngươi? Chúng ta không biết các ngươi! Các ngươi nhanh cút ra ngoài, biểu đệ của ta chính là Lăng Tiêu, nếu các ngươi trêu chọc hắn thì các ngươi một tên cũng trốn không thoát."
Ngô Nham cười khẩy.
"Nếu không phải Lăng Tiêu thì ta còn lười nhác đi tìm những con kiến hôi như các ngươi! Bắt lại cho ta!"
"Vâng!"
Đám người sau lưng Ngô Nham trả lời một tiếng, lập tức tiến lên bắt ba người Tống gia lại.
"Này! Các ngươi làm cái gì? Nhanh thả chúng ta ra! Các ngươi đây là vi phạm! Các ngươi là súc sinh!"
Sắc mặt của Ngô Nham lạnh lẽo, lập tức tát hai phát, trực tiếp đánh gãy răng ở một bên miệng của người đàn ông! Đầu hắn nhất thời mê muội, không cách nào khống chế chính mình.
"Ba — —!"
"Lão Tống."
Hại mẹ con Tống Khang vừa tức vừa giận, nhưng lại không thể làm gì.
Một nhà ba người cứ như vậy liền bị dẫn đi.
Nhìn thấy ba người sắp bị kéo lên xe thì bỗng nhiên có một cỗ khí thế khổng lồ đè xuống, 'Oanh' một tiếng trực tiếp nện chiếc xe thành từng mãnh nhỏ!
"Có địch đánh lén!"
Mọi người vừa mới kịp phản ứng thì Lăng Tiêu lập tức đưa tay chém mấy đạo kiếm quang, trực tiếp miểu sát mấy tên đang áp giải ba người Tống gia.
"Lăng Tiêu! Quá tốt rồi, ngươi qua đây!"
Sắc mặt của Lăng Tiêu âm trầm đi đến bên cạnh ba người, tự mình điểm một cái ở ngực chồng của Tiểu Di, chân khí lan tỏa ra xung quanh ổn định lại thương thế, sau đó lại cho hắn uống một viên đan dược.
"Đan dược này có thể khôi phục thương thế của hắn, hàm răng cũng sẽ mọc lại một lần nữa, các ngươi không cần lo lắng!"
"Lăng Tiêu, cám ơn ngươi!"
"Không có việc gì, các ngươi rời đi trước, nơi này giao cho ta xử lý."
"Vậy ngươi cẩn thận một chút, bọn gia hỏa này giống như rất lợi hại!"
Lăng Tiêu đứng dậy, ánh mắt băng lãnh như đao.
"Cho dù bọn chúng là Thiên Vương lão tử, ta cũng phải làm thịt bọn chúng!"
Dứt lời, hắn bước về phía trước một bước, giọng nói lạnh lùng vang lên:
"Lúc nãy người nào đánh chồng của tiểu di ta?"
Ngô Nham cười lạnh một tiếng, đi lên phía trước.
"Ta đánh! Ngươi chính là Lăng Tiêu sao? Vẫn rất có dũng khí đo nha! Vậy mà ngươi cũng có can đảm dám đến chịu chết, bất quá cũng tốt, vừa vặn để ta giết ngươi rồi sau đó đi đến trước mặt của Tô đại tướng quân thỉnh công!"
Ngô Nham vừa dứt lời, Lăng Tiêu vung tát một phát.
"Ba — —!"
Một cái tát này cách không bắn ra cương khí, trực tiếp chấn bay Ngô Nham đến trong phòng, thân thể của hắn xuyên thủng vách tường!
Sau một lát, trong phòng vang vọng tiếng gầm thét, cương khí bắn ra trực tiếp xé rách vách tường nổ thành từng mảnh nhỏ.
"Lăng Tiêu, tên chó chết! Ta sẽ giết ngươi!"
Đám thủ hạ của Ngô Nham nhanh chóng tiến lên phía trước nói:
"Ngô tướng quân, nếu không chúng ta mời Tô đại tướng quân đến đây trợ giúp?"
Ngô Nham nổi giận quát lớn:
"Cút đi, hắn là Thiếu tướng, ta cũng là Thiếu tướng. Chẳng lẽ ta sợ hắn sao? Không cần Tô đại tướng quân đến đây, một mình ta cũng đủ giết chết hắn! Lăng Tiêu, nạp mạng đi!"
Dứt lời, dưới chân hắn giẫm một cái, thân thể trong nháy mắt nhảy lên không trung ép thẳng tới mặt của Lăng Tiêu!
Tốc độ như tia chớp kia lại tăng thêm cỗ cương khí to lớn như núi ở trong không khí ma sát ra một loại âm thanh chấn động.
Nhưng Lăng Tiêu lại không nhúc nhích chút nào, mặc cho đối phương lao thẳng đến trước mặt của mình!
Khóe miệng của Ngô Nham giương nhẹ, Lăng Tiêu khinh địch như thế thì hắn chắc chắn sẽ chết ở trong tay của mình!
Nhưng, ngay đúng lúc hắn mới vừa đến bên cạnh Lăng Tiêu trong tích tắc thì Lăng Tiêu bỗng nhiên giơ lên một chân.
"Hã?"
Ngô Nham sững sờ, hắn còn chưa kịp phản ứng thì Lăng Tiêu đột nhiên đạp xuống.
"Oanh — —!"
Nương theo một tiếng nổ lớn, đầu của Ngô Nham bị Lăng Tiêu đạp một phát cứ thế mà nện vào trong lòng đất.
Mặt đất xi măng kia bị đầu của Ngô Nham cứ thế đập ra một cái hố sâu to lớn giống như mạng nhện.
Máu tươi cũng từ đó mà chảy xuôi ra, Ngô Nham đã không còn sinh cơ!
Một chiêu! Miểu sát Thiếu tướng!
Một đám thủ hạ của Ngô Nham đều dọa đến trợn mắt hốc mồm, hoá đá ngay tại chỗ!
Quân hàm của Lăng Tiêu không phải cũng là Thiếu tướng hay sao?
Thiếu tướng đối Thiếu tướng, vì sao lại bị một chiêu miểu sát đây
Cái này không khoa học a?
Mọi người ở đây hoảng sợ cùng cực, một cỗ sát ý làm cho người sợ hãi, trong nháy mắt mọi người đều run rẩy.
Ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiêu, thân thể của tất cả đều run rẩy.
Bọn họ đều là thành viên Long tổ có kinh nghiệm sa trường, tiếp cận qua sinh tử! Nhưng mà bây giờ đối mặt với Lăng Tiêu, bọn họ bỗng nhiên cảm giác được một loại cảm giác bất lực thật sâu!
Gia hỏa này quá mức kinh khủng!
"Trốn!"
Không có ý nghĩ dư thừa, bên trong đầu của tất cả mọi người đều chỉ có một chữ 'Trốn'!
Bởi vì nếu đánh với Lăng Tiêu, thì chắc chắn không có phần thắng!
Nhưng mà bọn họ không biết một việc chính là, ở trước mặt của Lăng Tiêu, người nào lại có thể trốn được?
...
Mấy vị trưởng lão Long Tổ lúc này đang ở trong quán rượu. Bọn hắn đợi đã lâu cũng không thấy bóng dáng củaLăng Tiêu, tất cả đều không khỏi hơi nghi hoặc một chút cùng tức giận.
"Tên Lăng Tiêu này cũng không cần khinh thường chúng ta như vậy chứ?"
"Không sai, chúng ta thế nhưng là đến giúp đỡ thăng cấp quân hàm cho hắn! Vậy mà hắn cứ để chúng ta ở nơi này, hắn có ý gì đây?"
"Người đâu, đi hỏi thăm một chút, Lăng Tiêu đang làm gì? Có đến hay không?"
Lời còn chưa dứt, đã có thành viên Long Tổ vọt vào.
"Trưởng lão, việc lớn không tốt! Lăng Thiếu Tướng đánh nhau với Tô đại tướng quân!"
"Tô đại tướng quân? Tô đại tướng quân nào vậy?"
"Tô Định Hải! Giang Nam Tô gia Tô Định Hải!"
"Cái gì?"
Một đám trưởng lão quá sợ hãi!
"Tại sao hai người bọn họ lại đánh nhau rồi ?"
"Hồi trưởng lão, Lăng Tiêu đến Giang Nam diệt Tô gia, giết tam đệ của Tô đại tướng quân, hiện tại hai người đã trở thành kẻ thù truyền kiếp! Bây giờ Tô đại tướng quân một mình trở lại Giang Nam, chính là vì giết Lăng Tiêu! Lúc này, hắn để cho thủ hạ của mình đồ sát thủ hạ cùng người thân của Lăng Tiêu, dẫn đến Lăng Tiêu giận dữ giết thu hạ của Tô Định Hải là Ngô Nham Thiếu tướng, hiện tại hắn đánh đến Tô gia rồi!"
Lập tức mấy vị trưởng lão nổi giận lôi đình!
"Nói đùa cái gì vậy? Hai người này, một cái là Đại tướng quân, một cái là sắp bổ nhiệm Đại tướng quân! Nếu hai người bọn họ đánh nhau thì mặt mũi của Long Tổ chúng ta để nơi nào?"
"Không chỉ có đơn giản như vậy! Lăng Tiêu bây giờ chỉ là Thiếu tướng, Thiếu tướng giết đại tướng nếu truyền đến bên trong Long Tổ chẳng phải là làm loạn hết lòng người hay sao?"
"Nhanh! Nhanh đi ngăn cản!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận