Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 164: Tô Gia Trở Về

"Lăng Thiếu Tướng đã đạt đến võ tôn, cái kia, không biết Lăng Thiếu Tướng có muốn tăng quân hàm của mình lên hay không?"
"Tăng quân hàm?"
"Không sai, dựa theo thông lệ của Long Tổ chúng ta. Chỉ cần đạt tới Võ Thánh Thập Trọng Đỉnh Phong thì liền có thể lấy được quân hàm đại tướng quân!"
Ánh mắt Tú Nhi sáng lên, nói:
"Vậy thì Võ Tôn ngũ trọng chẳng phải là liền có thể làm thống binh Đại Nguyên Soái rồi hay sao?"
Mấy vị trưởng lão Long tổ dở khóc dở cười.
"Vị tiểu thư này, ngươi vẫn còn nghĩ quá đơn giản a!"
Nhìn biểu lộ mê hoặc của Tú Nhi, Cố Mính Yên nhịn không được giải thích nói:
"Hoa Hạ cũng tốt, các quốc gia toàn thế giới cũng được, đối với tiêu chuẩn cơ bản của quân hàm yêu cầu thì đều là có khả năng cao hơn một chút. Tỉ như, Võ Thánh ngũ trọng có thể xin làm Thiếu Tướng của Long Tổ, nhưng trên thực tế nếu không đạt tới trên thất hoặc bát trọng thì cho dù là con ông cháu cha cũng sẽ không được!"
"Cách làm này có thể che mắt các nước đối phương, tư liệu tình báo của chúng ta cũng ít bị tiết lộ hơn."
"Nguyên lai là dạng này."
Tú Nhi một bộ dáng vẻ như bừng tỉnh đại ngộ, nhẹ gật đầu.
Mà mấy vị Long tổ trưởng lão thì là mang theo một tia thưởng thức nhìn lấy Cố Mính Yên.
"Không tệ! Vị tiểu thư này phân tích là mười phần có đạo lý! Xin hỏi ngài là... ?"
"Quỷ Cốc Ám Ảnh đường đường chủ, Cố Mính Yên!"
"A! Nguyên lai là một trong trí tuyệt của Quỷ Cốc Tam Tuyệt, khó trách có thể phân tích thấu triệt như thế, nói trúng tim đen người khác a!"
"Mấy vị trưởng lão quá khen!"
"Cái kia, Lăng Thiếu Tướng, ý của ngài?"
Lăng Tiêu hơi suy nghĩ một chút, nói:
"Sau khi trở thành Thượng Tướng thì có chỗ tốt gì?"
"Thượng Tướng tự nhiên là sẽ tốt hơn so với thiếu Tướng! Ngoại trừ nắm giữ quyền lợi cao hơn ở bên ngoài, đồng thời ngài còn có thể sắc phong năm danh ngạch để trở thành Long Tổ Thiếu tướng! Đương nhiên, năm người này nhất định phải có đầy đủ thực lực tương ứng mới được."
"Thì ra là thế! Cái kia... Cho ta một chút thời gian suy nghĩ đi, ngày mai ta sẽ có câu trả lời cho các ngươi!"
"Tốt! Vậy mấy lão đầu tử chúng ta liền đợi tin vui của Lăng Thiếu Tướng! Cáo từ!"
Đợi sau khi mấy vị tổ trưởng Long Tổ rời đi, Cố Mính Yên liền thu hồi vẻ mặt vui cười, lông mày hơi nhíu lại.
"Dựa theo đạo lý mà nói, ngươi diệt Không Động là chỗ sơ suất rất lớn đi, Long Tổ không thể nào buông ta cho ngươi dễ dàng mới đúng! Làm sao còn thăng quân hàm cho ngươi được chứ? Trong này không khỏi có chút mờ ám đi!"
Lăng Tiêu ánh mắt lạnh nhạt, hừ nhẹ một tiếng.
"Bọn họ là vờ tha để bắt thật! Nếu như ta không dám đáp ứng, khẳng định bọn họ sẽ hành động mờ ám gì đó! Đáp ứng, tuy là quyền lợi rất lớn, nhưng quản chế tất nhiên cũng càng thêm nghiêm ngặt hơn!"
"Đương nhiên, đối với Long Tổ mà nói, một cái Không Động đã bị tiêu diệt thì làm sao so được với một Võ Tôn cao thủ chứ! Những lão gia hỏa này cxung không phải người ngu đâu! Bọn họ người nào không khôn khéo cơ chứ? Cùng vì Không Động mà ra mặt, chẳng bằng lôi kéo ta còn hơn!"
"Vậy ngươi muốn làm sao?"
"Rau trộn!"
...
Mưa đêm dần dần ngừng lại, Giang Nam đắm chìm trong sương mù mông lung, không khí ẩm ướt mà mang theo một tia tươi mát.
Dưới ánh trăng, mấy chiếc Mercedes đang nhanh chóng chạy đến trang viên Tô Gia ở Giang Nam!
Cái trang viên này là một trong những trang viên nổi tiếng nhất nơi đây.
Trước đó Tô gia bị diệt, Tô gia trang viên cũng bị lấy đi, nhưng bây giờ, Tô Định Hải trở về, hết thảy đều muốn vật quy nguyên chủ!
Mọi người xuống xe, bảo an trang viên ở cửa chính lập tức dùng đèn pin rọi bọn hắn.
"Hơn nửa đêm rồi các ngươi tới nơi này làm gì?"
Sau khi thấy rõ mặt của người ngồi trong xe, hắn không khỏi cười một tiếng.
"Nha a, đây không phải người của Tô gia sao? Làm gì? Hơn nửa đêm lại chạy tới đây nhớ lại hồi ức hay sao? Không phải ta không nói, các ngươi cũng đừng nên nhớ lại làm gì. Cái vinh hoa phú quý này giờ đã như mây khói, cùng các ngươi đã không có quan hệ gì rồi, xéo đi nhanh lên đi!"
Con kiến hôi thì từ trước đến nay ưa thích đánh chó mù đường!
Nhưng lần này, hắn hiển nhiên đã đánh nhầm.
Đây không phải một con chó mù đường mà chính là một mãnh hổ!
Tô Định Hải hai mắt lạnh lùng quét qua hắn, thủ hạ bên người ngay lập tức quét ngang một đao.
Ngân quang lóe qua, đầu của đối phương lúc này đã rơi xuống đất!
Võ Tu Giả, giết người như ngóe! Trong mắt bọn họ thì người thường không bằng con kiến hôi!
"Nhục người Tô gia ta, giết không tha!"
"Phản người Tô gia ta, giết không tha!"
"Giết — —!"
Ra lệnh một tiếng, mấy đạo thân ảnh bên người Tô Định Hải đều tức tốc xông vào trong trang viên.
Không bao lâu liền truyền tới một luồng âm thanh giết hại khủng khiếp!
Tô Định Hải đưa hai tay đặt sau lưng, hướng về bên trong trang viên mà chậm rãi đi đến.
"Đại ca, chúng ta... Về nhà!"
"Ai!"
Tô gia lão gia tử đáp ứng một tiếng, bước nhanh đi theo vào.
Trong ánh mắt mọi người Tô Gia thần thái sáng láng, tràn đầy kích động!
Tô gia, cuối cùng rồi sẽ quật khởi, Lăng Tiêu, tất sẽ chết không có chỗ chôn!
Tại Giang Nam, cùng Tô gia đối nghịch thì đã chú định một con đường chết!
Đợi sau khi người Tô gia tiến vào trang viên, người bên trong đã bị họ giết chết bảy tám phần.
Phàm là vào ở trang viên này thì mỗi người đều là địch nhân của Tô Gia!
Sau khi giết những người này xong, tất cả người Tô Gia đều đi tới phòng khách.
Tô lão gia tử cùng Tô Định Hải ngồi tại Cao Đường phía trên, hưởng thụ sự quỳ bái của con cháu!
"Cung nghênh Tô đại tướng quân cùng lão gia tử, trở lại Tô gia!"
Tô lão gia tử hài lòng gật đầu, cười giơ lên một tay.
"Đều đứng lên đi! Lần này các ngươi phải cảm tạ Nhị gia thật tốt! Nếu không phải hắn thì Tô Gia chúng ta muốn xoay người là khó càng thêm khó đi."
"Vâng! Đa tạ Nhị gia!"
Tô Định Hải phất phất tay.
"Tất cả mọi người là người một nhà, nói những thứ này, cũng quá mức khách sáo! Đại ca, ta lần này trở về là muốn báo thù cho Tô Gia cùng Tam đệ. Thứ hai, ta muốn từ Tô gia lựa chọn một số vãn bối thiên tư không tệ để mang theo trên người dạy bảo tu luyện, chỉ có Tô gia chúng ta hương hỏa cường thịnh, thực lực cao cường, mới sẽ không lại bị người khác bắt nạt. Dạng này thì cho dù là ta ở xa cũng khỏi phải lo lắng!"
Tô lão gia tử ánh mắt sáng lên.
"Cái này tốt! Ta đồng ý, ngươi muốn mang đi người nào, cứ việc nói."
"Việc này không vội! Ta trước khi rời đi sẽ chọn lựa! Trước tiên nói một chút gia sự đi, trong khoảng thời gian này, ngoại trừ Lăng Tiêu ra thì còn ai dám vũ nhục Tô Gia chúng ta hay không?"
Tô lão gia tử vuốt vuốt chòm râu, nói:
"Cái kia thật không có! Não của những người Giang Nam này cũng không ngốc, bọn họ biết là tuy Tô Gia ta không có Yên Nam thế nhưng còn có ngươi, cho nên khi cục thế không rõ ràng, bọn họ cũng sẽ không dám trêu chọc ta!"
"Vậy là tốt rồi, nếu như thế thì ta cũng chỉ việc nhắm vào Lăng Tiêu!"
"Ta hiện tại liền dẫn ngươi đi tìm lăng Tiêu, để ngươi giết hắn, vì tam đệ báo thù!"
Tô Định Hải khoát khoát tay.
"Lăng Tiêu hắn bất quá chỉ là một Thiếu tướng nho nhỏ, là gà đất chó sành thôi, ta đi gặp hắn, há không phải làm mất thân phận sao? Ta phái một người tiến đến bắt chuyện với hắn, bảo hắn tới yết kiến thì hắn có khả năng cũng không dám gặp ta! Đến khi đó, ta lại đối phó hắn!"
"Nhị đệ nói cực phải! Ngươi là Đại tướng quân, Long Tổ đại tướng! Hắn bất quá là Long Tổ Thiếu tướng, có tư cách gì cùng ngươi đánh đồng chứ? Chúng ta cái này phái người đi tìm hắn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận