Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 178: Thế mạnh như chẻ tre!

Tuyệt Thần điện... Nằm ở vị trí hướng đông Giang Nam.
"Báo — —! Báo cáo điện chủ, Lăng Tiêu giết người Thất Hợp cốc, hiện tại đang chạy về hướng của Tuyệt Thần điện chúng ta!"
"Ngươi nói cái gì?"
Tuyệt Thần điện điện chủ là một người trung niên thân mặc áo bào màu đen, dáng người cao gầy.
Nghe được tin tức này, hắn ban đầu sắc mặt có chút âm trầm, nhất thời biến đổi càng thêm khó coi.
"Tên Lăng Tiêu đáng chết này! Hắn thật dám động thủ! Vậy những người ở Giang Nam đâu rồi? Chẳng lẽ không chọc giận hắn hay sao?"
"Hồi bẩm điện chủ. Đao Hoàng môn Âu Dương Hiểu Bạch đã tuyên bố đầu hàng Quỷ Cốc Lăng Tiêu. Cho nên Tuyệt Thần điện chúng ta liền trở thành người khiêu khích, cho nên... Cho nên không chỉ không quấy nhiễu được tâm tình của mọi người Giang Nam, ngược lại còn... Còn muốn đi theo Lăng Tiêu đến thảo phạt Tuyệt Thần điện chúng ta!"
"Ngươi nói cái gì?"
Tuyệt Thần điện điện chủ lại lần nữa hét lên một tiếng, một đôi mắt nhỏ cũng trợn thật lớn.
"Bọn ngu xuẩn ngu ngốc này! Đúng là ngu ngốc mà! ! Tuyệt Thần điện ta thống trị Giang Nam đã mấy trăm năm, bọn chúng chưa từng dám phách lối với Tuyệt Thần điện chúng ta dù chỉ một lần! Mà bây giờ mới vừa có một tên Lăng Tiêu nhỏ mới tới thì bọn chúng lại dám cắn ngược lại một ngụm, đúng là một lũ súc sinh! Ta muốn giết chết hết bọn chúng! Ta nhất định phải giết hết bọn chúng!"
"Điện chủ, hiện tại đã không phải là lúc nói chuyện này, tên gia hỏa Lăng Tiêu này đã dẫn người xông tới, chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Cộng thêm người của Đao Hoàng môn và người của những môn phái khác, nếu ở cùng một chỗ xông lên thì nhân số nhiều lắm, đếm cũng đếm không hết a!"
"Vội cái gì?"
Tuyệt Thần Điện Chủ nổi giận gầm lên một tiếng.
"Lăng Tiêu hắn cho dù lợi hại hơn nữa, thì tính sao? Tuyệt Thần điện chúng ta còn có hộ sơn đại trận, ta cũng không tin hắn có thể phá ra được hộ sơn đại trận của chúng ta!"
Tiểu đệ tử bị dọa đến khẽ run rẩy, cái hiểu cái không gật gật đầu.
"Vâng! Điện chủ nói rất đúng!"
...
Ngoài núi, xa xa ở chân trời liền nhanh chóng có rất nhiều mây đen tụ lại một chỗ.
Nương theo những đám mây đen này bay tới, còn có khí tức khiến người hít thở không thông.
Rất nhanh, khắp núi đồi gió thổi cỏ lay, từng đạo từng đạo bóng đen đang di chuyển nhanh chóng ở trong núi hoang.
Chỉ có cẩn thận đi xem mới có thể phát hiện, những bóng đen này toàn bộ đều là con người!
Chính xác mà nói thì toàn bộ đều là Võ đạo tu luyện giả, mà không phải người bình thường!
Nhiều người như vậy đều hành động cùng lúc, giống như một cơn động đất chấn động cả bầu trời. Tất cả thú hoang đều hoảng sợ chạy tán loạn, căn bản không dám dừng lại!
Rất nhanh, mọi người liền đi đến bên ngoài sơn môn của Tuyệt Thần điện.
Xa xa, những người đại biểu của các môn phái đã nhìn thấy đại trận bảo vệ của Tuyệt Thần điện. Lúc mặt trời đã khuất bóng thì liền nổi lên một tầng ánh sáng nhàn nhạt.
"Thiếu chủ, người của Tuyệt Thần điện đã trốn đi!"
Hình Chấn Thiên báo cáo một tiếng, Lăng Tiêu nheo mắt lại, nhìn lướt qua.
"Hừ! Trốn cũng rất nhanh. Nhưng mà người mà Lăng Tiêu ta muốn giết, thì cho dù ngươi có trốn đến bên trong Đông Hải Long Cung cũng không thể nào bảo vệ được mạng của ngươi!"
"Thiếu chủ, để thuộc hạ đi trước hô một tiếng, nhìn xem đám cháu trai Tuyệt Thần điện này thức thời hay không thức thời?"
"Đi đi!"
Lăng Tiêu nhàn nhạt vung tay một cái, Hình Chấn Thiên lập tức quay người, nhanh chóng đi đến trước sơn môn Tuyệt Thần điệ, la lớn:
"Đồ con chuột Tuyệt Thần điện, Quỷ Cốc Lăng thiếu chủ giá lâm, còn không mau mau lăn ra để yết kiến sao?"
"Đám chuột nhắt các ngươi dám tìm người âm thầm chơi trò mèo, tại sao lại không dám ra đây gặp người? Có gan thì ngay trước của mọi người ở Giang Nam đi ra đối chứng nào!"
Lập tức từ bên trong Tuyệt thần điện liền có một tên đệ tử chạy ra đứng sát tầng ánh sáng của đại trận, run run rẩy rẩy bái về hướng Hình Chấn Thiên.
"Vị cao nhân này, điện chủ nhà ta nói. Bách Gia Tranh Bá lần này Tuyệt Thần điện chúng ta đã thất bại. Cho nên liền ở đây đầu hàng Lăng thiếu chủ! Sau đó, điện chủ của chúng ta đã quyết định, từ bắt đầu đêm này thì Tuyệt Thần điện sẽ bế quan trăm năm không ra! Chăm chú tu luyện, không hỏi đến chuyện của võ lâm, mong rằng chư vị anh hùng không nên làm khó!"
"Ngươi đánh rắm!"
Hình Chấn Thiên trực tiếp nổi giận gầm lên một tiếng.
"Tuyệt Thần điện các ngươi chính là một đám tiểu nhân hèn hạ, đã làm ra chuyện hèn hạ bỉ ổi như vậy rồi lại để người của Thất Hợp cốc mang tiếng oan cho các ngươi. Các ngươi lại trốn ở chỗ này la làng, muốn tẩy trắng sạch sẽ tội lỗi của mình hết hay sao? Ta nói cho các ngươi biết, không có cửa đâu! Mau mau lăn ra nhận lấy cái chết! Có lẽ, trong lòng của Thiếu chủ nhà ta cao hứng sẽ lưu lại huyết mạch cho Tuyệt Thần điện các ngươi!"
Nhưng mà tên đệ tử kia căn bản không cử động.
"Vâng... Thật xin lỗi, chuyện này không phải ta có thể làm chủ! Ta... Ta muốn về bên trong sơn môn đi bồi dưỡng, gặp lại!"
Nói xong, hắn nhanh chóng chạy vào.
"Láo xược!"
Hình Chấn Thiên tiến lên một bước, trực tiếp đánh một quyền lên trên đại trận.
"Phanh — —!"
Tại chỗ, hắn liền bị đại trận này chấn bay ra ngoài. Lúc hắn rơi xuống đất thì máu ở trong cơ thể sôi sùng sục, sắc mặt đỏ lên đáng sợ.
Ánh mắt của Lăng Tiêu híp lại.
"Trước mặt nhiều người như vậy, ta đã cho ngươi Tuyệt Thần điện mặt mũi!"
Dứt lời, dưới chân hắn giẫm một cái, thân thể trong nháy mắt vút lên không trung.
Từ lúc thân hình hắn vọt thẳng lên trời, sau một lát thì nguyên bản ở trên trời là một mảnh trong xanh, chỉ trong nháy mắt liền biển đổi thành màu đen tối tăm, mây đen không ngừng quay cuồng.
Mọi người ở phía dưới cùng nhau hít sâu một hơi!
Thủ đoạn của Lăng Tiêu đã không phải Võ đạo tu luyện giả bình thường có thể làm được! Cho dù là Võ Tôn cũng khó có thể làm ra!
Lúc này Âu Dương Hiểu Bạch đã thấm sâu ở trong người, thấu hiểu rất rõ ràng.
Hắn nhìn thấy bóng người của Lăng Tiêu đang đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời thì nhịn không được lắc đầu, thật sâu thở dài một tiếng.
"Gia hỏa này vẫn mạnh mẽ như vậy! Thật không biết, hắn là làm sao tu luyện ra được!"
Mà Mục Y Nhân thì ngửa mặt nhìn lên bầu trời. Một đôi mắt đẹp gắt gao nhìn chằm chằm bóng người cao ngạo đang ở trên bầu trời kia.
Đó là nam nhân của nàng! Chính là nam nhân của Mục Y Nhân nàng!
Một nam nhân có thể để trời đất thần phục!
Từ lúc Lăng Tiêu vút lên bầu trời, ở trên trời từng trận sấm sét vang dội, vô số lôi điện ở trước mặt của hắn nhanh chóng ngưng tụ hình thành một thanh kiếm lớn dài vạn trượng!
Lực lượng mạnh mẽ tạo thành một loại khí thế nghiền ép tất cả!
Uy áp phát ra từ thanh kiếm lớn kia làm cho người sợ hãi!
Tất cả mọi người ở phía dưới đều nhìn thấy một chiêu này của Lăng Tiêu cũng nhịn không được muốn quỳ lạy trên mặt đất.
Lúc này, Lăng Tiêu lại giống như một vị thần linh thần bí, có được lực lượng mạnh mẽ làm cho người sùng bái!
"Phá cho ta!"
Lăng Tiêu quát lớn một tiếng, lập tức thanh kiếm lớn lôi đình dài vạn trượng ở trước mặt tại chỗ đâm xuống lên trên đại trận bảo vệ của Tuyệt Thần điện.
Chỉ trong nháy mắt, liền trực tiếp xé rách đại trận thủ hộ!
Một kiếm trời đất khiếp sợ, một kiếm quỷ thần khiếp sợ, đúng là muốn mạng người a.
Sóng xung kích cùng tia chớp kịch liệt tùy ý chảy xuôi trong không khí làm cho tất cả mọi người đều có cảm giác tim đập rộn lên.
Tất cả mọi người mở to hai mắt mà nhìn, sợ không nhìn thấy được một màn đặc sắc nào đó.
Cuối cùng, khi lôi điện hoàn toàn xuyên thủng đại trận thì trận pháp này cũng triệt để tan vỡ.
Những vị trí có chôn Linh Thạch ở xung quanh Tuyệt Thần điện đều dẫn tới từng tiếng nổ lớn kịch liệt!
Những tiếng nổ lớn liên tiếp không ngừng vang lên, quả thực giống như là âm thanh của Tử Thần đòi mạng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận