Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 986: Nhất minh kinh nhân

Câu này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người lại trở nên có chút ngưng trọng.
Sự thật đúng là như thế. Mới nãy công kích Lăng Tiêu mặc dù cực kỳ sắc bén. Nhưng đối phương cũng không có bao nhiêu phòng bị. Hơn nữa đối phương vẫn là đệ tử tinh anh của Đao Thần Cung. Đối phương Cho dù là tại phương diện chiến lực hay là tại phương diện kinh nghiệm chiến đấu chắc chắn đều vượt xa hắn.
Khi nãy, Lăng Tiêu nếu như có thể nhất kích như ý, bức đối phương xuống lôi đài mà nói, chắc chắn vừa rồi đã thắng. Nhưng bây giờ nhất định là không thể nào. Bởi vì đối phương cũng không chịu thương tổn quá lớn. Thêm nữa đối phương đã bị chọc giận. Kế tiếp rất có thể sẽ hạ tử thủvới Lăng Tiêu, thậm chí là giết hắn cũng không nhất định.
Cho nên, kế tiếp mới là khó khăn lớn nhất. Lăng Tiêu sắp gặp nguy hiểm!
Trên đài cao, sắc mặt Dương Viêm vô cùng khó coi! Hơn nữa thập phần âm trầm ngưng trọng!
Lấy thân phận của hắn mà nói, căn bản không nên bị dạng người như Lăng Tiêu đánh lui, cho dù là dưới tình huống hắn không phòng bị, loại tình huống này cũng tuyệt đối không cho phép phát sinh. Nhưng bây giờ đã xảy ra, hắn cũng không có biện pháp thay đổi chuyện này. Duy nhất có thể bù đắp được, chính là giết tên chết tiệt trước mắt mình này.
“Ranh con. Ta không thể không thừa nhận. Vừa mới ta đích xác khinh thường. Nhưng ta cho ngươi biết, từ giờ trở đi ta sẽ sử dụng toàn lực đối phó ngươi! Ngươi tốt nhất ương ngạnh một chút. Tuyệt đối không nên hô đầu hàng. Nếu không, ngươi không phải là nam nhân.”
Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng!
“Đầu hàng? Ngươi cũng quá đề cao chính mình a! Thật sự coi bản thân rất lợi hại phải không? Ta cho ngươi biết, ngươi trước mặt ta chỉ là rác rưởi. Ta nói thật cho ngươi biết a. Đừng nói là đầu hàng. Dù cho hạng người như ngươi mà muốn xách giày cho ta, ta còn cảm thấy ngươi không xứng đâu.”
Câu nói này vừa nói ra. Sắc mặt của đối phương triệt để trở nên cực độ khó nhìn. Thậm chí có chút nổi giận. Nắm đấm của hắn nắm lại gắt gao. Trên mu bàn tay nổi gân xanh, đôi mắt đỏ đến phát tím lồi lên, nhìn thật giống như mắt cá mập vậy. Dữ tợn lại đáng sợ.
“Tên chết tiệt nhà ngươi! Xem ra ta nhất định phải làm thịt ngươi, mới có thể khiến ta hả giận. Hy vọng ngươi mạnh một chút. Không nên bị ta lập tức đánh chết. Nếu như vậy thì thật không có gì thú vị.”
Đối phương rất phách lối. Phách lối đến hoàn toàn không để Lăng Tiêu ào mắt nửa phần! Lăng Tiêu cũng không nói nhảm quá nhiều với gã, bởi vì trong lòng hắn tinh tường, chỉ có đánh bại đối phương, trong lòng đối phương mới có thể chịu phục. Nếu không, nói nhiều hơn nữa cũng chỉ uổng phí sức lực. Người trên thế giới này chỉ cần có thể thấy kết quả, ai cũng sẽ không nhìn quá trình. Càng sẽ không nghe người khác nói kết quả!
Hít thở sâu một hơi, dưới chân hắn khẽ động, thân thể trong nháy mắt biến mất tại chỗ. Dương Viêm sửng sốt một chút, chợt cười lạnh.
“Khá lắm! Tốc độ ngược lại rất nhanh. Cũng không biết lực lượng của ngươi như thế nào. Nếu như lực lượng của ngươi không đủ, chỉ bằng vào tốc độ của ngươi mà muốn đánh bại ta. Ngươi luyện thêm 1 vạn năm nữa đi!”
Tuy nhiên đáng tiếc là, ngay lúc hắn vừa mới nói xong câu đó, bỗng nhiên, sau gáy của hắn liền truyền đến một cỗ kình phong!
“Không tốt.”
Hắn không nhịn được kinh hô một tiếng, thân thể nhanh chóng tránh qua! Ngay khi hắn chân trước vừa mới động, theo sát phía sau. Một chân Lăng Tiêu liền sượt qua sát đầu gã. Kém chút nữa đã đả thương được y. Lần này làm hắn giật mình kêu lên. Hắn làm sao cũng không có nghĩ đến, Lăng Tiêu không chỉ có tốc độ rất nhanh, lực lượng của hắn vậy mà cũng cường đại không kém.
“Mẹ kiếp! Gia hỏa ngươi đến tột cùng có thực lực gì? Ngươi thật chỉ là Sáng Thần cảnh sơ kỳ thôi sao? Tại sao ta cảm giác thực lực của ngươi dường như còn muốn mạnh hơn ta một chút vậy?.”
Lăng Tiêu lạnh rên một tiếng!
“Ngươi nghĩ nhiều rồi. Mặc kệ thực lực của ta mạnh cũng tốt, yếu cũng được, ít nhất đánh ngươi là tuyệt đối không thành vấn đề. Bởi vì ngươi chính là cặn bã. Ta đánh ngươi đơn giản như ngược chết một con cá con.”
Dương Viêm nổi giận đứng lên!
“Ngươi đừng quá mức đắc ý. Đừng tưởng rằng ngươi vừa mới thắng ta một lần, liền nhất định có thể đánh thắng ta! Sự tình không tới cuối cùng. Ai thua ai thắng còn chưa nhất định đâu.”
“Phải không? Nếu đã như thê, vậy liền để ta tiếp một chiêu của ngươi a! Để cho ta nhìn thực lực của ngươi một chút, xem có lợi hại như miệng của ngươi không?”
“Được! Ngươi đã muốn nhìn một chút chiêu thức của ta. Vậy ta liền cho ngươi nếm thử thực lực của ta mạnh bao nhiêu? Ngươi cần phải chịu được đó, tuyệt đối không nên bị một chiêu của ta đánh chết.”
Tiếng nói vừa mới hạ xuống, Dương Viêm lập tức xuất chiêu!
Tuy nhiên hắn như thế nào cũng không ngờ. Ngay lúc này, Lăng Tiêu lại đột nhiên ra tay.
Bình thường, khi một người xuất ra chiêu thức đều sẽ lựa chọn một địa phương an toàn! Nhưng mà lúc đó, Dương Viêm đã hoàn toàn tức điên lên, cũng không có tâm trí đâu mà nghĩ tới chuyện này. Lại thêm, hắn chỉ muốn lập tức chém chết Lăng Tiêu, chỉ muốn nhanh chóng, đánh ra chiêu thức mạnh nhất của mình, làm thế nào cũng không nghĩ đến, Lăng Tiêu sẽ ở thời điểm này đột nhiên ra tay, đánh khi hắn vội vàng không kịp chuẩn bị!
Phải biết, liền xem như tốc độ của hắn nhanh hơn đi nữa. Lúc phóng thích chiêu thức nhất định sẽ có một chút đình trệ, đây là bình thường. Gã cần một chút thời gian để tụ tập thể nội linh khí, tạo thành kết ấn, sau đó thả ra trong nháy mắt! Mặc dù sau khi thực lực đạt đến trình độ này đã là rất nhanh. Thế nhưng, tu vi của Lăng Tiêu lại cao hơn gã một đại cảnh giới!
Cho nên, Lăng Tiêu trước đó có thể căn chuẩn được chút thời gian đình trệ này!
Thừa cơ hội này, hắn trực tiếp đánh ra một chiêu. Chiêu thức không có bất kỳ dư thừa nào, cực kỳ dễ dàng đánh vào đan điền của gã! Trong chớp mắt trực tiếp công phá khí hải đan điền của gã!
Cứ như vậy, linh khí thể nội liền triệt để rối loạn!
“Phốc phốc!”
Hắn hung hăng phun ra một ngụm máu tươi. Con mắt nhìn chằm chằm Lăng Tiêu. Ánh mắt tràn đầy thần sắc không thể tin.
“Ngươi... Ngươi, tên tiểu nhân hèn hạ. Ngươi lại dám gạt ta. Ta nhất định phải giết ngươi.”
Lăng Tiêu trợn trắng mắt!
“Ta mới lười lừa nhà ngươi. Là do tên rác rưởi ngươi quá đần mà thôi. Lý sự cái gì chứ? Ta cũng không kêu ngươi tại trước mặt của ta phóng thích chiêu thức, là chính ngươi tự ở trước mặt ta phóng thích chiêu thức. Chẳng lẽ còn có thể trách ta?”
“Ngươi ——! Ngươi tên chết tiệt này! Ta nhất định phải giết ngươi. Ta nhất định phải giết ngươi.”
Dương Viêm tức giận muốn điên, tên Lăng Tiêu này đơn giản chính là quá hèn hạ. Tuy nhiên sự thật cũng đích xác giống hắn nói. Đối phương lại không kêu hắn tại trước mặt trước mặt người ta phóng thích chiêu thức. Hắn hẳn là tự nghĩ biện pháp giữ khoảng cách an toàn. Nhưng mà hắn lại không làm. Chuyện này trên thực tế cũng chỉ có thể trách chính hắn mà thôi, chẳng thể trách người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận