Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 481: Cường địch lại tới.

"Hào nhoáng bên ngoài thôi!"
Lăng Tiêu không chút khách khí, tiến lên dùng một chân đá trực tiếp.
Hỏa Viêm khinh thường cười một tiếng.
"Chỉ bằng chiêu thức này của ngươi cũng muốn đánh bại ta, căn bản không đáng chú ý!"
Nhưng ánh mắt Thiên Võ Hầu lại híp lại, nhìn ra một tia đạo lý huyền diệu.
Hắn lập tức mở miệng la lớn:
"Viêm nhi, cẩn thận!"
Hỏa Viêm khẽ nhíu mày, còn chưa có hiểu rõ ràng lời nói của phụ thân, một chân của Lăng Tiêu đã mạnh mẽ đụng vào trên ngực hắn.
"Oanh _ _ _!"
Ngay tại chỗ, trong vòng một chiêu, liền trực tiếp đem cả người hắn đánh bay ra ngoài.
"Phốc phốc _ _ _!"
Ở giữa không trung, Hỏa Viêm trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi!
Hắn làm sao nghĩ tới được, Lăng Tiêu lại nắm giữ lực lượng mạnh mẽ như thế.
Nên biết, thực lực của hắn chính là Thiên Tiên bát phẩm! Lại thêm huyết mạch Hoàng thất của hắn tăng thêm, lực lượng của hắn có thể nói vượt qua Thiên Tiên cửu phẩm còn chưa đủ!
Nhưng mặc dù là như thế, hắn vẫn bị Lăng Tiêu một chân đạp bay ra ngoài.
Đây là khái niệm gì?
Cái này mang ý nghĩa, thực lực của Lăng Tiêu tất nhiên là mạnh hơn Thiên Tiên!
Mà hắn mới có bao nhiêu tuổi?
Khủng bố! Quá mức kinh khủng! Thiên phú của tên này, đã đặt một chân đến cấp độ khiến người ta không có cách nào so sánh.
"Tốt!"
Thiên Võ Hầu chủ động vỗ tay, hắn cũng không có giống những người cấp thấp khác, bởi vì con của mình bị Lăng Tiêu đánh bại thì liền trở nên tức giận.
Ngược lại, hắn lại lấy một loại ánh mắt tương đối tán thưởng mà đối xử.
Lăng Tiêu này, thực lực quả thật không tệ, so với hắn lúc còn trẻ, thế mà còn mạnh hơn ba phần!
Khó trách tiểu tử này lại dám liều lĩnh kiêu ngạo như thế.
Hắn hoàn toàn có vốn liếng này!
Thiên Võ Hầu đều đã vỗ tay, mọi người tại đây tất nhiên cũng lập tức hùa theo.
Bọn họ thế nhưng cũng không để ý giờ phút này Hỏa Viêm mất mặt. Dù sao bọn họ đều là người một nhà cả, ai thua cũng đều không mất mặt.
Hỏa Linh hưng phấn chạy đến bên cạnh Lăng Tiêu, đang muốn ôm chặt cánh tay của Lăng Tiêu, Lăng Tiêu lại quả quyết lui về phía sau một bước.
Đang lúc mọi người còn nghi ngờ, sắc mặt Lăng Tiêu đã nghiêm túc mở miệng, nói:
"Có chuyện này, ta vẫn là hi vọng ở trước mặt mọi người nói rõ một chút thì tốt hơn."
"Ta cùng quận chúa Hỏa Linh chỉ là bằng hữu bình thường, cũng không có loại quan hệ mà mọi người suy nghĩ! Bởi vậy, ta cũng không muốn mọi người hiểu lầm, miễn cho làm bẩn danh dự của quận chúa Hỏa Linh, cũng như mang đến phiền phức cho chúng ta."
Lời nói vừa ra, toàn bộ đều sợ hãi.
Tất cả mọi người đều trợn to con mắt, nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu.
Gia hỏa này, hắn là muốn tìm cái chết sao?
Hắn đây là... Đây là muốn cự tuyệt quận chúa Hỏa Linh, hơn nữa còn là trước mặt nhiều người như vậy, hắn là muốn thể diện của phủ Thiên Võ Hầu ném đi đâu đây?
Vả lại, quận chúa Hỏa Linh lại là cô gái tốt như vậy.
Muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người, muốn thực lực có thực lực. Dù sao vẫn là nữ nhi của Thiên Võ Hầu.
Cưới nàng, chính là chuyện mà tám đời tổ tiên phù hộ mới được! Đây chính là đốt đèn lồng cũng không tìm được cuộc hôn nhân tốt, Lăng Tiêu thế mà lại đẩy đi?
Hắn có nhầm lẫn hay không?
Đầu óc của hắn bị ngu si, hay là tu luyện quá nhiều, làm cho đầu óc cũng bị hư rồi?
Ánh mắt Thiên Võ Hầu dần dần âm trầm xuống, đồng thời dần dần lạnh lẽo lên.
"Lăng Tiêu, lời này của ngươi rốt cuộc là có ý gì?”
Lăng Tiêu sắc mặt lạnh lùng nói:
"Ý của ta, Võ Hầu biết rõ ràng. Ta không hy vọng lại đem ta cùng Hỏa Linh bó cùng một chỗ."
"Ngươi thật láo xược!"
Thiên Võ Hầu giẫm dưới chân một cái, mặt đất rạn nứt ra, sau lưng của hắn, một cỗ khí thế bay ngút trời, để mọi người tại đây đều nhịn không được run rẩy.
"Đây chính là thực lực của Thiên Võ Hầu sao?”
"Thật là đáng sợ! Thực lực Thiên Võ Hầu ít nhất cũng phải là Đại La Kim Tiên chứ chả chơi?”
"Đây thật là tồn tại để cho chúng ta cả một đời đều chỉ có thể ngước nhìn lên, khó có thể đạt được!"
...
Thiên Võ Hầu nghiêm túc, mở miệng lần nữa nói:
"Ta hiện tại lại cho ngươi một cơ hội, ngươi trả lời ta lại một lần! Ngươi vừa rồi, rốt cuộc là có ý gì?”
Lăng Tiêu không sợ hãi chút nào, đứng thẳng tắp, thân thể như một thanh chiến thương, không sờn lòng khuất phục.
"Ta nói, ta sẽ không cùng với nàng ở một chỗ!"
"Ngươi tự đâm đầu vào chỗ chết!"
Mắt thấy bầu không khí giữa song phương nghiêm túc lên, tràn đầy mùi thuốc súng. Quận chúa Hỏa Linh vội vàng khuyên giải nói:
"Phụ thân, ngài không nên tức giận, Lăng Tiêu hắn...."
"Đủ rồi! Ngươi đừng nói nữa!"
Thiên Võ Hầu quát to một tiếng, sắc mặt tái xanh nói:
"Nữ nhi của Thiên Võ Hầu ta không thể để người ta nhục nhã như thế! Thể diện của Thiên Võ Hầu, cũng không phải là người ta có thể bôi nhọ! Tôn nghiêm của phủ Thiên Võ Hầu càng không phải là ai cũng có thể chà đạp!"
Hỏa Viêm cũng đứng dậy, chỉ vào sống mũi Lăng Tiêu quát:
"Họ Lăng, ngươi cũng đừng khinh người quá đáng! Muội muội ta cũng không phải ngươi muốn thì muốn, không muốn thì không cần! Ngươi cho rằng ngươi là thứ gì?”
Ánh mắt Lăng Tiêu lạnh như băng nói:
"Ta từ đầu đến cuối đều đã cùng nàng nói qua, là chính nàng quyết giữ ý mình. Huống hồ hôm nay, ta ở chỗ này nói rõ, cũng là trả lại danh dự cho nàng, miễn cho về sau bị người ta nghĩ lầm ta cùng nàng có quan hệ gì, chậm trễ hạnh phúc cả đời nàng!"
"Ngươi bây giờ đã làm chậm trễ hạnh phúc của nàng!"
Lăng Tiêu ở trước mặt nhiều người như vậy, nói hắn không cần Hỏa Linh, vậy sau này còn ai sẽ lấy nàng?
Người cưới nàng, chẳng phải là sẽ phải cưới một nữ nhân mà người khác không cần?
Đâylà đối với Thiên Võ Hầu phủ mà nói, quả thực thể diện vứt xuống cống!
Nhưng từ góc độ của Lăng Tiêu mà nói. Nếu như vì bận tâm mặt mũi của người khác, hắn chẳng phải là đã sớm phải cưới hàng trăm hàng ngàn mỹ nữ rồi sao?
Vậy Lăng Tiêu hắn, chính là một đầu súc sinh dùng để thỏa mãn người khác sao?
Những nữ nhân kia, thể loại nào cũng có thể ngã vào, hắn liền phải thỏa mãn sao?
Buồn cười!
Hắn cũng không phải là trai bao!
Càng không phải là loại súc sinh ra giá công khai kia!
Nữ nhân nào muốn chơi đều có thể chơi được sao?
Hắn không có sĩ diện sao?
"Người đâu, đem Lăng Tiêu bắt lại cho ta, hôm nay, ta nhất định để hắn nếm thử mùi vị khi cùng phủ Thiên Võ Hầu chúng ta đối nghịch!"
Hỏa Viêm đang định ra tay, bên trên bầu trời đột nhiên truyền tới một tiếng quát chói tai.
"Tiểu Hầu gia, nếu như phủ Thiên Võ Hầu các ngươi đã muốn làm thịt tiểu tử này, vậy không bằng, để cho ta tới làm thay, như thế nào?”
Mọi người nghe lời nói ấy, có chút không hiểu, ào ào ngẩng đầu lên.
Nhưng khi thấy được người đến kia, liền sợ hãi.
"Là chưởng giáo Thương Ưng Sơn!"
"Không nghĩ tới, ngay cả chưởng giáo Thương Ưng Sơn đều đến đây! Thật là đáng sợ!"
"Lăng Quân Chủ lúc nào lại đi trêu chọc Thương Ưng Sơn? Lần này hắn xui xẻo rồi. Vừa rồi, nếu như hắn không có trêu chọc Hầu gia, đoán chừng Hầu gia sẽ còn bảo hộ hắn, Thương Ưng Sơn cũng sẽ không dám tùy tiện ra tay với hắn. Giờ thì khỏe không, hắn ngay Thiên Võ Hầu cũng đều đắc tội. Lần này, hắn thật đúng là phá hủy mọi đường lui của mình rồi!"
"Tốt rồi, lần này lại có trò vui để nhìn rồi. Một cái là tông môn lục phẩm, một cái là Hầu gia Đại Triệu, Lăng Tiêu thật đúng là biết cách gây chuyện mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận