Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 924: Băng gia

Lăng Tiêu có chút cổ quái liếc nhìn Băng Như Ngọc.
"Ngươi kêu ta đổi y phục. Ngươi đừng có thừa cơ làm chuyện xấu nha? Ta nói cho ngươi biết, ta rất giữ mình trong sạch, ngươi đừng làm ô uế sự trong sạch của ta."
Băng Như Ngọc vừa tức vừa giận, thậm chí nhịn không được xổ một câu nói tục..
"Xéo đi, ngươi coi bản tiểu thư là ai? Mặc dù ta có một chút hảo cảm với ngươi, bản tiểu thư cũng sẽ không làm chuyện hạ lưu như vậy, hiểu chưa? Ta dù thế nào cũng đường đường là Đại tiểu thư gia tộc Hàn Băng."
Lăng Tiêu nhún nhún vai.
"Ngươi không làm chuyện gì với ta, vậy là tốt nhất rồi, dù sao ta cũng không muốn vướng vào chuyện tình trái. Nhưng lần này, ngươi cũng xác thực đã cứu ta một lần, ta thiếu ngươi một cái ân tình, về sau, gia tộc Hàn Băng mà gặp phiền toái gì, ta có thể ra tay giúp gia tộc Hàn Băng các ngươi một lần."
Băng Như Ngọc trợn trắng mắt.
"Nhìn lại năng lực mình đi, đừng tưởng rằng ngươi là cường giả Thí Thần cảnh, hơn nữa còn giết được gia chủ của gia tộc Liệt Hỏa thì ngươi đã rất trâu bò rồi. Nơi này chính là Thần giới, ta nói cho ngươi biết, cao thủ ở chỗ này nhiều vô số kể. Sáng Thế Thần cảnh cũng chỉ là mới cất bước mà thôi. Trên Sáng Thế Thần cảnh, còn có siêu cấp cao thủ Đại Thần cảnh, Thần Vương cảnh, Thần Hoàng cảnh, Thần Tôn cảnh, Thần Đế cảnh. Những siêu cấp cường giả chân chính kia chỉ tùy tiện lấy một đầu ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi dễ dàng tựa như bóp chết một con giun dế."
Lăng Tiêu cười nhạt một tiếng.
"Ngươi không biết thực lực chân chính của ta. Thì làm sao biết ta đánh không lại bọn hắn chứ? Có lẽ đến lúc đó, ta sẽ vượt qua ngoài tưởng tượng của ngươi, cũng khó nói."
"Ha ha."
Băng Như Ngọc cực kỳ qua loa ha ha hai tiếng, cũng không có để chuyện này ở trong lòng. Nàng không phải người ngu, nàng biết rõ hơn bất kỳ kẻ nào, một thiên tài có thể phách lối, nhưng cái phách lối này cũng có hạn độ nhất định, mà trọng yếu nhất chính là, thiên tài là cần thời gian nhất định để trưởng thành. Trước khi chính thức trưởng thành thành một cường giả đỉnh cấp, dù có thiên tài đến mấy, cuối cùng cũng chỉ là một tên rác rưởi.
Hiện tại Lăng Tiêu chính là như vậy, trước khi hắn trở thành Thần Đế, Băng Như Ngọc là tuyệt đối sẽ không tin tưởng hắn có cái năng lực kia, cấp cho gia tộc Hàn Băng bao nhiêu trợ giúp.
Lăng Tiêu trong lòng cũng rõ ràng, Băng Như Ngọc không tin lời của mình. Hắn cũng không cưỡng cầu đối phương nhất định phải tin. Dù sao thật đến khi đó, hắn ra tay một lần giúp gia tộc Hàn Băng một chút, như thế là đủ trả ơn cho gia tộc Hàn Băng rồi.
Với lại từ một góc độ khác mà nói, hắn hiện tại cũng không cần thiết khiến Băng Như Ngọc nhất định phải tin mình. Dù sao hiện tại, hắn thật sự là chưa có loại thực lực kia, mà gia tộc Hàn Băng cũng đúng thật là không có nguy cơ gì quá trí mạng.
Dừng một chút, hắn lần nữa mở miệng nói:
"Đúng rồi, vị diện thượng giới hiện tại thế nào? Nếu như ta không nhớ lầm, những gia tộc kia còn chưa rời khỏi a?"
"Điểm này ngươi không cần lo lắng."
Băng Như Ngọc hít thở sâu một hơi, nói:
"Những tông môn Thần giới kia đã ra tay rồi. Các gia tộc còn lại đều đã rút lui, bây giờ hàng rào không gian của vị diện thượng giới đã được chữa trị. Nơi đó đã không còn bất kỳ một võ giả tu vi Thần cảnh nào."
Đôi mắt Lăng Tiêu híp lại. Lúc trước hắn biết được, cách phân chia đẳng cấp ở Thần giới hoàn toàn khác với vị diện thượng giới. Nơi này không có cái gọi là chế độ triều đình, chỉ có tông môn cùng gia tộc. Giống gia tộc Hàn Băng những gia tộc này, đều thuộc về tiểu gia tộc, phía trên còn có tông môn khống chế bọn họ.
Những tông môn kia rất hiển nhiên là bị lực lượng nào đó quản chế, cho nên cũng đang giúp bảo trì sức mạnh quy tắc của vị diện thượng giới,
Không cho phép những gia tộc này làm xằng làm bậy tại vị diện thượng giới.
"Không nghĩ tới. Cuối cùng thế mà vẫn phải dựa vào bọn hắn ra tay, mới bảo vệ được thượng giới. Thật sự là buồn cười a."
Băng Như Ngọc lần nữa trợn trắng mắt.
"Cái này thì có gì buồn cười? Không thể đổ toàn bộ việc thượng giới hỗn loạn cho những gia tộc Thần giới chúng ta được, nếu không phải do đám người vị diện thượng giới các ngươi tự mình xuyên phá hàng rào không gian thượng giới trước, chúng ta cũng không thể tiến vào vị diện của các ngươi, càng không có khả năng làm mưa làm gió như vậy. Là chính các ngươi dẫn sói vào nhà, chẳng lẽ trách chúng ta sao?"
Lăng Tiêu bỗng sờ lên mũi, chính xác mà nói, dẫn sói vào nhà, không phải là người thượng giới, mà chính là hắn. Nhưng lúc ấy hắn cũng không ngờ, bản thân sẽ sinh ra tâm ma, kết quả là cùng tâm ma đánh một trận. Cải biến bố cục cả giới, dẫn phát một hồi tai họa to lớn như thế.
Lúc này, Lăng Tiêu cũng đã nghĩ đến vài thứ.
Thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, sau khi tiến vào giới diện này, liền sẽ mang đến trùng kích nhất định cho giới diện này. Nếu như chỉ từng bước khôi phục lại lực lượng của mình, cảm ngộ nhân sinh, vậy thì sẽ không tạo thành trùng kích quá lớn cho giới diện này. Chỉ khi nào bản thân đột phá, xuất hiện loại sai lầm nào đó, liền sẽ tạo thành trùng kích mãnh liệt cho giới diện này.
Tỷ như lần này, bởi vì muốn bảo vệ nhóm Mục Y Nhân các nàng, mà chậm chạp không chịu tăng tu vi của mình lên, tiến vào Thần giới, liền sẽ sinh ra loại tồn tại như tâm ma.
Kết quả là một cái tâm ma nho nhỏ, lại có thể phá vỡ toàn bộ hàng rào không gian, sau cùng mới làm cho cục diện không thể vãn hồi.
Chuyện này hắn cũng không thể làm gì nhiều.
Nhưng lại đánh tỉnh hắn, kể từ nay hắn tuyệt đối không thể lại vì lo lắng người khác, mà kìm hãm thực lực tăng lên.
Bằng không chỉ sẽ làm cục diện càng thêm không thể vãn hồi.
Hít thở sâu một hơi, hắn dứt khoát bỏ qua cái đề tài này.
"Đúng rồi, ta xuất hiện tại gia tộc Hàn Băng, hẳn là sẽ mang đến phiền toái rất lớn cho các ngươi a? Dù sao, ta cũng đã diệt gia tộc Liệt Hỏa. Nếu như ta tiếp tục lưu lại nơi này, tông môn phía sau gia tộc Liệt Hỏa, chắc chắn sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Cho nên ta vẫn phải rời đi thôi."
"Ngươi vội cái gì?"
Băng Như Ngọc tức giận nói một tiếng.
"Ta đã có thể để ngươi trốn ở chỗ này nhiều ngày như vậy, tất nhiên cũng không quan tâm trong thời gian ngắn, ngươi an tâm, có ta ở chỗ này, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
"Cái này...."
Lăng Tiêu mặc dù có chút không tán thành, nhưng mà cũng chỉ có thể lựa chọn đáp ứng.
Cộng thêm thương thế của hắn hiện tại còn chưa hồi phục hoàn toàn.
Thứ hai, hắn bây giờ cũng không hiểu rõ Thần giới, trước đó mặc dù có hiểu rõ một chút việc thô khoáng, nhưng lại không có tác dụng quá lớn. Tỉ như mấy cái gia tộc chung quanh đây, hắn đều phải tìm hiểu một chút, miễn cho bản thân đánh bậy đánh bạ như con ruồi mất đầu, lại chọc ra hoạ.
"Vậy sẽ phải làm phiền ngươi thêm một chút rồi. Tuy nhiên ta muốn một số tư liệu liên quan tới giới diện này, ngươi có thể giúp ta không?"
"Khách khí với ta như vậy làm gì? Cái này cũng không giống phong cách của ngươi. Yên tâm đi, ta đây đi lấy tư liệu cho ngươi. Ngươi về phòng đi, nghỉ ngơi cho tốt. Nhưng mà nhớ kỹ, không cho phép lục đồ lung tung."
Bạn cần đăng nhập để bình luận