Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 421: Giết người không ngừng, đầu rơi xuống đất.

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đây là quy tắc không hề thay đổi từ xưa tới nay trong Võ đạo tu luyện giả.
Một đường Võ đạo, tràn đầy biến hóa khó lường, cũng tràn đầy kỳ tích.
Nếu như lưu lại tai hoạ, rất có thể sẽ tạo ra cho mình phiền phức cùng tổn thất không cách nào vãn hồi, thậm chí là tính mạng của mình.
Cho nên, biện pháp tốt nhất, chính là nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
Cho nên, đây cũng là nguyên nhân Lăng Tiêu tự mình đến tìm cốc chủ Thu Phong cốc.
Thực lực của Minh Thừa cùng Hình Chấn Thiên.
Một người đã đạt đến Chân Tiên tứ phẩm, còn người kia đã đạt đến Chân Tiên nhị phẩm, trong thượng giới đã có thể đủ khả năng giúp Lăng Tiêu làm một số chuyện.
Dưới tốc độ không có gì sánh kịp của Thiểm Điện Điêu, ba người lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, hoả tốc đi tới vị trí của cốc chủ Thu Phong cốc.
Thị trấn phía dưới tươi đẹp đỏ bừng, mọi nhà giăng đèn kết hoa, vui mừng hớn hở.
Rất hiển nhiên, Chân Tiên thất phẩm thành hôn được tổ chức ở trấn này, sợ lại là một ngọn cờ riêng.
Ba người cùng nhau hạ xuống, Thiểm Điện Điêu thu nhỏ thân thể, rơi xuống trên bờ vai Lăng Tiêu.
Minh Thừa nhìn cửa chính hối hả cách đó không xa một chút, nhịn không được nói một câu.
"Đặc biệt, thật là phô trương nha. Chỉ là một tán tu, còn tưởng mình là Hoàng Đế, nhiều người tặng cho hắn quà chúc mừng như vậy."
Lăng Tiêu đạm mạc nói:
"Đừng nói nhảm, giết bọn hắn rồi về Liên minh Viêm Hoàng, chúng ta còn có chuyện phải làm."
"Vâng!"
Đáp ứng một tiếng, Minh Thừa cùng Hình Chấn Thiên lập tức theo dòng người, đi lên phía trước.
"Lăn đi lăn đi! Đều tránh ra cho ta!"
Mọi người đến đây tặng lễ, không khỏi có chút tức giận.
"Này ~! Tất cả mọi người đều đến tặng lễ, dựa vào cái gì ngươi phách lối, ương ngạnh như vậy?"
"Đúng rồi! Chúng ta đàng hoàng xếp hàng, ngươi dựa vào cái gì chen ngang? "
"Chỉ bằng cái này được không?"
Minh Thừa đánh một quyền lên gã sai vặt. Thân thể của hắn bay lên thật cao, rồi hung hăng rơi xuống cách đó không xa.
Nguyên bản mọi người đang hối hả thoáng an tĩnh lại.
Thì ra đối phương là một Chân Tiên tứ phẩm! Đắc tội hắn, chẳng phải là xui xẻo sao?
Kết quả là mọi người ào ào nhu thuận thức thời nhường đường cho hắn.
Minh Thừa tức giận mắng:
"Bọn thỏ con nhãi nhép này, ngươi không giảng đạo lý với bọn hắn, bọn hắn cũng không hiểu chuyện."
Mặt Hình Chấn Thiên co quắp một chút.
Giảng đạo lý của người chính là dùng nắm đấm giảng đạo lý sao?
Hai người ở phía trước mở đường, Lăng Tiêu đi ở phía sau, rất nhanh đi tới cửa chính!
Lúc này, thủ vệ cửa chính đột nhiên ngăn cản mấy người.
"Đứng lại! Các ngươi có thiếp mời không?"
Minh Thừa sờ sờ lỗ mũi, đạm mạc nói:
"Thiếp mời gì?"
Ánh mắt Thủ vệ lộ ra mấy phần chán ghét.
"Không có mời thiếp thì các ngươi không có tư cách tiến vào Cát gia chúng ta!"
"Nhanh lăn đi, đừng cản trở người phía sau nếu không ta giết chết ngươi!"
"U a, tính khí thật là lớn a!"
Minh Thừa cùng Hình Chấn Thiên liếc nhau một chút, cười lạnh, đồng thời đánh ra một quyền.
"Oanh _ _ _!"
Hai người đồng thời ra chiêu, hai đệ tử giữ của không nghĩ tới đối phương lại dám xuất thủ trước cửa chính Cát gia, nhất thời sơ suất, bị hai người nện choáng, thân thể bay ngược vào trong viện, đụng nát mấy cái bàn lớn.
"Có người nháo sự!"
"Nhanh! Tất cả gia đinh, toàn bộ đi ra, có người nháo sự."
Đệ tử Cát gia ào ào từ trong viện nhanh chóng lao ra, mà hai người Minh Thừa cùng Hình Chấn Thiên thì không lưu tình chút nào đánh vào!
Những khách nhân xếp hàng ở bên ngoài chuẩn bị tặng lễ thấy cảnh này cũng không khỏi trừng to mắt, mặt lộ vẻ hoảng sợ!
"Đám người kia, bọn họ điên rồi sao? "
"Đúng đấy, lại dám nháo sự ở Cát gia, đây không phải muốn chết sao? "
"Cát lão gia tử thế nhưng là Chân Tiên thất phẩm, hôm nay còn là ngày đại hôn của hắn! Ba người này chán sống, cũng không thể chọn lúc này! Cát lão gia tử không rút gân lột da bọn hắn mới là lạ!"
"Nghe nói hôm nay, cốc chủ Thu Phong cốc cũng tới chúc mừng Cát lão gia tử!"
"Chết chắc! Ba tên này, tuyệt đối là chết chắc!"
Giờ phút này, trong lòng tất cả mọi người, ba người Lăng Tiêu đều là ngu ngốc tới cực điểm! Ba người bọn họ rõ ràng là hướng về họng súng.
...
Mà lúc này, trong đại sảnh Cát gia, cốc chủ Thu Phong cốc đang ngồi cùng Cát gia Cát lão gia tử.
"Cốc chủ, hôm nay lọt vào mắt xanh của Mông cốc chủ, tự mình đến Cát gia ta, chúc mừng ta. Thuộc hạ hết sức vinh hạnh, ngày sau, chắc chắn vì Thu Phong cốc xông pha khói lửa, quyết không chối từ! Chuyển vận nhiều hơn, nhân tài hữu dụng!"
Cốc chủ Thu Phong cốc, hài lòng gật đầu.
"Ha ha, Lão Cát ngươi theo Thu Phong cốc ta không ít năm, giúp Thu Phong cốc ta làm ra nhiều cống hiến như vậy, nếu bổn tọa không đến chúc mừng ngươi một phen, chẳng phải là để người ta chê cười Thu Phong cốc ta không hiểu được quý tài ái tài sao? Ngươi yên tâm, không chỉ là ngày ngươi thành hôn, sau này, ngày ngươi có hài tử, Bản Cốc Chủ vẫn sẽ đến chúc mừng ngươi!"
Trên mặt Cát lão gia tử một trận mừng rỡ cùng kiêu ngạo.
"Cốc chủ yêu mến thuộc hạ, thuộc hạ đa tạ Cốc Chủ!"
"Đứng lên đi, không cần phải khách khí. Đúng, bên ngoài sao có chút ồn ào? "
Cát lão gia tử hơi nhíu mày, nói:
"Không biết!"
Nói xong, hắn nhanh chóng gọi quản gia tới. Quản gia chạy chậm vào, cung kính bẩm báo nói:
"Lão gia, có ba tên tiểu tử thúi đến nháo sự, ta đã để bọn gia đinh đi xử lý! Ngài không cần phải lo lắng!"
"Hỗn trướng! !"
Cát lão gia tử đánh ra một chưởng lên bàn, làm cái bàn trong tích tắc vỡ vụng.
"Lại dám đến Cát gia ta nháo sự, còn là ngày lão phu cưới thiếp, ai gan lớn, không để lão phu vào mắt như vậy? "
Cốc chủ Thu Phong cốc khoát tay, nói:
"Đại khái là một số tuổi trẻ ngu xuẩn, trẻ trâu mà thôi, ngươi cũng không cần tức giận, bọn hạ nhân sẽ làm tốt chuyện này! Đi xuống đi!"
Quản gia tuân lệnh, gật đầu chắp tay đáp ứng.
"Vâng!"
Cốc chủ bưng chén trà trước mặt lên, cười nói:
"Lão Cát, tâm cảnh của ngươi còn phải tu luyện nhiều hơn một chút mới được, nếu không, ngươi như vậy rất khó lại có đột phá!"
"Cốc chủ dạy phải, thuộc hạ đã biết!"
"Chỉ là ba con kiến hôi, đã làm ngươi tức thành như vậy, sau này ngươi còn lăn lộn thế nào, về sau gặp chuyện, mọi thứ đều bình tĩnh hơn một chút. Dù sao, ngươi chính là đại tướng đắc lực của Thu Phong cốc ta. Đồng thời cũng là một vị Chân Tiên thất phẩm!"
"Vâng! Cốc chủ nói rất đúng!"
Nhưng lời này vừa mới nói xong, quản gia kia cũng mới vừa vặn bước khỏi cửa lớn của đại sảnh nửa bước lại bị thi thể của một gia đinh oanh trở về.
Ầm!
Quản gia kia va sụp cái bàn, ngã xuống trong góc tường.
"Hỗn trướng!"
Giờ khắc này, đừng nói là Cát lão gia tử, ngay cả cốc chủ Thu Phong cốc cũng không thể chịu đựng được!
Chỉ là ba con kiến hôi, thế mà đánh vào rồi?
Cái này khiến hắn đường đường là Cốc chủ, làm sao có thể nhẫn?
Đệ tử Cát gia làm ăn kiểu gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận