Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 169: 10 Ngàn Dặm Truy Sát, Mưa Gió Phun Trào!

"Lăng Tiêu, ngươi điên rồi? Đến chúng ta là trưởng lão Long Tổ cũng dám đánh sao? Ngươi không muốn sống nữa sao?"
Lăng Tiêu chỉ thẳng mặt của mấy người quát:
"Con mẹ các ngươi đừng nói nhảm, đừng nói mấy người Long Tổ tổ trưởng, cho các ngươi là Long Tổ Đại Thẩm Phán Trưởng dám chọc ta, ta cũng giết không tha! Hôm nay chỉ dạy dỗ các ngươi một chút mà thôi, chờ ta xử lý xong Tô Định Hải lại tính sổ sách cùng các ngươi! Hừ!"
Dứt lời, dưới chân hắn giẫm một cái, thân thể hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng bay về phương hướng mà Tô Định Hải chạy trốn.
"Điên rồi! Hắn đúng là tên điên!"
Mấy lão già tức giận đến mức mấy bộ râu trắng đong đưa liên tục!
"Không thể để hắn tiếp tục làm loạn! Đoạn hướng này chính là hướng Bắc, nếu cứ tiếp tục để cho hắn đánh đến nơi thì còn đến mức nào đây? Đến cả trời còn không phải bị đâm thủng một lỗ hay sao?"
"Nào chỉ là đâm thủng một lỗ? Quả thực chính là muốn lật trời!"
"Không được! Nhất định phải nhanh chóng điều binh khiển tướng ngăn cản hắn ở ven đường. Nếu không thật để hắn đánh tới nơi thì việc này thì nháo lớn rồi! Nhanh, nhanh đi liên lạc đại quân Long Tổ ở dọc đường."
"Liên hệ Long Tổ đại quân chỉ sợ đã không kịp! Tốc độ của bọn họ quá nhanh, Long Tổ đại quân ở phân bộ nội địa đã phân tán. Nhanh, lập tức đánh điện thông báo tất cả Long Tổ đặc công, lấy danh nghĩa của Long Tổ lập tức điều động võ đạo tông môn ở địa phương, dùng người trong võ lâm tới đối phó Lăng Tiêu! Tranh thủ bắt hắn về chịu tội!"
"Nếu như Lăng Tiêu khư khư cố chấp, không muốn trở về thì sao?"
"Vậy cũng chỉ có thể giết hắn!"
...
Rất nhanh, từng cái từng cái tin tức từ Giang Nam phát ra ngoài. Tốc độ này tự nhiên là nhanh hơn nhiều so với tốc độ của Lăng Tiêu cùng Tô Định Hải!
Thoáng qua ở giữa, ở phía Bắc Giang Nam mấy cái tông môn võ lâm đều bị điều động.
Lăng Tiêu cùng Tô Định Hải một trước một sau điên cuồng trùng kích. Chỉ trong chốc lát liền đã đến Giang Bắc Chi Địa.
"Tô Định Hải! Ngươi trốn không thoát!"
Tô Định Hải quay đầu nhìn thoáng qua, khi hắn nhìn thấy Lăng Tiêu vẫn đang truy đuổi thì bị dọa sợ kém chút nữa tè ra quần!
Nhưng tốc độ của Lăng Tiêu lại như tia chớp đuổi theo. Chỉ sợ một chút nữa hắn liền bị đối phương đuổi kịp!
Lập tức hắn vừa mới gia tăng tốc độ thì liền thấy có mấy vạn Võ đạo tu luyện giả đã bày trận ở phía trước, giống như đang chờ hắn tự chui đầu vào lưới.
Trong nháy mắt, Tô Định Hải tuyệt vọng đến đỉnh điểm.
"Đáng chết! Ông trời, ngươi hôm nay thật muốn tuyệt Tô Định Hải ta sao?"
Cực kỳ không cam lòng nổi giận gầm lên một tiếng. Sau một khắc thì một người chỉ huy ở bên trong vạn người người bỗng nhiên hét to:
"Tô đại tướng quân, chúng ta phụng mệnh lệnh của Long Tổ trước tới ngươi! Ngươi nhanh đến phía sau đại trận, Quỷ Cốc Lăng Tiêu thì giao cho Hồng Quyền môn chúng ta tới đối phó!"
Tô Định Hải vui mừng quá đỗi!
"Quá tốt rồi! Trời không tuyệt đường người, ha ha ha...."
Hắn nhanh chóng vượt qua đại trận, một loại vui mừng khi sống sót qua tai nạn làm cho hắn hận không thể hét lớn để trợ hứng!
"Lăng Tiêu! Hôm nay ngươi giết không được ta! Ngày khác, thù này nhục này ta nhất định phải trả lại ngươi gấp mười lần. Lăng gia của ngươi nam toàn bộ đánh gãy hai chân, móc mắt cắt tai, thả đến đường lớn ăn xin! Nữ tất cả đưa đến hội sở biến thành đồ chơi để kiếm tiền trả nợ cho Tô gia! Ha ha ha ha...."
Trong lúc Tô Định Hải đang đắc ý thì Lăng Tiêu đã đến gần đại trận..
Một đám cao thủ Hồng Quyền môn liệt kê thành một đường hàng ngang, đứng ngạo nghễ giữa trời, chỉ thằng mặt Lăng Tiêu quát:
"Quỷ Cốc tiểu nhi, chớ có làm càn! Nhanh chóng thối lui, Giang Bắc Hồng Quyền môn chúng ta sẽ tha cho ngươi một cái mạng chó!"
Ánh mắt của Lăng Tiêu băng lãnh, hàn ý như kiếm mang bắn ra bốn phía, căn bản không để ý những người này, trực tiếp đánh ra một quyền!
"Oanh — —!"
Một quyền được đánh ra, mưa gió phun trào! Những đám mây trên trời tất cả đều tụ tập cùng một chỗ, tạo thành một con Hổ lớn màu trắng xắm cao lớn như núi!
Nó nổi giận gầm lên một tiếng, vọt thẳng đến bên trong đại quân Hồng Quyền môn.
Đại quân Hồng Quyền môn liền phản ứng đều không kịp phản ứng, ngay tại chỗ bị nện thành cặn bã!
Đúng lúc này, Lăng Tiêu hai tay kết ấn, khẽ chụp quát lạnh một tiếng!
"Bạo!"
Một chữ rơi xuống, oanh — —!
Mấy vạn binh mã của Hồng Quyền liền cơ hội để được khóc cũng không có, liền bị một đám mây hình nấm to lớn trực tiếp oanh lên chân trời, biến thành cặn bã!
"Cái gì?"
Tô Định Hải quai hàm đều rơi đầy đất, ánh mắt trợn thật lớn.
"Đây chính là mấy chục ngàn người a?"
Hắn không nhịn được nổi giận gầm lên một tiếng, khuôn mặt tràn đầy vẻ không thể tin tưởng!
Mấy chục ngàn người ở trước mặt của Lăng Tiêu lại bị hắn một chiêu tiêu diệt toàn bộ, một tên cũng không sống sót sao?
Tiểu tử này... Tiểu tử này còn là người sao?
Trong khi hắn đang khiếp sợ thì đột nhiên từ trong tầng mây bắn ra một cố sát ý mạnh mẽ làm cho Tô Định Hải nhịn không được hung hăng đánh run một cái.
"Đáng chết!"
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến, Lăng Tiêu đã đến đây rồi!
Không dám có chút chủ quan, hắn xoay người bỏ chạy!
Lúc Lăng Tiêu vừa xông ra đám mây hình nấm thì khoảng cách giữa Tô Định Hải và hắn lại bị kéo ra dài ra một chút!
Nhưng ánh mắt của Lăng Tiêu vẫn băng lãnh như cũ, không có một ý nghĩ từ bỏ nào!
"Tô Định Hải! Cho dù hôm nay người có chạy đến chân trời góc biển cũng trốn không thoát! Lăng Tiêu ta muốn giết ngươi, Diêm Vương cũng không thể cứu được ngươi!"
Nổi giận gầm lên một tiếng, Lăng Tiêu lại lần nữa phóng lên trời, cấp tốc đuổi theo Tô Định Hải.
...
Lúc này, mấy vị trưởng lão Long Tổ đang ở Giang Châu một bên tĩnh dưỡng chửa thương, một biên chỉ huy đặc công Long Tổ đi tìm môn phái võ lâm đến ngăn cản Lăng Tiêu.
"Tên Lăng Tiêu đáng chết này thật sự cả gan làm loạn!"
"Ta chắc chắn rằng, coi như lần này hắn trở về, Long Tổ cũng sẽ liên tục trừng phạt hắn!"
"Đúng là tuổi trẻ ngông cuồng, quá không sáng suốt. Lại dám giết Long tổ Đại tướng quân, nói đùa cái gì vậy? Hắn tưởng hắn là ai? Thiên Vương lão tử hay sao?"
Mấy tên trưởng lão Long Tổ đang oán trách thì ở ngoài cửa có một tên Long Tổ đặc công vọt vào.
"Báo! Báo cáo trưởng lão, Đao Hoàng môn Thiếu môn chủ, Âu Dương Hiểu Bạch, cự tuyệt xuất chiến!"
"Cái gì? Đao Hoàng môn có ý gì? Thế mà dám can đảm cự tuyệt mệnh lệnh của Long Tổ ta sao? Hắn Đao Hoàng môn cũng muốn lật trời hay sao?"
Sắc mặt của tên Long Tổ đặc công kia có chút xấu hổ.
"Khởi bẩm trưởng lão, Âu Dương Hiểu Bạch nói là hắn đắc tội Long Tổ cũng là chết, đắc tội Lăng Tiêu cũng là chết! So sánh với nhau thì hắn càng muốn cùng Long Tổ là địch! Mặt khác, hắn có mấy lời nhắn nhũ với mấy vị trưởng lão là không thể tùy tiện trêu chọc Lăng Tiêu, tên kia... Tên kia không phải người!"
"Đánh rắm! Lời nói này của hắn là có ý gì đây?"
Một vị trưởng lão vỗ bàn đứng dậy!
"Hắn tình nguyện đắc tội Long Tổ chúng ta chứ không muốn đắc tội Lăng Tiêu sao? Ý của hắn là gì? Xem thường Long Tổ chúng ta sao? Hắn coi Long Tổ chúng ta thành thứ gì rồi?"
"Không sai, vậy mà còn dám cảnh cáo chúng ta chớ có cùng Lăng Tiêu là địch! Câu nói này của hắn quả thực chính là đại nghịch bất đạo!"
Đang trong lúc nói chuyện thì một tên Long Tổ đặc công khác cũng nhanh chóng vọt vào.
"Báo — —! Báo — —! Ôi!"
Bởi vì chạy quá nhanh, thậm chí hắn không cẩn thận bị trượt trân ngã sấp trên mặt đất, sau đó lại nhanh chóng đứng lên.
"Báo cáo trưởng lão, Long Tổ mật báo, Lăng Tiêu cùng Tô đại tướng quân vừa mới đến Giang Bắc, Hồng Quyền môn dẫn binh 50 ngàn ngăn cản Lăng Tiêu!"
"Quá tốt rồi! Có 50 ngàn cao thủ của Hồng Quyền môn thì Lăng Tiêu chắc chắn sẽ bị hoảng sợ trở về! Cho dù là không trở lại thì cũng có 50 ngàn tên cao thủ của Hồng Quyền môn kéo lại, Lăng Tiêu cũng không có khả năng lại đuổi được Tô đại tướng quân!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận