Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 616: Một quyền

"Lăng Tiêu!"
Vẻ mặt của Mục Y Nhân có chút tức giận.
"Ta lại muốn cùng hắn so tài một phen."
Lăng Tiêu vỗ lưng nàng, an ủi:
"Bây giờ nàng chỉ là thực lực Đại La Kim Tiên, đánh với hắn, nhiều ít vẫn có chút khoảng cách. Hắn là cao thủ Chứng Đạo Linh Tiên! Để ta tới đi. Sau này là cao thủ, cho nàng ra chiêu!"
Nói xong, Lăng Tiêu không giải thích, kéo Mục Y Nhân ra phía sau mình.
Triệu Lâm đối diện, nhịn không được cười lạnh một tiếng.
"Một người đánh không lại, một người khác đến, đáng tiếc là dù các ngươi đến nhiều thì cũng chỉ chịu chết mà thôi! Cha ta siêu mạnh, các ngươi hoàn toàn không biết gì, càng không thể tưởng tượng được đâu!"
Lăng Tiêu không thèm liếc hắn một cái.
Chỉ là một tên bỏ đi không đánh lại Mục Y Nhân, còn chưa có tư cách nói chuyện với hắn.
Mà sắc mặt lạnh lùng của Vương Vũ Hầu nhìn Lăng Tiêu, trong ánh mắt tràn đầy khí thế kiêu ngạo!
Khí thế kia là từ khí thế của Vương Tộc!
Hắn là Vương tộc, không cho phép Lăng Tiêu khiêu khích tôn nghiêm của hắn!
Nhưng Lăng Tiêu lại hết lần này tới lần khác khiêu khích tôn nghiêm của hắn, vậy thì chỉ có một con đường chết mà thôi!
Nghĩ như vậy, hắn đặt hai tay sau lưng, sắc mặt lạnh như băng nói:
"Ta không nghĩ lại nhiều phiền toái như vậy, nếu các ngươi thu tay lại, Bản Hầu có thể coi chuyện hôm nay đều chưa từng xảy ra. Bằng không thì đừng trách ta không khách khí!"
"Ngươi không khách khí thì thế nào?"
Vương Vũ Hầu cười lạnh.
"Nếu ta không khách khí, tất nhiên là muốn cái mạng nhỏ của ngươi!"
"A? Vậy sao? Từ xưa đến nay, người nói câu này với ta rất rất nhiều, đáng tiếc đều không có một ai thành công qua, tất cả đều chết dưới tay ta! Không biết hôm nay ngươi có thể thành công hay không!"
Vương Vũ Hầu hừ nhẹ một tiếng.
"Hiện tại, ta sẽ khiến ngươi mở rộng kiến thức một chút! Cẩu vật không biết sống chết!"
Dứt lời, hắn giẫm dưới chân một cái, theo sau lưng của hắn là nham thạch từ trong núi đi ra, cái này chỉ thuộc về Chứng Đạo Linh Tiên mới có, khí thế siêu mạnh!
Loại khí thế này vừa xuất hiện khiến tất cả mọi người không nhịn được mà bắt đầu run rẩy.
Mạnh! Quá mạnh!
Trước mặt những người này, Chứng Đạo Linh Tiên đã gần với Thần Tiên vậy!
Cái này cũng khó trách gọi là chứng đạo Linh Tiên! Tu vi của đối phương đã đạt đến trình độ xuất quỷ nhập thần!
Trình độ này giống như một ngọn núi lớn, nhìn ngửa lên trời cũng không thấy đỉnh!
Hiện tại Vương Vũ Hầu tùy tiện ra một chiêu là có thể giết toàn bộ những người này trong vài giây!
Khí thế của hắn đã đạt đến đỉnh điểm, sự mạnh mẽ của hắn cũng đã đến điểm Linh Giới.
Nhưng đối với Lăng Tiêu thì không là gì cả!
Thậm chí đến nhìn mà Lăng Tiêu cũng chẳng muốn nhìn hắn.
Chỉ là một Chứng Đạo Linh Tiên nhỏ mà thôi, trên chiến trường Bắc Tề cũng không biết hắn đã giết bao nhiêu người, đừng nói là miểu sát, hắn là quần sát!
Trước mắt chỉ là một Vương Vũ Hầu nhỏ, thật sự không để hắn vào mắt!
Nhưng không để vào mắt thì hắn cũng phải đánh, không có cách nào khác, đối phương khiến Mục Y Nhân ra tay.
Mục Y Nhân đã ra tay thì đó chính là tử tội.
Nữ nhân của Lăng Tiêu, ai có thể làm nhục chứ?
Lăng Tiêu đặt hai tay sau lưng, trên mặt không chút kiêng kỵ, cực kỳ nhẹ nhàng thoải mái đi về phía Vương Vũ Hầu, Vương Vũ Hầu cười khẩy, trong mắt hắn thì Lăng Tiêu lúc này không có gì khác là một tên ngốc chịu chết!
Thực lực của Lăng Tiêu là gì thì hắn không biết, nhưng hắn biết Đạo Linh Tiên của mình, trong toàn bộ Đại Triệu Vương Triều này không nói là siêu phàm thì cũng là có danh tiếng trên bảng vàng, ngoại trừ vị Vương huynh trong Vương cung kia, hắn có đủ tự tin mình sẽ không thua bất cứ người nào!
Nghĩ như vậy, hắn cũng đặt hai tay sau lưng, sắc mặt cực kỳ kiêu ngạo nhìn Lăng Tiêu đi tới.
"Đồ ngu xuẩn, ta cho các ngươi một cơ hội tốt như vậy, các ngươi lại không biết quý trọng, mà lãng phí ban ơn của ta cho các ngươi! Đã như vậy thì chỉ có thể tiễn các ngươi lên đường! Hi vọng khi các ngươi đến Hoàng Tuyền sẽ không hối hận."
"Bởi vì tất cả đều là lựa chọn của chính các ngươi!"
Vừa dứt lời, hai người cũng đi tới trước mặt, Vương Vũ Hầu trực tiếp đánh một quyền.
Một quyền này rất chậm, chậm giống như rùa bò nhưng Vương Vũ Hầu lại vô cùng tự tin!
Bởi vì hắn đã dùng khí thế của mình, toàn bộ áp chế Lăng Tiêu!
Hắn có tự tin Lăng Tiêu tuyệt đối sẽ không trốn thoát!
Nghĩ như vậy, khóe miệng Vương Vũ Hầu nhếch lên một đường cong, dáng vẻ cực kỳ đắc ý.
Vừa nghĩ tới có thể lập tức giết chết tên tiểu tử thúi Lăng Tiêu này thì hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Để xem ngưoi đối nghịch với Vương Vũ Hầu Phủ sao? Còn muốn giết con của ta thì chính ngươi sẽ phải xuống Địa Ngục!
Toàn bộ mọi người xung quanh đều trợn tròn mắt, gắt gao nhìn chằm chằm tình hình trước mắt này.
Tất cả mọi người biết đây là chiêu thức của cao thủ, tuy Vương Vũ Hầu ra chiêu chậm chạp nhưng có thể lấy thượng áp chế Lăng Tiêu, Lăng Tiêu này là tuyệt đối tuyệt đối không trốn thoát được!
Nhưng khi tất cả mọi người nghĩ như vậy, ngoài ý muốn lại đột nhiên xảy ra chuyện!
Lăng Tiêu đột nhiên ra tay, một quyền kia nhanh như chớp.
Đồng thời, còn có một tia sáng màu vàng kim nhàn nhạt bao trùm lên nắm tay Lăng Tiêu.
Hai năng lượng này kết hợp lại! Không có bất kỳ âm thanh gì, đột nhiên tia chớp kia đi đến, vừa vặn đánh lên quyền của Vương Vũ Hầu!
"Ầm _ _ _!"
Sau đó, phía trên mặt đất bùng nổ khí thế rộng lớn, cùng với sóng xung kích vô cùng mãnh liệt.
Năng lượng này vừa xuất ra, toàn bộ đường đi đều run rẩy!
Sau đó, mọi người thấy Vương Vũ Hầu trực tiếp bị đánh bay.
Trong không trung, hắn phun ra một ngụm máu, cánh tay ra quyền kia uốn lượn với góc độ cực kỳ quái dị khiến mọi người không thể nào hiểu được.
Toàn bộ yên tĩnh, chỉ còn lại Vương Vũ Hầu phù phù một tiếng, ngã mạnh xuống mặt đất!
Không ai nghĩ tới, Lăng Tiêu nắm giữ thực lực hơn người như thế!
Phải biết, thực lực Vương Vũ Hầu là Chứng Đạo Linh Tiên!
Cao thủ mạnh như thế mà ngay cả một chiêu của Lăng Tiêu cũng không có đánh lại được? Ông trời ơi, chuyện đùa gì vậy chứ.
Quyền kia là cái gì? Là Thần khí sao? Làm sao có thể biến thái như vậy, nghịch thiên như thế còn muốn người khác sống hay không?
"A _ _ _!"
Vương Vũ Hầu kêu lên thảm thiết một tiếng, sắc mặt trắng bệch như sáp! Hắn cũng không nghĩ tới, sự việc lại như vậy!
Một quyền của Lăng Tiêu kia, không hề báo trước, hắn không nghĩ đến đối phương sẽ ra quyền va chạm vào nắm đấm của hắn!
Đến khi hắn kịp phản ứng lại phát hiện mình không thể thu lại!
Chính xác mà nói, là khí thế của Lăng Tiêu vào thời khắc ấy đã khóa chặt hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận